Chương 137: Mặc sức ăn uống tiên xài (2)
Chương 137: Mặc sức ăn uống tiên xài (2)
Đúng là thế, thực khách chỉ có một mình Cừu Địch thôi, đợi y ngồi xuống, nơi vắng vẻ này chớp mắt biến thành không gian ấm cúng. Lửa đốt lên, đầu bếp đội mũ cao tới sau ván sắt nung nóng, chẳng nhưng là nữ đầu bếp, hơn nữa tuổi còn rất trẻ, nụ cười đó xua tan không ít uất hận trong lòng Cừu Địch. Phục vụ ở bên là cũng là một mỹ nữ trẻ trung, nói một câu khom người một lần, hơn nữa lại còn là tiếng Nhật.
Cừu Địch ngớ người mất một lúc, nói:
"Này, cô đừng nói tiếng Nhật, nói một cái là tôi lại nghĩ tới JAV."
Mỹ nữ phục vụ khom người xin lỗi:
"Xin lỗi, người tới Tùng Tử Liêu Lý đặt Tùng Tử Gia Yến đều nói tiếng Nhật, tôi cứ nghĩ anh cũng ..."
"Đừng nói ..."
Cừu Địch đưa tay ra ngăn lại, người run lên, trong đầu thoáng hiện ra mấy hình ảnh, tủ rượu, rượu vang đắt tiền, tủ áo chỉnh tề, ấn tượng về Lý Tòng Quân tựa hồ khớp với nơi nào đó rồi: Chẳng lẽ người đứng sau thao túng mình cũng không hề biết chi tiết về Lý Tòng Quân? Chẳng lẽ chính bọn chúng cũng không biết thứ đó là thứ gì? Bọn chúng không phải là một bọn à? Một loạt nghi vấn lượt qua trong đầu Cừu Địch làm y hơi thất thần, mỹ nữ phục vụ khẽ gọi vài lần Cừu Địch mới sực tỉnh, là hỏi y có thể mở rượu được chưa? Vừa nhìn thấy chai rượu Chateau như âm hồn bất tán đó, Cừu Địch phản cảm nói:
"Có thể đổi loại rượu khác không?"
"Thưa anh, anh muốn đổi rượu gì ạ?"
Mỹ nữ phục vụ kiên nhẫn hỏi:
"Nhị ..."
Cừu Địch buột miệng suýt nữa gọi Nhị Oa Đầu, nhưng bị khung cảnh này cùng vẻ mặt của mỹ nhân như ngọc làm nuốt về, biến thành:
"Rượu vang trên 20 năm."
"Nhưng . . Đây là chai rượu vang hai mươi năm ạ, anh đã gọi điện đặt trước rồi mà."
Mỹ nữ phục vụ bị Cừu Địch làm hoang mang:
"À, vậy thì uống tạm đi."
Cừu Địch ngượng ngùng nói, để che giấu vờ quay sang xem món ăn, tiếp tục chớp chớp mắt, cảm giác không biết mở mồm thế nào: Trên lớp đá trong veo tỏa hơi lạnh là mấy thứ giống vỏ sò, đó là hàu sống, trên cái đĩa trắng như tuyết sáng bóng, trải mấy miếng nội tạng cắt miếng, gan ngỗng? Khay hai màu đen đỏ, xếp chỉnh tề loại thịt trắng hồng, là thịt cá nóc ... Thức ăn cũng tinh xảo như dụng cụ vậy, đủ các chủng loại. Phía bên kia em gái đầu bếp đã nung nóng miếng sắt, không hỏi khách ăn gì đã tự chế biến xong món ăn, Cừu Địch đần mặt nghe người ta nhỏ nhẹ giới thiệu, nửa ngày trời không động đũa." Cô gái, lại đây ..."
Cừu Địch ngoắc ngón tay, khi không hiểu thì đừng giả vờ hiểu, y gọi mỹ nữ phục vụ tới:
"Ừm, cái này ... Ăn thế nào?"
Mỹ nữ phục vụ ngẩn ra, làm động tác rót rượu vào miệng:
"Ăn như thế này ạ."
"Ăn ... Như thế?"
Cừu Địch hỏi :
"Vậy cô ăn cho tôi xem, đừng khách khí, tôi tới đây tìm cảm giác nhà giàu học làm sang ấy mà, dù sao có phải tôi bỏ tiền đâu, ăn đi."
Khách có yêu cầu, chỉ cần không quá đáng thì phải thỏa mãn, mỹ nữ phục vụ đưa tay ra cẩm lấy, hơi nghiêng đi đổ vào miệng rồi cười với Cừu Địch. Cừu Địch cầm lấy một cái chẳng biết gọi là gì, mát lạnh, hơi tanh nhưng mà cực tươi, sảng khoái như ăn cục đá vậy, nhìn cô gái khom người đứng bên cạnh mỉm cười, y vẫy tay:
"Ngồi xuống đi ... Cùng ăn với tôi, cô cứ đứng như vậy, tôi ăn không vào."
"Dạ!"
Mỹ nữ phục vụ còn tưởng mình nghe nhầm, có loại khách như vậy à:
"Thưa anh chúng tôi không được ăn với khách ạ."
"Không ăn chứ gì? Có tin tôi khiếu nại cô, hủy bữa ăn hôm nay không?"
Cừu Địch vỗ bàn, lộ bản tính thổ hào ngang ngược, làm cho cả cô đầu bếp cũng kinh hãi dừng tay không biết làm sao, thấy mỹ nữ phục vụ vẫn đứng đó chỉ biết gập người xin lỗi liên hồi, nổi nóng làm ầm lên:
"Gọi giám đốc ra đây cho tôi, mở cái quán nát thôi mà lắm quy củ như thế."
"Đừng anh ơi, chúng tôi chỉ là người làm công, anh làm thế này chẳng phải đập bát cơm của chúng tôi sao?"
Mỹ nữ phục vụ tái mặt, quy củ nơi này rất nghiêm, để khách phàn nàn một cái là hết tiền thưởng, ra sức khẩn cầu, dáng vẻ rơm rớm nước mắt như muốn quỳ xuống tới nơi:
"Vậy thì còn khách khí cái gì, cùng ăn với tôi, tôi mà không vui là tôi đập luôn cái quán này đấy ... Ngồi xuống, nhìn cái gì mà nhìn?"
Cừu Địch trừng mắt lên, lão tử dùng tên người khác, tiêu tiền người khác, có rắc rối thì kẻ phía sau đau đầu, thế ngại cái quái gì: Một thổ phỉ đánh mười thư sinh, một lưu manh ăn hiếp mười bách tính, không phải nói chứ, trên đời này làm kẻ ác đúng là sướng, cô gái kia vì miếng cơm manh áo phải ngồi xuống, nhấp nha nhấp nhổm như ngồi trên bàn chông, tuổi còn trẻ lắm, nếu không phải sinh viên thì cũng vừa ra trường không lâu, nhìn rất tội. Vừa mới rón rén rót cho Cừu Địch ít rượu vang, y đoạt lấy chai, rót liền hai ly lớn, vui vẻ nói:
"Thế này mới là ăn uống ... Nào, cạn ly, ăn một mình chán lắm đúng không em gái ... Nào uống, một chai không đủ, thêm chai nữa ... Này cái cô đứng ở cửa, vào đây vào đây, có muốn thêm tiền boa không tới đây ... Lấy thêm cho tôi chai rượu đi, cô có muốn ngồi xuống cùng ăn với tôi không, không thì không cần phiền tới cô nữa."
Chỉ một lát sau hai chai rượu vào bụng, thế là không khí trong gian phòng ăn lớn sôi động hẳn lên, Cừu Địch đã thành công lấy được tên tuổi, số điện thoại của mỹ nữ phục vụ rồi. Đến ngay cả đầu bếp cũng bị Cừu Địch chuốc cho mấy ly rượu. Chẳng bao lâu cả tầng ba hẳn là đã biết có một vị khách lắm tiền tới, cứ ai vào đưa thức ăn thôi cũng rút túi cho mấy trăm tiền boa, thế là tranh nhau tới, chỉ vào dọn mấy đĩa đã dùng rồi mà tới liền một lúc bốn cô gái liền, ai cũng hí hửng đi ra. Lại thêm một lúc nữa, chai rượu thứ ba cũng sắp thấy đáy rồi, tửu lượng của Cừu Địch không là gì so với Lão Đổng, dù sao cũng kinh qua rèn luyện của rượu trắng rẻ tiền rồi, uống rượu này khác gì uống bia đâu. Có điều mỹ nữ phục vụ thì không chịu nổi nữa rồi, hai má đỏ au đáng yêu vô cùng, mỗi lần Cừu Địch đưa ly rượu đưa tới là rối rít nói, không uống được nữa, sau đó lại uống hết ly." Anh ơi, em thực sự không uống được nữa đâu."
Cô nương đã thấy đầu óc chếch choáng, trán lấm tấm mồ hôi, thực sự không dám uống nữa:
"À, xin lỗi em, nơi này không phải hội sở ... Vậy thì đừng uống nữa, ăn thêm ít đi, thực ra anh cũng không muốn uống đâu, nhưng trong lòng đau khổ, muốn tìm người nói chuyện thôi ...".
Cừu Địch dùng lại chiêu cũ, có kinh nghiệm rồi, lại thêm chút hơi men, biểu diễn càng thêm chân thật.