Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 522 - Chương 192: Loạn Lạc Rối Như Tơ Vò. (5)

Chương 192: Loạn lạc rối như tơ vò. (5) Chương 192: Loạn lạc rối như tơ vò. (5)

Sai rồi, phản ứng này của Trang Uyển Ninh làm Đới Lan Quân nhìn vào một cái biết ngay bắt sai người rồi, nếu là người có kinh nghiệm hoặc có ý thức phòng phạm, lúc này đã đổ hết cho Đoàn Tiểu Đường, dù sao người chết không thể chứng minh được gì.

Đới Lan Quân tuy đã phán định là nhầm người, trong đầu cô nhớ lại Cừu Địch mấy lần liền tới đại học Trường An, là do mình ghen tuông, không nhận ra sớm hơn? Lúc này đây nhìn Trang Uyển Ninh dáng vẻ đang thương ôm mặt, nếu ở hoàn cảnh khác, nhất định là thục nữ xinh đẹp, đậm khí chất sách vở, cô gái như thế không thể nào có liên quan gì tới Đoàn Tiểu Đường được.

Đáng tiệc, bây giờ không cách nào chứng thực được nữa rồi, rất lâu sau Đới Lan Quân thu dọn lại tài liệu:" Dù sao cô tạm thời không đi được nữa, yên tâm ở lại đây đi."

" Đợi đã, tôi đang nghĩ, cái thẻ ngân hàng đó, tôi thực sự không nhớ ra ... Tôi từng mất hành lý trong một chuyến bay ... À đúng rồi, khi ở Mỹ, tôi chỉ dùng cái thẻ đó đúng học kỳ đầu tiên sau đó tôi không dùng nữa, do tôi tự kiếm tiền không cần cha mẹ tôi gửi sang trợ cấp ... Phải rồi, chuyển tiền có thời gian, địa điểm, các cô tra ghi hình ở ngân hàng đi."

Trang Uyển Ninh tự tìm cách cứu bản thân:

" Camera giám sát ngân hàng chỉ lưu trữ hình ảnh ba tháng thôi, còn khoản tiền này của cô thì từ lâu rồi." Đới Lan Quân nói:

Lại tuyệt vọng rồi, Trang Uyển Ninh tức giận đấm bàn.

" Đổi chủ đề, chúng ta nói về người bạn học này của cô đi." Đới Lan Quân đổi ý đưa ảnh Cừu Địch ra, cô cảm giác lần cuối y tới Đh Trường An có vẻ hơi vô lý, nếu đã biết bản thân có vấn đề, bị đám tội phạm theo dõi sao tìm tới Trang Uyển Ninh, lại còn ở đó mấy tiếng liền, không phải mang rắc rối tới cho người ta à?

Nếu vậy nhất định có nguyên do khác.

Trang Uyển Ninh ngay lập tức cảnh giác:" Cô muốn biết gì, anh ấy đánh Yến Đăng Khoa, không nghiêm trọng tới mức này chứ, tôi đã khuyên anh ấy đầu thú."

" Tôi biết, cô khuyên anh ấy vào tối ngày mùng 6 tháng 7."

" Ôi, anh ấy cũng bị bắt rồi à?" Trang Uyển Ninh hiểm lầm, mặt buồn bã:

" Ừ, bị bắt rồi." Đới Lan Quân bỗng nổi lên ý chơi ác, nghiêm túc gật đầu, nhìn biến hóa trên mặt Trang Uyển Ninh, đôi mắt long lanh ngấn lệ, tựa hồ rất đau khổ, không để lỡ thời cơ nói:"

Chính tôi thẩm vấn anh ấy, theo lời anh ấy khai, đó là vì yêu mà sinh ghen tuông, cho nên mới đánh đập Yến Đăng Khoa, dẫn tới tổn hại nghiêm trọng tới sức khỏe. Hành vi này vượt quá phạm trù trị an, sẽ phán tội cố ý gây thương tích, khả năng sẽ truy cứu trách nhiệm hình sự, cô biết đấy Yến Đăng Khoa có quan hệ rộng, hắn sẽ tìm cách để anh ấy phải gánh trách nhiệm ở mức cao nhất."

" Anh ấy, anh ấy thật là ..." Trang Uyển Ninh nói không ra lời, vừa giận lại vừa thương, không cách nào kìm được nước mắt nữa:

Những cô gái bình thường nói khóc là khóc ngay được, Đới Lan Quân không chịu nổi, vội vàng xua tay:" Này này, cô đừng khóc vội, chuyện này còn có cơ hội thay đổi ... Yến Đăng Khoa cũng dính líu tới vụ án, bạn học của cô khả năng phát hiện ra điều gì đó, sợ cô bị liên lụy vào, cho nên mới làm thế, cô thử nghĩ kỹ xem, anh ấy có nói gì với cô không?"

" Có!" Trang Uyển Ninh lau nước mắt, liên tục gật đầu:

" Nói gì?" Đới Lan Quân tò mò hỏi:

" Anh ấy nói, anh ấy luôn yêu tôi, nhưng không dám nói." Trang Uyển Ninh khóc thút thít, hối hận vô cùng:

Đới Lan Quân như bị sét đánh, ngồi thẫn thờ tại chỗ, quên mất cả hỏi chuyện.

" Thực ra tôi vẫn yêu anh ấy, trước kia ở trường, anh ấy đơn thuần, ngại ngùng, hay bị tôi bắt nạt ... Không ngờ anh ấy có một mặt máu nóng như thế, khi anh ấy đánh Yến Đăng Khoa, tôi thất vọng, hình tượng anh ấy sụp đổ ... Thế nhưng sau này bình tâm nghĩ lại, một chàng trai vì một cô gái bất chấp tất cả, không phải đáng trân trọng sao, bất kể anh ấy trước kia hay anh ấy bây giờ, luôn ngự trị trong tim tôi ... Nhưng muộn rồi, chúng tôi đều bỏ lỡ rồi." Trang Uyển Ninh mặt cúi xuống mặc nước mắt lã chã rơi:

Đới Lan Quân thầm mắng, xem ra nam nhân giống bọn gián điệp vậy, đều không thể tin được, nhìn Trang Uyển Ninh thâm tình hồi ức, cô chuyển chủ đề:" Còn nữa không, hai người chỉ ôn chuyện cũ thôi à?"

" À, phải rồi ... Anh ấy bảo tôi, mau chóng rời khỏi Trường An đi, tốt nhất là đi ngay, sắp tới không yên bình ... Í, không phải là anh ấy thực sự biết cái gì rồi chứ, khi đó tôi chỉ ậm ừ cho qua.

Mấy ngày qua có mấy việc trong trường níu chân tôi ... Anh ấy thật đúng là, rốt cuộc có chuyện gì không nói rõ ra chứ, đột nhiên bảo người ta đi, ai mà đi được ..." Trang Uyển Ninh đang nói chợt ngừng lại, cô phát hiện ra một vấn đề khác:" Này cô cảnh sát, làm sao lại hỏi tới anh ấy, không phải tôi bị đưa tới đây vì cái thẻ ngân hàng à, liên quan gì chứ?"

" Vì cô không nhớ ra, nên phải hỏi sang chuyện khác đã cô làm mới đầu óc cho dễ nhớ thôi ... Kể chi tiết xem nào." Đới Lan Quân phát huy bản lĩnh nói dối sắc mặt không đổi của mình, mượn chuyện công làm việc tư:" Hai người gặp nhau mấy lần phải không, nói những chuyện gì ..."

Trang Uyển Ninh nhớ lại chỉ kể hai người đi ăn cơm ở nhà ăn trường, tản bộ bên thao trường, ngồi nhìn ngắm hoàng hôn, chuyện rất bình thường, nhưng qua giọng kể thâm tình lưu luyến đó, khiến Đới Lan Quân càng nghe càng lửa ghen tuông bừng bừng, càng nghe càng chua chát.

Khi đang nói chuyện thì điện thoại tới, tổ hành động gọi, Đới Lan Quân nghiêng người nhận máy, tức thì nét mặt cứng đờ, hai mắt nhìn Trang Uyển Ninh thay đổi. Có tiến triển rồi, thẩm vấn Yến Đăng Khoa có đột phá, tên đó cũng quen với Lý Tòng Quân, hơn nữa khai ra tình huống trọng đại, một lần tổ chức tiệc rượu, Lý Tòng Quân dẫn theo bạn gái là Trang Uyển Ninh, lúc đó hắn không nhận ra cô vì hôm đó là tiệc hóa trang theo phong cách phương Tây, Trang Uyển Ninh ăn mặc kiểu miêu nữ, đeo một cái mặt nạ trên mắt, sau này theo đuổi cô mới dần dần nhận ra.

Đới Lan Quân ngay lập tức lấy ảnh Điền Thượng Đại Tường lên bàn, cô cảm giác mình như đứa ngốc bị lừa gạt, suýt nữa bị nữ nhân gian xảo này lừa dối, còn thương hại cô ta nữa, mắt tóe lửa, quát:" Cô nói lần nữa xem, cô có biết hắn không? Cô tưởng chúng tôi không tra ra được đấy hả?"

Trang Uyển Ninh mặt tái nhợt môi run run, ánh mắt kinh hoàng như bí mật đáng hổ thẹn bị phơi bày trước thanh thiên bạch nhật, không cần hỏi thêm nữa rõ ràng là có điều che đậy rồi.

Rất nhanh đổi địa điểm nói chuyện, Trang Uyển Ninh bị chùm mặt, đeo còng, được một đoàn người tay lăm lăm súng che mặt đưa vào xe tù, giải đi đâu không rõ ...
Bình Luận (0)
Comment