Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 489 - Chương 159: Cạm Bẫy Theo Từng Bước Chân. (4)

Chương 159: Cạm bẫy theo từng bước chân. (4) Chương 159: Cạm bẫy theo từng bước chân. (4)

Trong lúc tổ hành động thảo luận nhân viên thực địa lại báo cáo, hai người kia đã đăng ký phòng, ở tầng thượng. Thang máy nơi này lên lầu thì cần dùng thẻ, nhưng xuống lầu không cần, hai người này ở tầng thượng, mục đích không cần nói cũng biết, đó là từ trên đi xuống tìm tới phòng Cừu Địch.

Vương Trác phụ trách liên lạc thúc giục:" Này, nhanh lên đi, rốt cuộc nghe ai chỉ huy đây, chúng vào thang máy rồi."

Mọi người nhìn Đổng Thuần Khiết, không ngờ Đổng Thuần Khiết lại nhìn Đới Lan Quân, cô gần như không nói gì, nãy giờ vẫn nhìn màn hình giám sát:" Tiểu Đới, ý cô thế nào?"

" Bọn chúng đánh giá thấp Cừu Địch rồi." Đới Lan Quân mấy ngày thôi mà xanh xao hốc hác không ít:" Mọi người cũng thế."

" Cô nói vậy là sao?" Đô Hàn Mai không hiểu, vì sao Lão Đổng có vẻ rất coi trọng ý kiến của cô gái này, hai người gặp nhau chưa lâu, cũng không tiếp xúc mấy, chủ yếu vì Đới Lan Quân rất ít nói:

Đới Lan Quân hỏi Lão Đổng:" Anh còn nhớ chuyện Lão Thu phát hiện ra vết đốt lửa trại ở hồ chưa nước không? Khi đó Cừu Địch đã phát hiện vấn đề rồi, còn sớm hơn cả anh, anh bị lừa tới tận trấn Mang Nhai mới nhận ra Lão Thu có vấn đề."

" À tôi hiểu rồi, ý cô là Cừu Địch đã sớm cho chuẩn bị chứ gì?" Đổng Thuần Khiết sáng mắt:

" Đương nhiên, nếu không chiều nay anh ấy ghé qua mấy cửa hiệu, anh cho rằng anh ấy đi chơi chắc, mọi người đợi xem trò hay là được rồi." Đới Lan Quân tay chống cằm, môi còn nở nụ cười:

Trong phòng trừ Lão Đổng ra, những người còn lại đều không hiểu gì, dù sao ý kiến cũng thống nhất rồi, án binh bất động.

Khách sạn Hoàng Thành!

" Tôi thích nơi này đấy, rất yên tĩnh!"

" Tôi cũng thế, hay là làm xong việc thì nghỉ lại đây đi."

" Được, nếu không lãng phí tiền phòng, hơn một nghìn một đêm đấy."

" Chỉ ở lại tới trời sáng thôi, phải đi trước khi cảnh sát giao thông đi làm, chẳng may bị tra là cả đống phiền toái."

Hai nam tử nhận sứ mệnh đặc thù trò chuyện trong thang máy vắng vẻ giữa đêm, hiển nhiên không coi nhiệm vụ này có gì khó khăn, cũng phải thôi, Cừu Địch là tên bại tướng trong tay bọn họ mà, thậm chí theo dõi một thời gian, chẳng thấy tên đó có gì đáng sợ.

Trước tiên là đi lên, sau đó mới đi xuống, từ tầng 19 đi ra thì hai người đã thay đổi cách ăn mặc, xách va li bọc da, mũ lưỡi chai, mặt còn dán râu rậm, ung dung đi dưới camera giám sát. Tới cửa phòng số 6, tên cao lấy công cụ ra, tên lùn che chắn camera, loại khóa điện tử không có lỗ này trong mắt cao thủ không đáng nhắc tới, thiết bị quét trông giống như điện thoại di động kiểu cũ quét qua khóa, màn hình nhảy số liên hồi, máy đang phân tích, chỉ vài giây sau cửa đã mở tít một cái.

Tên lùn nhỏ giọng nói:" Chà, Lão Dương, kỹ thuật của anh có tiến bộ đấy."

" Bọn khách sạn toàn dùng mật khẩu ngu, không phải 666 thì là 234 ... Xuỵt!" Tên cao ra hiệu im lặng, khẽ kháng xoay khóa cửa, hai người lách qua khe vửa vào, êm ru không một tiếng động:

Trong gian phòng mé trái đối diện, qua lỗ cửa có thể giám thị được hai người đi vào, Phí Minh dán người vào cửa nghe, hai tên đó tuy cao thấp chênh lệch, nhưng thân hình đều vạm vỡ rắn chắc, hắn không khỏi lo lắng cho nội tuyến.

Hai người vào phòng trước tiên nhắm mắt lại, làm quen với bóng tối trong phòng, đây là gian phòng thương vụ, hành lang không dài, bên cạnh là phòng vệ sinh, phòng ngủ ở hướng bên phải hành lang. Chỉ cần vào phòng ngủ, dí súng vào đầu, bịt miệng kéo tới phòng vệ sinh đánh một trận, tới khi răng rơi đầy đất là được, hiệu quả hơn bất kỳ kiểu giáo dục nào.

Kế hoạch đơn giản vậy thôi, bọn họ làm không biết bao nhiêu lần rồi.

Đếm đúng 30 giây đã quen với bóng tối, hai người thong thả đi vào phòng.

Í, chân tên cao bị vướng, giống như lòng bàn chân vấp phải cái gì đó, theo bản năng ngồi xuống.

Rào! Bất thình lình chậu nước lạnh đổ xuống, tên cao đang ngồi không kịp phản ứng bị ăn trọn chậu nước, biến thành gà rớt nước rồi. Hắn tức giận đứng bật dậy, không ngờ gặp phải chuyện đáng sợ hơn, toàn thân như bị điện giật, nổ lốp đốp tóe lên tia lửa điện, toàn thân run bần bật, chớp mắt lại ngã lăn ra. Cảnh tượng quỷ dị làm tên lùn co đầu chạy ngay, không ngờ vừa chạm tới tay nắm cửa cũng có tia lửa điện nổ lốp bốp vang lên, hắn nhảy cẫng lên la hét inh ỏi.

Tách một tiếng nhỏ, đèn bật sáng, tên lùn ngã ra đất, hắn nhìn thấy mục tiêu đang ngồi xổm trên mặt đất nhìn mình cười rất tươi, tay cầm một cái gậy ... Không đúng, đầu gậy có sợi dây đồng, là trang bị điện tự chế.

" Chà chà chà, xem ai đây nhỉ, một thằng cao một thằng thấp." Cừu Địch nói bằng giọng rất quái dị:" Bọn mày chắc không có tuổi thơ nhì, có biết phim Ở nhà một mình không mà nửa đêm dám mò vào nhà người ta như thế? Tao nghĩ sau này bọn mày nên xem bộ phim đó vài lần, trong đó có hai thằng trộm một cao một thấp, giống bọn mày lắm đấy, có biết kết cục của bọn chúng nó là gì không."

Chỉ tiếc đối phương ngất rồi, không còn nghe thấy lời Cừu Địch nói nữa.

Hai tên không có chút phòng bị rơi xuống hố rồi, Cừu Địch kéo bọn chúng vào phòng vệ sinh, đèn sáng lên mới nhìn rõ bố trí, dưới chân dây căng ngang, nối với trên đầu là một chuỗi túi ny lông chứa đầy nước, đều quấn với dây đồng, chỉ đợi đi qua vấp dây, nước đổ xuống ... Vậy thì đợi làm cá nướng đi, sau cửa cũng nối chi chít dây đồng, trông không đẹp lắm, nhưng hiệu quả.

Nguồn điện được nối với gian vệ sinh, Cừu Địch rút điện ra, thật là khéo, hai thằng bị ngất không chỉ giống bọn kẻ xấu trong phim Ở nhà một mình mà lại còn chính là bộ đôi từng bắc cóc y, tra khảo y, còn cho y nuốt thứ không rõ ràng vào bụng, mối hận đó mỗi lần y nghĩ tới lại sôi máu.

Quả nhiên là ông trời có mắt, đối phương gửi đúng hai thằng ngày tới, không phải để y có cơ hội báo thù thì là gì? Cừu Địch không khách khí, thong thả cởi sạch quần áo của bọn chúng, lấy cuộn dây đồng mảnh, buộc bọn chúng vào nhau, đêm còn dài lắm, y cũng còn nhiều trò vui chưa dùng, thong thả tận hưởng thôi ...

(*) Ở nhà một mình -

Hone alone: Chắc mọi người đều biết nhỉ.
Bình Luận (0)
Comment