Chương 144: Sao hận thời gian lỡ dở. (4)
Chương 144: Sao hận thời gian lỡ dở. (4)
Đới Lan Quân nhanh chóng gõ bàn phím, căn cứ theo mục lục tra, đây là đoạn cắt giám sát giao thông do bên kỹ thuật chia nhỏ, số n90, giám sát mặt được n88, km thứ 7, video chụp được làm mọi người líu lưỡi là, chính chiếc xe Nissan mang biển số giả kia, ngồi trong xe là Cừu Địch, ảnh chụp rất rõ ràng, y tựa hồ nghiêng người về phía camera giám sát để chụp được rõ hơn.
" A, cậu ta cố ý, cố ý để camera chụp lại đấy, thằng nhãi khá lắm." Đổng Thuần Khiết hưng phấn đấm đá vào không khí, mũi xụt xịt:" Tôi biết, tôi đã biết mà, thằng nhãi này, cái thằng nhãi này ... sao có thể dễ dàng nằm xuống không rõ ràng như thế!"
" Đúng, dựa theo lối suy nghĩ thông thường, lái xe rời đi rồi thì phải biến mất mới đúng ... Thực sự không tìm được chứng cứ thuyết phục, tôi liền nghĩ, liệu có khả năng chiếc xe đó quay về không? Kết quả là tra ra được hình ảnh này, tổng cộng đi qua hai trạm giám sát của công an, cậu ta đều lộ diện. Cậu ta dừng ở đây nháy đèn mấy lần, mở đèn bên trong xe, cho nên chụp được rất rõ ràng, hành động này của cậu ấy rất thu hút chú ý, chỉ cần chú tâm tìm sẽ nhận ra chiếc xe bất thường này, sau khi phân tách hình ảnh thì nhận ra xe." Từ Phái Hồng thở phào, nếu Cừu Địch có làm sao, trách nhiệm của bà sẽ vô cùng lớn:
" Thời gian hiển thị là, 18 giờ tối ngày hôm qua, anh ấy về Trường An rồi, tiếp đó đi đâu?" Đới Lan Quân lau nhanh nước mắt bên khóe, chỉ cần người không sao là tốt rồi, chuyện này không khác gì kỳ tích:
" Biến mất rồi, chuyện cũng bình thường, không đổi xe mới là lạ."
Đổng Thuần Khiến gãi cằm, ở phương diện này hắn có kinh nghiệm lắm, ít nhất là biết lý thuyết, một tên tội phạm cao minh đều biết chống điều tra, người làm gián điệp thì đều là tri thức cơ bản. Nhưng chính vì đối phương làm gián điệp, nên niềm vui của hắn có hạn thôi, vì nhìn Cừu Địch như thế, xem ra là được tiếp nhận rồi.
Đã rơi vào tay đám người đó chỉ có hai khả năng thôi, hoặc là bị giết chết, hoặc là thành đồng lõa với bọn chúng, có khả năng thứ ba sao?
" Dù sao chuyện cậu ta đang làm rất nguy hiểm, cậu ta chỉ là tay mơ thôi, sơ xảy một chút để chúng phát hiện ra là hậu quả khó lường, đáng lẽ phải liên hệ với chúng tôi mới đúng." Đa nghi không chỉ là bản năng của gián điệp, người chống gián điệp như Từ Phái Hồng cũng vậy:
Đới Lan Quân chẳng bận tâm chuyện đó nữa, cô đang bị niềm vui lớn bao phủ, thực sự không sao tưởng tượng được, cái tên đó lắc mình một cái, đường hoàng đi ra, có cả xe nữa, còn là lái xe của nghi phạm.
" Tôi không biết làm sao cậu ta làm được, nhưng xét thời gian từ lúc biến mất tới khi xuất hiện, chứng tỏ cậu ta đã thành công qua mặt được đối phương." Đổng Thuần Khiết, xoa xoa tay:" Kết nối trực tiếp với toàn bộ camera giao thông toàn thành phố đi, bây giờ chúng ta đã có một tấm biển chỉ đường rồi. Cách này hay lắm, không nghĩ ra biện pháp nào tốt hơn đâu, liên hệ trực tiếp với chúng ta còn nguy hiểm hơn, cậu ta chắc chắn bị đối phương giám sát."
" Anh có chắc là cậu ta sẽ giúp chúng ta không? Nếu đối phương đưa ra điều kiện ưu đãi hơn, cậu ta hàng địch, đây có thể là cái bẫy đấy." Từ Phái Hồng không yên tâm, một tháng ăn chơi của ba chàng trai đã thành công làm người ta không tin tưởng được:
" Không đâu!" Đổng Thuần Khiết nhìn Đới Lan Quân với ánh mắt quái dị, thằng nhóc đó liều cả mạng sống vì cô nương này thì không có chuyện để vài đồng tiền mua chuộc, bị cô lườm một cái, hắn hắng giọng:" Chắc chắn không có chuyện đó đâu, đừng nhìn cậu ta bất cần đời, bản chất giống cha cậu ta, đều là người ghét ác như thù, tôi đi cùng cậu ta thời gian dài, tôi hiểu hơn chị."
Giải thích này không tệ, Đới Lan Quân mỉm cười, dửng dưng nói:" Mọi người nghĩ quá nhiều rồi đấy, làm gì có nhiều lý do như vậy, nếu anh ấy hàng địch thì biến mất luôn là xong, cần gì để lại manh mối này."
Đã tìm được một nơi vậy thì nơi thứ hai không khó nữa, tìm manh mối do công an phụ trách, một chiếc Audi hai lần vi phạm liên tiếp bị ghi lại hình ảnh rõ ràng, chính là Cừu Địch vẫn bình yên vô sự. Đến khi trời sáng trinh sát viên ngoại vi tra được, đối tượng đi xe Audi đã tới khách sạn nghỉ dưỡng cao cấp, giá phòng 1888 một đêm, tên là: Tần Hải Phong.
Đổng Thuần Khiết báo cáo lên trên, nhận được mệnh lệnh, lập tức kiến lập liên lạc với Cừu Địch, nhưng không can thiệp vào hành động của y, đây là cơ hội hiếm có để thâm nhập vào hàng ngũ đối phương, bên trên sẽ toàn lực hỗ trợ. ... ...
Reng reng reng, tiếng chuông báo thức vang lên, Cừu Địch lơ mơ làng màng đưa tay ra ấn đồng hồ hẹn giờ ở đầu giường.
Thói quen là một thứ rất kỳ quái, Cừu Địch chính là một ví dụ, từ nhỏ đã dậy sớm quen rồi, cho dù là mệt tới mấy, ngày hôm sau nhất định sẽ mở mắt vào 6 giờ sáng, sau đó là tập thể dục buổi sáng. Thế nhưng hôm nay Cừu Địch chẳng hề có chút ý định rời giường gì cả, toàn thân mệt mỏi, cả tinh thần cũng rất tệ, y còn cố gắng ngủ thêm một chút, nhưng thói quen không có y làm như thế, càng cố gắng ngủ thì đầu óc lại càng tỉnh táo hơn, trong tầm mắt lờ mờ, gian phòng khách sạn đang ngày một trở nên rõ ràng.
Thực ra thì khách sạn năm sao cũng chỉ đến thế mà thôi, chẳng qua là phòng rộng mấy chục mét vuông, bày biện trang trí đẹp đẽ cầu kỳ một chút, vật dụng cao cấp một chút, giường rộng một chút, đệm êm một chút, cái cửa sổ sát trần nhìn có vẻ lớn hơn một chút mà thôi ... Cừu Địch đứng dậy kéo roẹt rèm ra, ánh nắng ban mai khiến cả gian phòng sáng hẳn lên, nắng vàng mà không nóng, hết sức dễ chịu. Thời gian còn sớm, Cừu Địch mệt mỏi đi vào nhà vệ sinh rửa ráy, dạ dày vẫn không dễ chịu cho lắm, đoán chừng hậu quả hôm qua uống lại nôn.
Quấn khăn tắm đi ra ngoài, Cừu Địch uể oải nằm xuống sàn nhà gỗ mát lạnh, cứ thế đờ đẫn nhìn trần nhà.
Đầu óc chẳng muốn suy nghĩ gì, suy nghĩ chỉ làm lòng thêm phiền muộn, chẳng có chuyện gì khiến Cừu Địch vui vẻ nổi vào lúc này, nhất là nhớ lại mình để ghen tỵ kiểm soát, làm ra hành động không hay ho gì với Trang Uyển Ninh hôm quá.
Cừu Địch chỉ cho phép bản thân yếu đuối chốc lát vậy thôi, lát sau hét to một tiếng lấy thêm tinh thần rồi bật dậy, kiếm giấy bút rồi ngồi xuống bàn, viết lần lượt những cái tên Bách Nhưỡng Tửu Trang, Tùng Tử Liêu Lý, Kỳ Thạch Trai còn với cả tiểu khu cao cấp mà Lý Tòng Quân từng ở. Bốn nơi này thuộc về khu vực khác nhau, điểm giống nhau duy nhất là nằm ở sở thích của Lý Tòng Quân, thuộc phạm vi sinh hoạt riêng tư của hắn.
Vậy đối phương thăm dò đời sống riêng tư của Lý Tòng Quân để làm gì?