Chương 194: Càng đánh càng bại có sao. (2)
Chương 194: Càng đánh càng bại có sao. (2)
Cùng lúc đó ở văn phòng cục trưởng, Đổng Thuần Khiết đang đợi phê duyệt công văn.
Hắn ngồi ở mé bên bàn cục trưởng, hai mắt nhìn video thẩm vấn Điền Thượng Đại Tường, người này sau khoảng ngắn mất bình tĩnh, lại khôi phục trạng thái trước kia, không có gì kích thích được hắn nữa, nhìn qua màn hình chỉ thấy lãnh đạm, bình tĩnh, thái độ vươn cổ chịu chém, thích làm gì thì làm, xem ra khó khai thác gì được nữa.
" Là một nhân viên tình báo, người này xứng đáng để chúng ta tôn trọng, những thành phần này có tín ngưỡng riêng mình, cho dù bị tổ quốc vứt bỏ, phản bội cũng không hề oán hận." Cục trưởng Trần tắt video đi, tán dương:
Hết thảy thủ đoạn đối diện với tín ngưỡng đều không là gì cả, cho nên đây là một trong số lý do công tác phản gián luôn đi sau gián điệp.
" Còn có một khả năng nữa, người này không biết gì cả, nếu không vào lúc này hắn nên tung ra chút gì đó, kể cả có là tin tức lỗi thời, đổi lấy chút điều kiện ưu đãi chứ." Đổng Thuần Khiết thấy một người cứng đầu tới mức này thật vô lý:" Không chừng hắn chỉ là tay sai hạng sang một chút thôi, ai trò không quan trọng như chúng ta nghĩ, nếu không ở Trường An đã tra tới mức đó rồi mà vẫn không có nhiều thông tin về hắn thì hơi vô lý."
" Vậy thì kết quả cũng giống nhau, đó là đều đi vào ngõ cụt thôi." Cục trưởng Trần gõ bản kế hoạch trên bàn:" Quá chung chung, so với kế hoạch năm xưa cậu nộp lên cũng không khá hơn chút nào."
" Tôi nghe Cừu Địch hồi tưởng lại toàn bộ quá trình xảy ra để lập kế hoạch, tôi thấy tính khá thi rất cao, kế hoạch chi tiết không phù hợp tới tình hình, tôi thấy chỉ cần xác lập mục tiêu, phần còn lại nên tùy cơ ứng biến."
" Tôi sợ cái tùy cơ ứng biến của cậu." Cục trưởng Trần phất tay:" Nói rõ hơn."
Đổng Thuần Khiết biết đây là cơ hội không dễ có được, ổn định lại tâm tình rồi trình bày:" Chúng ta bắt đầu từ trung tuần tháng 6, khi đó Lý Tòng Quân, cũng tức là Điền Thượng Đại Tường sa lưới được hai tuần, đám Cừu Địch được đặt vào vị trí của Lý Tòng Quân câu cá, còn Trung Dã Huệ Tử trong quãng thời gian chúng ta không hề phát giác ra, đã bị diệt khẩu vào ngày mùng 2 tháng 7."
" Hai tuần sau đó Cừu Địch tới Bách Nhưỡng Tửu Trang vô tình bị đối phương phát hiện, tổ hành động phán đoán, Cừu Địch đã bị theo dõi từ trước rồi. Tiếp đó nữa chúng đem con mồi của chúng ta thành con mồi của chúng, đây là thủ đoạn vu oan giá họa của xã hội đen, nhưng cách thức thực hiện chi tiết tỉ mỉ, không giống cách làm của chúng."
" Chúng ta thử tính, nếu Cừu Địch không phải nội tuyến, cậu ấy nhiều lần xuất hiện ở nơi Lý Tòng Quân từng tới, thêm vào đột nhập nơi ở của Trung Dã Huệ Tử, trong xe có khẩu súng giết chết cô ấy, vậy cậu ấy có trăm miệng cũng không cãi được."
Cục trưởng Trần gật gù:" Đó là kế hoạch dự định được, nếu không xuất hiện biến cố thì kết cục là như thế."
" Vâng, nhưng biến cố xuất hiện vào ngày 16 tháng 7, đầu tiên là vào buổi sáng, người chỉ huy cừu Địch đã thay đổi, Cừu Địch mẫn cảm ý thức được Trung Dã Huệ Tử đã xảy ra chuyện, chúng ta nhanh chóng tìm được thi thể của cô ấy ... Tiếp đó nữa là Đoàn Tiểu Đường hẹn Cừu Địch gặp mặt, chúng ta chuẩn bị bắt giữ, rồi cùng lúc cả Cừu Địch và Đoàn Tiểu Đường bị diệt khẩu ... Kỳ thực diệt Đoàn Tiểu Đường là chúng ta mù rồi, còn Cừu Địch thì căn bản không biết được quá nhiều." Đổng Thuần Khiết đặt ra câu hỏi:
"
Biết rõ ràng cậu ta là nội tuyến, cái giá giết cậu ta không nhỏ, lỗ một cái xe mấy chục vạn, một tay súng giỏi, với bất kỳ thế lực nào cũng là tổn thất trong đại."
" Ý cậu nói nguyên nhân bọn chúng làm thế mới là điều quan trọng phải không?" Cục trưởng Trần trầm tư:" Vậy nguyên nhân là gì đây? Về lý luận mà nói, diệt Đoàn Tiểu Đường một cách lặng lẽ là chúng đã an toàn, Cừu Địch không tiếp xúc được với thông tin hạch tâm."
" Đúng thế đấy ạ." Đổng Thuần Khiết cười:
Cục trưởng Trần khẽ
"ừm" một tiếng, tiếp tục xem bản kế hoạch, rồi lại xem tiển triển cập nhật liên tục qua máy vi tính, ông cũng cười:"
Thú vị đấy, Trang Uyển Ninh không ngờ là bạn gái của Điền Thượng Đại Tường, cô gái này hiềm nghi lớn rồi. Đừng nói với tôi chuyện tình mới tình cũ là nguyên nhân cậu ta chuốc lấy họa sát thân đấy."
" Tôi cũng thấy rất khó tin, nhưng không có lựa chọn nào khác ... Tình hình bây giờ là sự kiện Đoàn Tiểu Đường đã ầm ĩ lên như thế, cầm chân đại bộ phận lực lượng cảnh sát rồi, những thế lực quan thương dính líu tới hắn, chẳng ai mông đít sạch sẽ. Đối thủ khả năng rất am hiểu tình hình địa phương của Trường An, cho nên dùng dải màu xám này làm tấm màn che mắt tự nhiên cho hắn, cho dù chúng ta làm rõ hết mọi chuyện, không biết tốn bao nhiêu thời gian, chủ mưu thì đã tiêu diêu ngoài vòng pháp luật rồi ạ." Đổng Thuần Khiết khẽ đẩy kế hoạch của mình tới:
" Nhưng kế hoạch của cậu quá phiêu lưu, thả toàn bộ người liên quan à? Rất, rất mạo hiểm đấy ..." Cục trưởng Trần đau đầu, chẳng may một hai kẻ chạy mất, thì chính ông ta cũng phải giải trình:
Rủi ro và thu hoạch, khả năng sẽ có một vài kẻ có vấn đề trốn mất hoặc xóa dấu vết phạm tội của chúng, nhưng ông tin rằng, đám này không liên quan tới vụ án, chúng chỉ là lũ tham quan ô lại, thứ này bắt thêm vài tên hay bỏ qua vài tên không quá nguy hại. Kẻ ở sau màn tuyệt đối không để bị nắm thóp như vậy, giống như việc giết Trung Dã Huệ Tử, chúng xóa vết trước khi thực hiện kế hoạch vu oan rồi.
Đánh đổi là hoàn toàn xứng đáng, nhưng vấn đề phải bắt được kẻ kia phái sau thì mới gọi là đánh đổi, nếu không thì sẽ có người phải chịu trách nhiệm.
Kẻ này rất hiểu quy tắc cuộc chơi, chẳng lẽ lại là người trong thể chế? Thậm chí là quan trường. Cục trưởng Trần nhất thời chưa thể đưa ra quyết định.
Hơn nữa đâu phải nói thả là thả được, một số kẻ phạm pháp thực sự rất nặng, không kém gì tiết lộ bí mật, đối với nhân viên phá án mà nói, đây là cám dỗ rất lớn, họ sẽ không chịu buông tay. Đây chính là dùng quy tắc để kéo lực lượng của họ vào vũng lầy, lập chướng ngại, để bọn họ không còn rảnh rang truy tìm manh mối liên quan tới chúng nữa.
Nếu dừng tay ở đây, cơ bản mà nói cũng là lập được công rồi, ai mà không muốn thêm một thành tích vào sự nghiệp của mình, dừng lại hay theo đuổi một bòng ma không rõ, e rằng dừng lại có sức cám dỗ rất lớn.
Và cứ thế kẻ tiết lộ bị bỏ qua.
" Được, cần cái gì cục sẽ toàn lực phối hợp, phải moi được bàn tay đen này ra, tôi sẽ không hạn chế cậu làm thế nào, nhưng vụ án gián điệp này, cậu phải đóng đinh lên quan tài cho Tôi." Cục trưởng Trần rút bút ra, ký tên vào bản kế hoạch, đồng thời phê duyệt chính thức bắt giữ Trang Uyển Ninh: