Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 513 - Chương 183: Thay Tướng Đổi Tướng Khích Tướng. (1)

Chương 183: Thay tướng đổi tướng khích tướng. (1) Chương 183: Thay tướng đổi tướng khích tướng. (1)

20 giờ 30 phút, tổ đột kích tiến hành hành động trước, tầng tầng vây quanh Khách sạn Hằng Thái trên đường Phú Nguyên, những nhân viên mặc trang phục màu đen, mũ chùm mặt chỉ để lộ đôi mắt xông vào nhà khách yên tĩnh, sơ tán lữ khách hoang mang không biết gì, phong tỏa mục tiêu ở tầng thượng. Khi tất cả vào vị trí xông lên liền sững sờ.

Đoàn Tiểu Đường ngồi ngay ngắn trên chỗ ngồi, có điều đầu hắn tựa như bị gãy rồi, ngoẹo hẳn xuống bàn, máu đỏ tươi từ mặt bàn chảy xuống đất, nhân viên đột kích sờ mạch đã không còn, nhưng thân thể thì vẫn ấm.

Men theo tầng 5 tìm kiếm, đây là ngôi nhà kiểu cũ, phía sau có cầu thang sắt lắp vào tường, đi theo cầu thang xuống dưới là ngõ, đi hết ngõ chỉ thấy không gian tối om ...

20 giờ 36 phút, phía Xích Phong Nội Mông tổ chức tổ hành động khẩn cấp, xông vào mục tiêu được giám thị. Lý An Quý, Dương Dũng trước đó bỏ trốn tới tại trấn Thổ Kiều, cách thành phố Xích Phong 40 km, sống trong họ hàng của Lý An Quý. Khi tổ đột kích tới nơi thì xác cả hai đã cứng ở ngay nơi ngủ, thời gian tử vong được mấy tiếng.

21 giờ, mấy chiếc xe cảnh sát hú còi mở đường, hộ tống một chiếc xe cấp cứu phóng như bay tới bệnh viện, trên đường vành đai số ba có rất nhiều cuộc gọi báo cảnh sát, nơi đó nổ ra vụ truy đuổi đấu súng.

Cùng lúc ấy những sản nghiệp dính líu tới vụ án như Tùng Tử Liêu Lý, Bách Nhưỡng Tửu Trang đều bị đóng cửa tra xét, cảnh sát đi khắp nơi triệu tập nghi phạm. Ngoài đường phố đồn đại cảnh sát rốt cuộc cũng ra tay với thế lực xã hội đen khống chế Trường An nhiều năm của Đoàn Tiểu Đường, cũng có người nói, đám Đoàn Tiểu Đường và tay chân đã bị bắn chết hết ... Thôi thì mỗi người nói một kiểu, chẳng sao chứng thực được, nhưng có một điều có thể chứng thực, đúng là có rất nhiều người giàu có vai vế ở Trường An được cảnh sát mời đi.

22 giờ, Bệnh viên nhân dân số một thành phố Trường An, đen phòng cấp cứu vẫn sáng ...

Bao Tiểu Tam và Cảnh Bảo Lỗi chẳng hiểu mô tê gì được đưa tới bệnh viện, cho dù hai người bọn họ bị nhốt trong phòng thì cũng hiểu đã xảy ra chuyện, không dám nhiều lời. Trong sân cục bảo mật thi thoảng lại có xe cảnh sát ra vào, tiếng còi cảnh sát hú liên hồi, hai người nhìn qua cửa sổ phần nào hiểu được nanh vuốt của cơ quan bạo lực là thế nào, đâu dâu cũng thấy người cầm súng, mặc áo giáp, mặt che kín, trông hết sức đáng sợ.

Có vẻ là tổng động viên rồi, ngay cả những người trông coi bọn họ cũng nhận được nhiệm vụ, khóa cửa lại một cái rồi đi luôn.

Tất cả phương tiện liên lạc của hai người bị thu lâu rồi, không có máy vi tính, không có điện thoại, trong phòng giam trước kia còn có sách, dù chẳng ai đọc, ở đây chẳng có gì hết. Cảnh Bảo Lỗi và Bao Tiểu Tam chỉ biết mở mắt nhìn nhau, bọn họ mang cùng một lo lắng, nhưng không ai nói ra, không ai bàn bạc, chỉ tăng thêm lo lắng chứ chẳng ích gì.

Vừa nằm xuống giường định ngủ thì lại có người tới, Đô Hàn Mai mang theo hai cảnh vệ, dẫn bọn họ đi.

Dọc đường thi thoảng lại thấy xe cảnh sát hú còi chạy tới, trong mắt người ngoài nghề thì thấy cảnh tượng thật náo nhiệt, chứ Cảnh Bảo Lỗi và Bao Tiểu Tam chỉ bất an. Đô Hàn Mai vừa đi vừa dặn dò, không được chạy lung tung, đây là giai đoạn vô cùng đặc biệt, không được hỏi lung tung, không có lợi gì cho các cậu hết.

Nhịn lâu lắm rồi, Bao Tiểu Tam bùng nổi, căm hờn quát:" Không cho nói linh tinh, không cho chạy linh tinh, vậy cô cứ nhốt giam chúng tôi là được rồi, đưa tới bệnh viện làm cái gì?"

" Cũng may không phải bệnh viện tâm thần." Cảnh Bảo Lỗi cười gượng gạo, hắn đã quen chấp nhận rồi:

" Được, có hai lựa chọn, hoặc là các cậu ở cùng với Cừu Địch ... Hai là tôi lại đưa các cậu về chỗ cũ giam lại." Đô Hàn Mai mặt lạnh như tiền nói:

Cả hai đều đờ người, chuyện sợ nhất cuối cùng cũng xảy ra, Cảnh Bảo Lỗi môi run run:"

Không nguy hiểm tới tính mạng chứ, không phải cho chúng tôi tới chào lần cuối chứ?"

Đô Hàn Mai lắc đầu.

" Có thiếu chân thiếu tay gì không?" Bao Tiểu Tam lo lắng hỏi:

Đô Hàn Mai lắc đầu:

" Không tàn tật à, thế có hậu di chứng gì không, ví dụ như mắt lé mồm lệch gì đó." Lại tới Cảnh Bảo Lỗi hỏi:

Đô Hàn Mai vốn ghét hai người này, không định trả lời đâu, nhưng mà bị làm phiền tới mực mình, đành phải đáp:" Không sao, chỉ bị thương nhẹ!"

" Hả, thế thì thất vọng quá rồi, chúng tôi bị giam lâu như thế, cái thằng đó mà không bị bán thân bất toại thì làm sao tâm lý chúng tôi cân bằng được chứ." Bao Tiểu Tam bực bội lải nhải:

Cảnh Bảo Lỗi phụ họa:" Đúng thế, ít nhất cũng phải có hậu di chứng gì chứ, chúng tôi bị nhốt, cậu ta lêu lổng bên ngoài, không phải quá bất công sao?"

Đô Hàn Mai hối hận rồi, biết vậy cứ lờ đi cho xong, bọn họ vội vã lên lầu, tới trước cửa phòng cấp cứu, ở đó đã có rất nhiều người ngồi ở ghế ngoài hành lang. Đổng Thuần Khiết, Từ Phái Hồng đều có mặt đang trò chuyện với một ông già đeo kính, hình như là bác sĩ chủ trì, tay cầm ảnh chụp CT.

" ... Trúng hai phát đạn, một vào vai, một vào lưng, gây tổn thương tới lá lách, xuất huyết trong ... Cũng may là tố chất thân thể cậu ấy tốt, nếu không thì cầm cự được tới lúc đưa vào bệnh viện đâu ... Mọi người cứ yên tâm, bác sĩ Sở là chuyên gia ngoại khoa giỏi nhất của chúng tôi . ."

" Oa ... Hu hu hu . ." Tiếng gào khóc thảm thiết vang lên, khiến những người đang chờ đợi đều hết hồn, quay đầu sang thì thấy Bao Tiểu Tam ngồi bệt xuống đất ngửa mặt khóc nức nở.

Cảnh Bảo Lỗi kéo Bao Tiểu Tam dậy, an ủi, nói cậu ấy không sao đâu, mạng cậu ấy lớn lắm, nói chưa hết lớn chính bản thân cũng không kìm được hai hàng nước mắt.

" Đó là người nhà của bệnh nhân à?" Ông già hỏi nhỏ:

" Đứng dậy đi, cậu gào khóc cái gì hả? Có biết nơi này là đâu không?" Đồng Thuần Khiết trong lòng đang sốt hết cả ruột lại gặp Bao Tiểu Tam làm loạn, quát vào mặt hắn:

Quát một cái là hỏng chuyện rồi, Bao Tiểu Tam chùi nước mắt nước mùi, thình lình từ dưới đất lao lên, tóm cổ áo Đổng Thuần Khiết, gào vào mặt:" Lão Đổng, quân chó mà nhà anh, chúng tôi coi anh như anh em, anh coi chúng tôi như tốt thí ... Anh biết Cừu Địch là đứa nghĩ khí, cho nên đưa nó đi nạp mạng chứ gì? Thằng chó, nếu Cừu Địch có mệnh hệ gì, tôi không tha cho anh đâu ... Đồ chó!"
Bình Luận (0)
Comment