Chương 146: Chưa nồng ấm đã nguội lạnh. (1)
Chương 146: Chưa nồng ấm đã nguội lạnh. (1)
Bên kia đã cúp máy rồi, Cừu Địch vẫn cầm điện thoại kêu tu tu, cái cảm giác làm con rối bị người ta khống chế không hề tốt chút nào.
Dựa vào thông tin đã biết thì có thể suy đoán thế này, khi Lý Tòng Quân mất tích, đối phương lo thân phận của hắn đã bại lộ nên giám sát chỗ ở, vậy có thể là biết bên An ninh quốc gia cũng giám sát nơi đó, vì chúng kiêng kỵ An ninh quốc gia nên mới dùng tới tên thốt thí như y. Kết quả làm tốt thì là gì thì y biết rõ lắm, hai tên dẫn đường không rõ thân phận bị bắn chết kia chính là vết xe đổ.
" Cũng không biết là Từ Phái Hồng đã phát hiện ra chưa?"
Thế nhưng Cừu Địch cũng không dám trông đợi vào An ninh quốc gia, một nhân vật nhỏ không đáng kể như y, liệu có được người ta coi trọng không? Trước đó bọn họ đã bị đóng băng tài khoản, người ta rõ ràng đã từ bỏ ba anh em họ rồi.
Kính coong! Tiếng chuông cửa hết sức dễ nghe lại khiến Cừu Địch giật bắn mình, không khác gì nghe thấy tiếng súng, lập tức cảnh giác. Cừu Địch nhận ra tâm thái này của mình là không đúng, mặt ngoài y đã bình tĩnh lại, nhưng xem ra sâu trong lòng vẫn là bất an, bất ổn, cho nên mới có hành vi ngu xuẩn trước mặt Trang Uyển Ninh như thế.
Hít thở sâu mấy lần, Cừu Địch rời giường đi ra ghé mắt vào mắt mèo trên cửa, quả nhiên là thần hồn nát thần tính, phục vụ viên đẩy xe vệ sinh tới cửa phòng thôi.
Vỗ vỗ má, để gương mặt tự nhiên hơn, cạch một tiếng mở cửa ra, tích tắc nhìn thấy công nhân vệ sinh kia, Cừu Địch không khác gì bị điện giật lần nữa, toàn thân đơ ra. Người mặc đồng phục nhân viên vệ sinh chính là Đới Lan Quân, tay vắt một cái khăn mặt, mỉm cười hết sức chuyên nghiệp.
Sao lại là cô ấy? Sao cô ấy lại ở đây?
Xe đẩy vào phòng, khép cửa lại, Đới Lan Quân không có bất kỳ hành động nào khác thường, cúi người chào hỏi Cừu Địch, nhưng tay kín đáo chỉ vào gian vệ sinh. Đi vào trong phòng, Đới Lan Quân mở quạt thông gió, vặn vòi tắm chảy ào ào. Cừu Địch đi theo sau, niềm vui trong lòng không diễn tả hết được, tựa như nhìn thấy ánh sáng cuối đường hầm, y xúc động tới nghẹn ngào:" Lan Quân, làm sao em ..."
Không ngờ Đới Lan Quân quay lại nói:" Cởi quần áo ra, nhanh lên, không có nhiều thời gian đâu."
" Hả? Bây giờ à, anh còn chưa chuẩn bị tâm lý." Cừu Địch choàng váng, em gái đói khát quá rồi:
" Cởi mau, lắm lời làm gì ... CỞI HẾT RA!" Đới Lan Quân quát khẽ, đôi mắt lại ánh lên chút dí dỏm, đặt thùng vệ sinh, đắm đuối nhìn y, đôi mắt long lanh, hôi hồng hé mở, làm Cừu Địch nuốt nước bọt đánh ực, nuốt đau dạ dày:
Không cần nói gì thêm nữa, cởi cúc áo, kéo đai lưng, toàn thân trần truồng đứng trước mặt Đới Lan Quân. Đới Lan Quân hơi ngẩn người, động tác chiến thuật này cũng nhanh nhẹn dứt khoát quá rồi, Cừu Địch vừa mới định có hành động thì Đới Lan Quân đã nhanh hơn, đẩy y vào tường nhà vệ sinh, ... ...
" Tình hình là như thế, mỗi khi tăng lực độ thẩm vấn, tên Lý Tòng Quân đó đều ý đồ tự sát, không cần biết là muốn chết thật hay là lấy cái chết để uy hiếp, chúng ta đều không thể mạo hiểm được. Lãnh đạo tổng bộ chỉ thị, càng những lúc thế này càng phải nâng cao coi trọng, hắn thà chết không khai chứng tỏ hắn là nhân vật có vai trò quan trọng, chuyện hắn đang chi giấu không phải là chuyện nhỏ."
Trên màn hình là khung cảnh trong văn phòng cục trưởng Trần, thông qua tuyên truyền bảo mật, hai bên trực tiếp giao lưu với nhau.
Từ Phái Hồng lặng lẽ lắng nghe, vụ an liên quan lớn ngoài sức tưởng tượng của mọi người, căn cứ vào lời khai của một số nghi phạm đã bị bắt, đội ngũ thăm dò phi pháp của bọn chúng đã tồn tại mấy năm rồi, thi thoảng ngẫu nhiên bị phát giác, cũng chỉ là một góc của tảng băng chìm mà thôi, bọn chúng vẫn cử đám tốt thí nối tiếp nhau thăm dò. Mà chuyện này chúng mười lần chỉ cần thành công một lần là thắng lợi, trong khi bên An ninh quốc gia bọn họ, mười lần bắn chín để lọt một cũng là thất bại, huống hồ người ta mười thì thành công trên chín phần, chẳng khác gì mảnh lưới bọn họ giữ gìn đã thủng lỗ chỗ rồi.
Theo như lời khai của Lam Kiêu Chiến, bọn chúng đặt biệt nhắm vào những nhân viên quân cảnh xuất ngũ để mua chuộc, thậm chí một dạo lấy hình thức thăm người thân, tới cả nơi đóng quân của bộ đội.
" Hai vị có ý kiến hay kiến nghị gì không?" Cục trưởng Trần hồi lâu không nghe thấy hai người trả lời, chủ động lên tiếng hỏi:
Hai người nhìn nhau rồi im lặng lắc đầu, lúc này còn có ý kiến gì nữa chứ, chỉ có một con đường, đó là truy lùng tới chết.
" ... Hôm qua tôi còn cho rằng cuộc điều tra của chúng ta tới đây phải dừng lại rồi, có điều bây giờ mọi người lại tiêm cho tôi một liều thuốc an thần, con mồi nhả ra bị nuốt mất, rồi lại được nhà ra. Chứng tỏ vai trò của Lý Tòng Quân đúng là quan trọng tới mức không thể dễ dàng dứt bỏ, đối phương sau thời gian nghe ngóng không thấy có động tĩnh gì nên vẫn mạo hiểm thăm dò về hắn. Chỉ cần chừng đó là đủ rồi, chúng không cắt đứt tuyến này là chúng ta còn cơ hội bới sâu hơn. Mặc dù chi tiết không như mong muốn, nhưng mục đích ban đầu của chúng ta đã đạt được, tổn thất trước rất xứng đáng."
" Sáng nay tôi có một vào trao đổi với các đồng chí ở tổng cục, có vài tình huống thế này, mọi người phải xem xét. Nếu như Trường An không phải chỉ là điểm trung chuyển hay nhà an toàn, mà thành căn cứ hoạt động của gián điệp nước ngoài, vậy một kẻ xảy ra vấn đề, những người liên quan sẽ bị thanh trừng. Tiểu Từ, cô chú ý những vụ án giết người, mất tích thời gian qua ở Trường An, tôi chắc không sóng yên biển lặng đâu."
" Chuyện thứ hai, Lý Tòng Quân là nhân viên quan trọng trong tổ chức gián điệp, dưới tình huống đột nhiên bị bắt, hắn không kịp an bài hậu sự, hoặc là có an bài rồi trong trường hợp rủi ro rồi, nhưng tổ chức của hắn không tìm ra ... Đây sẽ là trọng điểm trong công tác tiếp theo của chúng ta ..." Cục trưởng Trần tiếp tục một tràng độc thoại dài, nhắc:" Hai người nói đi chứ, làm sao lại im thin thít thế?"
"
Manh mối duy nhất gắn vào một người ngoài, tình hình rốt cuộc là thế nào, chúng tôi chưa đủ thông tin để phán đoán." Đổng Thuần Khiết nói:
" Đối phương đã ngửi thấy nguy hiểm rồi, rất cẩn thận." Từ Phái Hồng bổ xung:
" Bất kể bọn chúng làm gì, làm thế nào, tôi không sợ, sợ nhất là bọn chúng rụt vòi lại không làm gì cả ... Ừm, tình huống hiện giờ đúng là rất khó khăn, hai người có yêu cầu gì không?" Cục trưởng Trần hỏi:
" Không ạ, chúng tôi đợi tin tức phản hồi từ Đới Lan Quân xem thế nào hẵng nói." Đổng Thuần Khiết đáp:
Từ Phái Hồng thở dài:" Lực lượng kỹ thuật ở địa phương không chuẩn bị để đối phó với hoạt động quy mô lớn, yêu cầu bí mật cao thế nà, nếu chúng tôi phối hợp với bên cảnh sát, tôi lại lo bị lộ bí mật."
" Vấn đề này sẽ được giải quyết ngay trong hôm nay ... Tiểu Đồng, cấp cho cậu một đội hành động đặc biệt, năm người, có kinh nghiệm đấu tranh gián điệp phong phú, cậu nắm toàn quyền chỉ huy. Buổi trưa chuyến bay của họ sẽ tới, có tình huống báo cho tôi bất kỳ lúc nào."
Cuộc họp kéo dài gần 20 phút, bố trí xong xuôi, kết thúc trao đổi điện thoại, Từ Phái Hồng không yên tâm chút nào:" Chủ nhiệm Đổng, có được không đấy, manh mối trên người Cừu Địch, chuyện này can hệ lớn, cậu ta có làm được không?"
Lãnh đạo coi trọng cao độ, nhưng trọng điểm kế hoạch thì níu giữ bằng một sợi tóc, Từ Phái Hồng kỳ thực không tán đồng dùng Cừu Địch làm trung tâm kế hoạch, nếu y xảy ra bất kỳ vấn đề gì, sẽ hỏng hết mọi chuyện. Theo ý bà là phải đưa Cừu Địch về, khai tác hết thông tin có được, từ đó mới định kế hoạch. Bây giờ tập trung nguồn lực lên chàng trai đó, sấm chớp to, rồi mưa chẳng thấy thì ăn nói thế nào với bên trên.
"Cậu ta làm được, vấn đề cậu ta có làm không, chúng ta có giữ nổi manh mối này hay không thôi."
Lão Đổng cũng không dám đảm bảo, chuyện lần trước đã chứng tỏ tố chất của Cừu Địch rồi, về đề là ở tư tưởng của chàng trai này, phản bội thì không sợ, nhưng bảo y răm rắp tuân theo lời bọn họ cũng đừng hòng, hắn sợ nhất là hành động của họ không theo kịp sự thất thường trong tính cách của Cừu Địch.
Hắn lo rất nhiều thứ, giống giang hồ càng già thì gan càng nhỏ, thắng được một ván rồi, muốn giữ thành tích, gan càng nhỏ hơn.