Chương 181: Đêm khuya súng nổ máu đổ. (4)
Chương 181: Đêm khuya súng nổ máu đổ. (4)
Dưới bóng cây, người đi rồi, hương thơm vẫn còn lại đó, Cừu Địch ngây ngốc sờ môi, mặt hiện lên nụ cười phức tạp. Y từ từ đi ngược lại nhìn theo bóng lưng xa dần của Trang Uyển Ninh, trong lòng trào dâng vị đắng, thứ mỹ hảo bỏ lỡ thực sự đã quá nhiều, năm xưa chỉ cần can đảm thêm một chút thôi là được rồi, vì sao mình lại rụt rè ngu ngốc như thế?
Hối hận chết thôi, nếu không cuộc sống có khi đã hoàn toàn khác ... Cừu Địch đấm đầu, vẫn còn chìm đắm trong ôn nhu bất ngờ, đến khi xoay người lại thiếu chút nữa va phải người ta. Y phản ứng cũng nhanh, lách người tránh đi, không ngờ người kia cố ý va chạm, lại chắn trước mặt, lần này không kịp đề phòng, thực sự va vào nhau, cảm giác va phải tảng đá.
" Hả?
Anh ..." Cừu Địch ngẩng đầu lên một cái thấy Phí Minh cao lớn sừng sững đang nhìn mình, y cười xấu hổ, chắc chắn vừa rồi bị người ta nhìn thấy hết rồi: " Không phải anh nói cách 5 km sao?"
Phí Minh cười mắng:" Thằng nhãi thối tha này, còn trưng ra cái mặt đau khổ à, tôi muốn đổi vai với cậu mà không được đấy, sao tôi không có cô bạn học cũ xinh đẹp như thế?"
" Ha ha, anh già như thế này, bạn học cũ của anh chẳng biết giờ mấy con. Với lại anh cao như thế, cô gái nào hôn nổi."
" Mồm thối, đi nào."
Cừu Địch đuổi theo:" Này, sao anh lại công khai chạy đây ra thế không sợ bị người ta thấy à, đối phương có điện thoại bảo tôi đi gặp mặt."
" Không cần đi nữa." Phí Minh thấy Cừu Địch lấy chìa khóa ra mở chiếc xe Audi thì liền cướp lấy, tự mình mở cửa xe ra ngồi vào ghế phụ lái:" Nhiệm vụ của tôi bây giờ là đưa cậu về, không cần phải mạo hiểm nữa, Lý Tòng Quân đã mở miệng rồi, khai ra thông tin trọng yếu ... Vào thôi, chúng ta đi."
" Ồ, tên đó chịu nói thì đỡ rồi!" Cừu Địch vui mừng, y cũng chán cái trò này rồi, vội vàng ngồi vào ghế phụ lái:" Làm sao các anh khiến hắn mở miệng được vậy, hắn vẫn luôn không hợp tác cơ mà."
" Dùng cái chết của Trung Dã Huệ Tử kích thích hắn, hắn khai ra vài thứ, bây giờ đã chuẩn bị bắt giữ ... Giờ này hẳn là vào vị trí cả rồi."
Phí Minh xem nhìn thời gian trên xe 20 giờ 27 phút, bí mật này không cần giấu Cừu Địch làm gì, người chỉ huy y Đoàn Tiểu Đường chính là mục tiêu, đã được Lý Tòng Quân xác nhận, tên này là người trung gian quan trọng giúp hắn liên hệ với tuyến trên:
" Người chỉ huy tôi là nghi phạm trọng yếu à? Tôi vừa mới làm rõ các manh mối, sao lại biến thành như thế này rồi ..." Cừu Địch lẩm bẩm, có chút hoang mang, tình hình khác quá nhiều sự tưởng tượng của y, nhất thời không biết đâu đúng đâu là sai nữa:" Mặc dù tôi chỉ làm gián điệp thương nghiệp, không thể so được với đám gián điệp thực sự này, nhưng tôi nghĩ về nguyên tắc chung thì vẫn giống nhau đúng không, như phàm thứ biểu hiện ra ngoài thì đều là không đúng ... Giả như chúng biết tôi có vấn đề, vậy thì phải xử lý tôi rồi, nếu chúng không biết tôi có vấn đề, thì bây giờ sau khi đã khiến tôi dính đủ chứng cứ, chúng cũng cho tôi một đòn sấm sét để giải quyết. Anh nói vì sao chúng lại lề mề như thế?"
" Chuyện này tôi không rõ, tôi đã nói với cậu rồi mà, tôi phụ trách thực địa, truy dấu và truy bắt là nhiệm vụ của tôi, phần còn lại cứ để đám đầu to ngồi ở nhà nghĩ là được." Phí Minh thoải mái nói, nổ máy bắt đầu lên đường quay về trụ sở:
Cừu Địch đấm đầu, y không tin, không yên tâm:" Các anh làm tôi lẫn lộn cả, sao lại đột nhiên thay đổi kế hoạch như thế chứ?"
" Cậu về nhà gặp họ không phải là rõ ràng sao?"
" Không, không, tôi sợ tới lúc đó thì muộn mất ... Để tôi rà lại tình huống nhé, sáng nay đối phương đột nhiên đổi người, sau đó cố tình để tôi tới nơi ở của Trung Dã Huệ Tử, đây chính là sát chiêu cuối cùng của bọn chúng để đóng đinh vào quan tài của tôi ... Kẻ chỉ huy mới này chính là Đoàn Tiểu Đường, không cần nghi ngờ gì nữa? Nhưng vì sao kẻ đứng sau bỗng nhiên lại đẩy cho hắn, rồi bây giờ lại còn lấy cớ chiêu mộ dụ tôi tới ... Nếu chúng không cử tôi tới nhà Trung Dã Huệ Tử thì tôi không bao giờ nghĩ tới cô ấy đã chết rồi, chẳng phải là vẽ rắn thêm chân à? Vốn là một người chỉ huy, tôi gánh tội là cái chắc, vì sao bọn chúng lại đột nhiên đổi người ...
Chẳng lẽ ..." Cừu Địch tự nói tới đó thì mồ hôi lạnh chảy ròng ròng: " Chúng muốn trừ khử, chúng muốn xóa dấu vết ... chúng tỏ, chứng tỏ là ..."
" Không phải cậu nghi ngờ trong số chúng tôi có nội gián đấy chứ?" Phí Minh nhíu mày:
Cừu Địch nuốt nước bọt, nếu thực sự có nội gián thì chết rồi:" Có nội gián hay không tôi không rõ, nhưng chắc chắn là có người bắn tin, cho nên chúng đổi kế hoạch ném ra để giết người bịt miệng."
" Nói kỹ hơn xem nào, đây không phải chuyện nhỏ đâu!"
" Đột nhiên lại thay đổi kế hoạch vu oan, người cũng đưa đi, còn lý do ngoài việc bọn chúng đã biết kế hoạch của các anh chứ ..." Cừu Địch nhất thời đầu óc hỗn loạn, lấy di động ra gọi điện, bên kia cứ đổ chuông mãi mà không có người có người nghe, lông tóc y dựng đứng lên, cảm giác nguy hiểm lần nữa bao phủ toàn thân, miệng lẩm bẩm:" Chắc chắn là bị lộ bí mật rồi, Đoàn Tiểu Đường mà bị giết bịt miệng ...
Thế thì, thế thì ..."
" Thế thì tiếp theo là tới lượt cậu." Phí Minh không rõ Cừu Địch sao lại suy luận ra như thế, nhưng y là người trong cuộc, một số việc chắc chắn cảm thụ sâu hơn, với lại loại chuyện này thà tin có còn hơn là nói không, nhấc bộ đàm lên:" Số một, số một ... Bồ câu đưa thư, sân sau mọc cỏ, đèn sắp bị dập rồi."
" Hả, An ninh quốc gia các anh cũng dùng ám hiệu giang hồ à?"
" Nói vớ vẩn, cái này gọi là mật hiệu."
Cừu Địch như ngồi trên đống lửa, nhấp nha nhấp nhổm, hết nhìn trước lại ngó sau:" Anh Phí, anh mua bảo hiểm nhân thọ chưa thế?"
" Chưa mua, có điều được bao trọn gói rồi, từ chôn cất cho tới tử tuất đều có hết." Phí Minh cũng đã liếc thấy phía sau có chiếc xe không rõ thân phận đuổi tới:" Tới nhanh thật đấy nhỉ?"
" Anh Phí, anh nhất định phải trụ được nhé, để tôi thử xem có thể đăng ký qua điện thoại xem, có mua được hay không ... Ôi sao xui xẻo thế này, bây giờ mà gặp được một người tiếp thị bảo hiểm có phải tốt rồi không?" Cừu Địch vừa nói vừa bấm điện thoại, như lên cơn thần kinh:
" Bình tĩnh nào!" Phí Minh cho rằng Cừu Địch sợ tới mức hoảng loạn rồi, nãy giờ toàn nói linh tinh: