Chương 160: Cạm bẫy theo từng bước chân. (5)
Chương 160: Cạm bẫy theo từng bước chân. (5)
" Tình hình thế nào rồi?"
" Không rõ, chỉ nghe thấy tiếng hét, sau đó không còn tiếng động nào nữa."
" Bây giờ thế nào?"
" Không nghe thấy gì, cũng không thấy có người đi ra, có cần chúng tôi hỗ trợ?"
" Ở nguyên tại chỗ đợi lệnh."
Vương Trác chỉ huy nhân viên thực địa, trên màn hình không thấy gì nữa, hiện trường cũng không nghe thấy âm thanh, xảy ra chuyện gì không ai rõ, hết sức quái dị. Mọi người đang sốt ruột thì điện thoại liên hệ, Vương Trác vừa thấy là đường dây riêng giành cho nội tuyến thì vội nhận máy hỏi:" Tình hình thế nào?"
" Nhận vài thứ!" Cừu Địch nói xong cúp điện thoại ngay, không thừa lời:
Rất nhanh chiếc di động đó nhận được một đống hình ảnh, hai nam tử toàn thân trần truồng, ảnh chụp khuôn mặt cận cảnh, dấu vân tay, thẻ, súng, cả một đống liên tục truyền tới. Vương Trác hưng phấn ngay lập tức kết nối với máy vi tinh, vừa phân tích vừa nói:" Thế này có khác gì đem manh mối tới tặng đâu chứ, sớm biết đơn giản thế này thì tôi đã ngủ thêm một lúc rồi, ha ha ha."
" Sao cậu ta đánh ngất được bọn chúng?" Trương Long Thành không chỉ một lần mất mặt rồi, hắn chủ trương cho Cừu Địch một bài học mà, bản thân không hiểu nổi, tên cao thì phải trên 1 mét 8, ít nhất có thể đấu mấy chiêu với Phí Minh, vậy mà chỉ trong chớp mắt đã bị hạ gục rồi, thật vô lý:
" Cậu ta là ai thế?" Đô Hàn Mai thì là loại nhìn người khác qua bằng cấp, thành tích, quay sang hỏi Đới Lan Quân:
Đới Lan Quân chỉ cười không đáp.
Tổ hành động bận rộn tra cứu, chẳng mấy chốc thân phận hai người đó đã tra ra, bọn chúng thực sự khinh địch rồi, trong một đống giấy tờ giả của tên lùn không ngờ có một thứ là thật.
Trong phòng số 6 tầng 19 khách sạn Hoàng Thành, sau vài tiếng nước chảy tí tách, tên lùn từ từ mở mắt ra, đợi tới khi hắn miễn cưỡng nhìn thấy được cảnh vật thì kinh hãi hét lên, sau đó ra sức vùng vẫy, nhưng phát hiện ra tay chân mình đều đã bị trói chặt, tên "Lý Tòng Quân" từng bị hắn thẩm vấn đang nhìn hắn với ánh mắt không chút tốt lành.
" Người anh em, người anh em, chúng ta đều là người mình cả mà." Tên lùn kinh hoàng kêu lên:
" Tao có nói là không phải người mình đâu, mày không biết câu nói, trên đời này nguy hiểm nhất chính là người mình à?" Cừu Địch mèo vờn chuột:
" Cậu, cậu muốn làm gì?" Tên lùn nhìn đồng bọn nằm bất tỉnh nhân sự không rõ sống chết thế nào, càng sợ hơn:
Cừu Địch tay cầm cái kìm sắt, bấm lạch cạch mấy cái:" Câu này phải do tao hỏi mày mới đúng, mày tới đây để làm gì?"
" Lão đại, lão đại bảo bọn tôi tới tới thăm cậu ..." Tên lùn lắp bắp:
" Ha ha, mày không chịu nghe lời ... Nào, xem tao chơi trò chơi này."
Cừu Địch dùng kìm cắt đứt một đoạn dây đồng, quấn quanh cổ chân tên cao còn hôn mê, vòng qua ngón chân, cầm hai đầu bị cắt, trong tầm mắt của tên lùn, nối với một thứ đen xì xì như bình ắc quy. Cừu Địch vui vẻ giải thích:" Thiết bị chấn lưu, cho ra dòng điện 248A, không làm chết người đâu, có điều đủ nung nóng dây đồng đấy ... Tập trung, tập trung nhé, mày sắp được ngửi thấy mùi thịt dê nướng rồi."
Tên lùn sợ líu lưỡi chỉ biết trơ mắt nhìn không làm được gì, sau khi đóng điện, sợi giây đồng đen đi nhanh trông thấy, chẳng bao lâu sau lại càng lúc càng sáng, rồi tiếp đó khói bốc lên cùng với mùi cháy khét. Tên cao rú một tiếng rùng rợn bị đánh thức, ra sức giãy chân, đau đớn la hét loạn xạ, nhưng mồm hắn bị bịt rồi, hét ra những tiếng ư ử đầy bất lực từ mũi. Sợi dây đồng đã quấn quanh cổ chân hắn đã đốt thành vòng chảy đen.
Cảnh tượng đó khiến tên lùn đi theo đường xã hội đen chăng nữa cũng sợ tới toàn thân sởn gai ốc. Cừu Địch lại bình thản như không, cắt đứt một đoạn dây đồng nữa, mang tới trước mặt tên lùn, hỏi:" Thấy vui không?"
Tên lùn nhìn tên cao còn đang giãy đành đạch như cá chết, không biết nên gật hay lắc, trả lời thế nào cũng chết cả, hắn ra sức cầu xin:" Người anh em, chúng ta đều cũng kiếm ăn trong giang hồ, cần gì phải làm thế."
" À, nhắc tới anh em, tao nghĩ ra một chuyện còn vui hơn đấy, xem này, tao cuộn thành từng vòng tròn nhỏ ... Í, vẫn hơi to." Cừu Địch dùng ngón út cuộn dây đồng, ánh mắt nhìn vào người anh em dưới rốn của tên lùn, nhắc:" Cái này quấn vào người anh em của mày, sau đó cắm điện một phát ... Ha ha ha, tư vị đó, chắc chắn tha hồ mà sướng nhỉ?"
" Hu hu hu ... Tha mạng, người anh em, chúng ta đâu có thù oán gì, cậu đừng làm như thế?" Tên lùn bị ý tưởng sáng tạo đó làm khiếp đảm, thẳng em vốn nhỏ lại tụt vào một đoạn, không ngừng cầu xin:
" Vậy thì phải xem mày có ngoan ngoãn trả lời không đã, hôm nay tao mà tức giận, thế nào cũng làm món chim nướng nguyên con cho mày xem, mày tưởng tao dễ bắt nạt à?" Cừu Địch dần thu lại nụ cười, tay chơi đùa sợi dây đồng:" Tên mày là gì?"
" Lý, Lý ... Lý An Quý, tên thật, thật trăm phần trăm, hắn tên là Dương Dũng." Tên lùn khai luôn cả đồng bọn:
" Trả lời nhanh vào, mày mà do dự hay nói dối ..." Cừu Địch tới gần hơn, bắt đầu nối dây đồng, tên lùn nhìn mà run cầm cập, y hỏi:" Lão đại mày tên gì?"
" Tên, tên ..."
" Chậm quá, tao phải làm món chim nướng thôi ..."
" Đừng đừng, hắn tên Đoàn Tiểu Đường . ."
" Nói xem, hắn là thần thánh phương nào ... À mày không thích nói thì thôi, đến thằng bị bịt mồm kia, tao tin thằng đó đang nóng lòng muốn cho tao biết lắm đấy, tới lúc đó thì mày chẳng còn giá trị gì nữa rồi."
Tên lùn Lý An Quý làm sao dám đặt tính mạng vào đồng bọn được, rồi rít nói:" Đừng, đừng, người anh em, tôi nói, tôi nói mà ... Đừng làm thế, không phải là không muốn nói, tôi, tôi sợ quá thôi ..."
Bị Cừu Địch quấn dây quanh trym tên lùn, dưới sự uy hiếp của món chim nướng, hai tên đó biết bao nhiêu khai sạch sành sanh ...
" Lão đại của chúng tôi là nhân vật lớn, bất kể là hắc đạo hay bạch đạo đều phải nể mặt vài phần ... Chính là ông chủ mà cậu vốn đi theo, quan hệ rất tốt với lão đại bây giờ của chúng tôi ... Không tin cậu cứ nghe ngóng mà xem, ai có thể đi theo lão đại kiếm cơm là phúc khí ... Ngươi anh em, cậu đừng làm như thế, cậu biến chúng tôi thành tàn phế, cậu ăn nói thế nào với lão đại? Khỏi cần nói chúng tôi còn tiết lộ ra lão đại là ai, anh ấy kỵ húy nhất chuyện này, nếu biết chắc chắn sẽ diệt cả nhà chúng tôi ... Chúng tôi có bị làm sao thì cậu cũng không có kết cục tốt đâu ... Á á á ..."