Chương 156: Cạm bẫy theo từng bước chân. (1)
Chương 156: Cạm bẫy theo từng bước chân. (1)
4 giờ chiều, Cừu Địch rốt cuộc cũng lang thang tới dưới Tòa nhà Quốc Tân, đây là tòa nhà mở cửa tự do với bên ngoài, muốn tới công ty nào thì tới đăng ký với bảo an là được. Cừu Địch tra danh mục công ty, tầng 19 là một văn phòng thiết kế hình tượng Phượng Nghi Hiên, loại hình kinh doanh công khai. Cừu Địch đăng ký tên " Tần Hải Phong" là được bảo an chỉ dẫn cho phải lên từ thang máy nào.
Phượng Nghi Hiên à? Nghe cái tên đã biết là chỗ giành cho nữ giới, Lý Tòng Quân tới đây làm cái gì? Mà thiết kế hình tượng là làm cái gì?
Cừu Địch không hiểu cho lắm, loại cuộc sống phong cách xưa nay không dính líu tới y, y chỉ ở giai tầng kiếm miếng ăn bỏ vào miệng, cho nên thứ không hiểu quá nhiều. Đợi thang máy tới tầng 19 một cái là hiểu ngay, cửa thang máy vừa mở đã ngửi thấy một mùi thơm ngào ngạt, mùi của son phấn nước hoa, cái phòng làm việc chiếm hết tầng này treo vô số các loại quần áo, giành cho cả nam lẫn nữ, thi thoảng thấy vài cô gái ăn mặc rất cởi mở, rất táo bạo ra vào, Cừu Địch nhìn hoa cả mắt.
" Chẳng phải là hiệu may à, đổi cách gọi thôi, có gì to tát đâu."
Cừu Địch thầm mắng trong lòng, lững thững đi vào văn phòng làm việc này, một cô gái mặc đồng phục, mái tóc dài thẳng mượt rất có cảm giác thời trang đi tới hỏi thăm, y lạnh lùng nói:" Gọi bà chủ của các cô tới đây tiếp đãi tôi, đừng tốn thời gian của tôi."
Bá khí, ngang ngược, ngạo nghễ ... Oa, tác phong của thổ hào không lẫn đi đâu được, lại còn biết bà chủ khiến cô cái kia tức thì càng thêm cung kính, nói lời xin lỗi, bà chủ ở văn phòng chính không ở chi nhánh, dẫn Cừu Địch đi sâu vào bên trong, gõ cửa phòng giám đốc. Chốc lát sau cửa mở, cô gái đứng sang bên lễ phép mời Cừu Địch vào, nhưng ở sau lưng y lại đánh mắt ra hiệu với giám đốc, bọn họ có quy ước rồi, ánh mắt đó đang báo tin, đây là khách hàng nhiều tiền, có nhu cầu đặc thù.
Bê trà, mời ngồi, giám đốc là chàng trai mới trên ba mươi, ăn mặc thoải mái, phần trước ngắn phía sau dài, vừa phóng khoáng lại vừa đẹp trai. Đợi cô gái lùi ra ngoài đóng cửa lại, viên giám đốc khách khí đưa cho Cừu Địch cuốn sách tranh, trong hình không có thiết kế phục trang cho không ít ngôi sao có tên tuổi, có hiệu ứng danh nhân, đẳng cấp nơi này tất nhiên cao lên thêm vài bậc.
Viên giám đốc tự tin nói:" Phượng Nghi Hiên chúng tôi có chi nhánh trên toàn quốc, riêng văn phòng ở Trường An đã có hai nhà thiết kế từng tham gia lễ hội thời trang Paris, trình độ trong nước cũng thuộc hàng đỉnh cao, anh có nghe nói tới cô Lý Văn chưa? Cô ấy tới Trường An tổ chức biểu diễn, toàn bộ tạo hình và phục trang đều do nhà thiết kế của chúng tôi phụ trách."
" Hình thể của anh rất tốt, chiều cao lý tưởng, tỉ lệ cân đối, với khí chất của anh thì trang phục đi săn, áo ngắn tay sẽ làm nổi bật lên vẻ mạnh mẽ nam tính của anh ... Ngược lại trang phục nghiêm túc như bộ suit sẽ không phù hợp. Nói thật với anh người vóc người cao thẳng như anh tới chỗ chúng tôi không mấy ..."
Cừu Địch lờ mờ hiểu ra công việc của những người này rồi, y gập cuốn sách tranh lại:" Tôi tin tưởng vào trình độ của các anh, nhưng tôi rất chú trọng chuyện đời sống cá nhân, tôi không muốn tư liệu mình tới đây bị tiết lộ ra ngoài."
Viên giám đốc cũng có vẻ quen với những yêu cầu thế này:" Ồ, anh cứ yên tâm, chuyện riêng tư của khách hàng cũng là chuyện riêng tư của chúng tôi, là cơ mật của chúng tôi, là vốn liếng sinh tồn của chúng tôi, sao có thể tiết lộ ra ngoài được."
" Ha ha ha, thế thì tốt, làm ăn phải có đạo đức nghề nghiệp, anh nói như thế làm tôi rất hài lòng." Cừu Địch giơ ngón cái lên tán thưởng:
" Vâng, anh cứ yên tâm, thế nên anh có yêu cầu gì cứ lên tiếng, chúng tôi đều có thể đáp ứng, hai nhà thiết kế đỉnh cấp của chúng tôi sẽ đích thân phục vụ, thiết kế hình tượng cho anh." Viên giám độc tự tin đảm bảo:
Cừu Địch mỉm cười đứng dậy, đi ra cửa khóa trái lại, quay đầu khách khí nói:" Bất kể tôi nói với anh chuyện riêng tư gì liên quan tới tôi, anh cũng đừng kinh ngạc đấy nhé!"
" Anh yên tâm, tôi nhất định sẽ bảo mật cho anh." Viên giám đốc nghiêm túc đáp, trong lòng nghĩ tới chuyện không hay rồi, đừng nói tên này có bệnh gì đó trên người đấy nhé, đám nhà giàu nhiều thứ bệnh quái lắm:
Đương nhiên là sai hoàn toàn rồi, Cừu Địch đi tới trước bàn làm việc, cởi áo vest ra, ở dưới sườn, một khẩu súng đen xì xì xuất hiện. Viên giám đốc kinh hãi đẩy chân, lảo đảo lùi lại mồm vừa mới há ra Cừu Địch đã nhanh như chớp nhét nòng súng vào mồm hắn, không cho hắn hét ra tiếng.
Nòng súng lạnh ngắt, có mùi tanh tanh của kim loại, viên giám đốc sợ nhũn người, hai tay tự giác giơ lên cao, đôi mắt ươn ướt nhìn Cừu Địch cầu xin, miệng phát ra tiếng ư ử như chó con.
Cừu Địch đặt tay lên môi suỵt một tiếng:" Anh sẽ không kêu lên đâu đúng không, nếu không tôi sẽ nổ súng đấy."
Viên giám đốc gật đầu liên hồi, Cừu Địch mới rút súng khỏi miệng hắn, nhíu mày lau vào bộ vest khoác ở ma nơ canh trong phòng mới tra vào vỏ bao dưới sườn, lại còn chu đáo vỗ vai hắn an ủi, hắn rơm rớm nước mắt:" Đại ca, đại ca, tôi chỉ là một thợ may nhỏ, không gây thù chuốc oán với ai ..."
Ái dà, thoáng cái đã nhảy từ nhà thiết kế về thợ may, Cừu Địch cười thân thiết:" Tôi không đi báo thù, cũng không phải cướp tiền hay giết người, yên tâm!"
" Vậy vậy ..." Viên giám đốc vẫn còn chưa hạ tay xuống, không phải anh đùa tôi đấy chứ:
" Vừa xong chẳng phải đã nói với anh rồi hay sao, tôi tới để kiểm tra đạo đức nghề nghiệp của anh. Tôi tới đây là để tìm người ..." Cừu Địch lấy một bức ảnh ra vỗ lên bàn:" Chính là hắn, hắn tên Lý Tòng Quân, từng tới nơi này, tôi muốn toàn bộ tư liệu liên quan tới hắn, lấy được là tôi đi ngay ... Nếu anh kiên trì đạo đức nghề nghiệp vậy thì e rằng tôi phải ...
Cừu Địch còn chưa nói hết thì viên giám đốc đã nhanh chóng vào chỗ, tay gõ rào rào trên bàn phím, tra thông tin trên kho tư liệu khách hàng, thoáng cái đã tìm thấy nội dung Cừu Địch cần tìm. Hắn còn rất chu đáo in ngay ra một bản, cười lấy lòng:" Chuyện nhỏ thôi ạ, dễ lắm, toàn bộ thông tin của khách hàng đó ở đây rồi... Tôi cũng không rõ về người này, hẳn là đã từng tới chỗ tôi đặt y phục, thời gian đã qua vài tháng rồi ..."