Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 499 - Chương 169: Biết Không Biết Và Đau Lòng. (4)

Chương 169: Biết không biết và đau lòng. (4) Chương 169: Biết không biết và đau lòng. (4)

Rất có khả năng là thế, suốt quá trình điều tra có nhiều dấu hiệu cho thấy, có một cô gái rất quan trọng với Lý Tòng Quân, trong đầu Cừu Địch nhớ ngay ra một thứ, đó chính là bộ váy giá trị tới gần mười vạn mà Lý Tòng Quân đặt làm ở Phượng Nghi Hiên. Cái váy cầu kỳ đính vô số đá quý đó để lại cho Cừu Địch ấn tượng rất sâu đậm, y nhanh chóng lục lọi tủ áo, đáng tiếc không tìm ra chiếc váy đó.

Cừu Địch lại sang phòng ngủ nhỏ tìm kiếm, cũng không tìm thấy, thậm chí y còn lật cả giường lên, toàn bộ tủ đứng tủ nằm trong nhà đều bị y lục lọi hết một lượt, thế nhưng ngoại trừ tìm được thêm vật dụng của nữ nhân thì không tìm thấy cái quan trọng cả.

Tìm kiếm chừng nửa tiếng đồng hồ, Cừu Địch bỏ cuộc, đi ra ban công, có vài chậu cảnh đặt ngoài, nhưng không chết cũng ngắc ngoải, rõ ràng không được chăm sóc.

Ở mắt xích nào có vấn đề nhỉ, nữ nhân này là ai, đây là một căn nhà hết sức kỳ quái, tới một bức ảnh cũng không tìm thấy, thật vô lý. Cừu Địch có cảm giác rất quỷ dị, dù là cô gái xấu tới đâu chăng nữa cũng không thể nào không để một bức ảnh nào của bản thân trong nhà.

Nếu không có, vậy có lẽ bị người ta vứt bỏ rồi ... Cừu Địch nghĩ tới đó liền quay lại phòng khách, nhìn lên trên TV, quả nhiên có dấu vết một khung ảnh, giá sách cũng có mấy chỗ trống bất thường ... Đúng là bị người ta xử lý rồi, nhưng nếu thế chúng còn bảo y tới làm gì?

Chẳng lẽ chúng nghĩ thứ người khác không tìm thấy lại tin mình tìm thấy được? Cừu Địch thấy giải thích này quá khiên cưỡng, người ta chắc chắn biết nhiều thông tin hơn mình còn chẳng tìm ra bảo mình tìm cái gì, có khi thứ cần tìm đã cầm vào tay rồi còn chẳng biết ấy chứ.

Nghĩ không ra, Cừu Địch không nghĩ nữa, lấy di động ra, gọi thẳng cho số điện thoại chỉ huy mình, bên kia vừa nhận máy y đã ca thán:" Lão đại, trừ đồ lót của nữ nhân ra thì cái nhà này chẳng có gì hết."

"

Thực sự không có cái gì chứ?" Đối phương hỏi:"

Tìm kỹ chưa?"

" Tìm kỹ lắm rồi, chỉ thiếu điều đập tường ra mà tìm thôi, thực sự không có mà, hẳn là đã có người tới đây tra rồi, chỉ có một gian nhà như vậy thôi, lại chẳng phải nhà tự xây có hầm bí mật, giấu được cái gì chứ?" Cừu Địch thuận miệng hỏi một câu:" Hình như có phải chỗ ở của Lý Tòng Quân đâu."

" Cậu hỏi tôi thì tôi đi hỏi ai? Tìm cho kỹ vào, nếu không có gì khả nghi thì cậu rút lui trước, đợi điện thoại của tôi." Đối phương nói xong cúp điện thoại luôn:

Fuck, chỉ thế thôi sao?

Cừu Địch vẫn cầm nguyên điện thoại chưa cúp máy, vốn tưởng rằng đây là một khảo nghiêm gian khó, có khi còn là một cạm bẫy hiểm độc nào đó, không ngờ lại đầu voi đuôi chuột như thế này. Đối phương chẳng quan tâm y đã tìm thấy gì, chẳng hỏi han chi tiết, cứ như thế bảo y rút lui.

" Không ổn, chắc chắn không ổn ..."

Cừu Địch không tin chuyện đơn giản như thế, đêm qua hai bên vừa phát sinh xung đột, đối phương còn đổi người chỉ huy, không thể nào chỉ giao cho y một việc vớ vẩn như vậy.

Đi qua đi lại trong phòng, bình tâm lại bắt đầu quan sát, lần này không tìm kiếm gì nữa, mà cố gắng cảm thụ người đã từng sống ở đây, bỏ qua thứ khác, nơi thể hiện cá tính một người, nhất là nữ giới sẽ là phòng ngủ, trang phục thì y không hiểu gì, nhưng giá trưng bày có mấy cục đá bày biện bất quy tắc, đầu thoáng qua loạt dao treo trong bếp ... dao, số dao đó chẳng lẽ, sống lưng ớn lạnh, tim vọt tới tận cổ, tưởng chừng như có bóng ma tóc dài lặng lẽ thổi hơi lạnh vào gáy y.

Nơi này không nên ở lâu, Cừu Địch nhanh chóng rời căn nhà, khóa cửa lại, hiện vẫn là giờ đi làm đi học, không thấy ai cả. Vào trong cầu thang, tìm kiếm số điện thoại duy nhất mà y lưu lại mấy ngày qua, cô gái phục vụ tên Tấn Hồng ở Tùng Tử Liêu Lý, đối phương nhận máy một cái liền nhớ ra y là ai, giọng không vui:" Anh Hải Phong, anh được đấy, em tưởng rằng anh sẽ không bao giờ gọi điện cho em nữa chứ?"

Hả, giọng điệu thân mật kèm chút làm nũng này khiến Cừu Địch thoáng sững người, mất một giây mới nhớ lại hành vi của bản thân hôm đó, nhập vai Tấn Hải Phong:" Không phải chuẩn bị đi tìm em đây à, thế nào có hứng thú cùng anh Hải Phong tiến sâu hơn không?"

" Này, thật đáng ghét, sao lại nói với người ta như thế?" Tấn Hồng gắt:

" Ý anh là ăn một bữa cơm, giao lưu để tình cảm tiến sâu hơn mà ... Em nghĩ đi đâu thế?" Cừu Địch trêu chọc cô gái:

" Anh còn dám chối à, anh cố tình để em hiểu lầm." Tấn Hồng dỗi hờn, khẩu khí mập mở, rõ ràng là bật đèn xanh cho đối phương:

Trò chuyện vài câu, hẹn thời gian buổi chiều gặp mặt, Cừu Địch đưa vấn đề tới chuyện mình cần hỏi, dùng giọng điệu có phần tùy ý nói:" Phải rồi, ông chủ của bọn em đã về chưa?"

" Chưa về." Các cô gái rất nhạy cảm, dù Cừu Địch đã vòng vèo một hồi, Tấn Hồng vẫn nhận ra ngay, không vui nói:" Em biết ngay là không phải anh muốn tìm em mà."

" Làm sao lại không phải chứ, anh đang nghĩ, nếu ông chủ của bọn em về thì để người ta đích thân chiêu đãi chúng ta một bữa cơm."

" Không thể nào, anh chỉ dỗ em thôi."

" Vì sao lại không thể? Chẳng lẽ ông chủ của em là nữ, còn là mỹ nữ quốc sắc thiên hương, cho nên không mời nổi?" Cừu Địch làm ra vẻ coi thường:

" Chà, anh thông minh quá, đúng rồi đấy ... Chuyện này rất nhiều người biết, chị ấy không chỉ là nữ, còn là mỹ nữ nước ngoài nữa, có người nói chị ấy giống Yamaguchi Momoe, chị ấy làm Sushi ở trình độ bậc thầy đấy." Tấn Hồng kiêu ngạo nói:

Cừu Địch vỗ trán tự trách, ngu ngốc, ngu ngốc, sao lại để bỏ sót chuyện lớn như thế, bí mật mà mọi người đều biết, vậy mà y không để ý, ryōri, quốc tịch Nhật, nữ nhân, lại quan hệ thân mật như thế, đích thân chiêu đãi, còn phải tra nữa à?

" Sao thế anh Hải Phong?" Tấn Hồng không nghe thấy Cừu Địch nói gì, lấy làm lạ hỏi:

" Không có gì, anh đang ở tiểu khu Tân Uyển Hoàng Thành, tình cờ gặp một mỹ nữ, người bạn đi cùng anh nói là cô ấy mở ryōri, anh liền nhớ tới em, không phải là bà chủ của bọn em đấy chứ?" Cừu Địch bịa bừa:

" Đúng rồi, chị ấy đúng là ở Tân Uyển, nhưng mà không nghe nói là chị ấy về."

Lời của Tấn Hồng làm Cừu Địch không khác gì quả bóng bị xì hôi, lẩm bẩm trong lòng, đoán chừng em gái đó không quay lại nữa đâu, về nước cái gì nữa chứ, về gặp bà nội luôn rồi.

Nhụt chí một phút, Cừu Địch nhìn lại cái nơi này không dám ở thêm một giây nào nữa, vội vàng rời thang máy, cúp điện thoại của Tấn Hồng xong, Cừu Địch gọi ngay cho Phí Minh, nói: " Bọn chúng đang dẫn tôi đi đường vòng, mau tìm bà chủ của Tùng Tử Liêu Lý - Tofu Ryori, cô ta là bạn gái của Lý Tòng Quân ở Trường An, khả năng đã xảy ra chuyện, địa chỉ ở Tân Uyển Hoàng Thành là nơi ở của cô ta, đã bị người ta lục soát, mau tìm cô ấy ..."
Bình Luận (0)
Comment