Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 530 - Chương 200: Ném Đá Giấu Tay Khó Phòng. (4)

Chương 200: Ném đá giấu tay khó phòng. (4) Chương 200: Ném đá giấu tay khó phòng. (4)

Cừu Địch bây giờ cũng không tin vào chuyện nhìn nét mặt của người ta đoán tâm lý nữa, y gặp quá nhiều người lợi hại giỏi che giấu nội tâm rồi, nhắc:" Đừng vội, tao tới đây không phải là để tống tiền mày, tao nói rồi, tao muốn làm ăn. Nếu mày hứng thú thì tao bán cho mày, không hứng thú thì tao phủi đít đi.

" Làm, làm ăn gì?" Yến Đăng Khoa cảnh giác hỏi, vào thời điểm nhạy cảm thế này, không ai dám nói bừa, làm bừa chưa chắc đã chết, chứ nói bừa là mất mạng ngay chứ chẳng chơi:

" Tiểu Đoàn bị diệt rồi, con mẹ nó, mày muốn dựa vào thế lực của thằng chó đó diệt tao chứ gì? ... Mày nhìn cho kỹ đi, đừng tưởng rằng tao không biết bọn mày làm cái gì? ... Mày xem có hiểu không, không hiểu tao giải thích cho mày ..." Cừu Địch rút bản giấy in cuộn trong túi ra, đặt xuống:

Yến Đăng Khoa mới đầu vờ vịt, nhưng khi bắt đầu xem thì chẳng mấy chốc mồ hôi đầu túa ra rồi, bò trên đất như chó xem hết tờ giấy này tới tờ giấy khác, sau đó bắt đầu nuốt nước bọt, có điều họng khô rồi, có quái đâu mà nuốt, ho mấy tiếng mới nói được:" Tôi, tôi không hiểu mấy chuyện này ... Đây, đây là cái gì thế?"

" Vậy tao giải thích cho mày nhé, đây là thẻ ngân hàng của Thôi Oánh, nhân viên Bách Nhưỡng của mày đấy, đây là tài khoản nặc danh, gửi cho cô ta 10 vạn, tài khoản đó tao nghe huynh đệ trong chốn giang hồ nói là của Đoàn Tiểu Đường ...

Mặc dù chủ thẻ này không phải tên Thôi Oánh, nhưng nằm trong túi xách của Thôi Oanh, mày nói xem chuyện này là sao?"

" Còn cái này, cô gái này tên Khúc Tĩnh, theo tin nhắn trong điện thoại thì chồng cô ta gọi cô ta là Tiểu Tĩnh Tĩnh, cô ta mới 21 tuổi, còn chồng cô ta thì sắp 60 rồi, tên là giám đốc Tôn gì đó của tập đoàn điện lực tỉnh. Chuyện này tao không lừa mày đâu, di động đang ở trong tay tao, muốn xem tin nhắn không?"

" Còn có cái hay hơn nữa này, cô gái tên Thân Nguyệt Nguyệt, nghe tên quen chứ hả, mày có biết cô ta được ai bao không? ... Không hả? Nhưng tao biết đấy, thẻ của chồng cô ta nằm trong ví cô ta ..." Cừu Địch nói một câu lòng lại nhói một phần, những tin tức vụn vặt họ thu thập được không đủ để chứng minh cái gì cả, nhưng đủ để hình dung ra bức tranh tổng thể về Bách Nhưỡng, một đám nữ nhân mua vui cho nam nhân, đổi tình dục lấy tiền bạc, y không muốn tin Trang Uyển Ninh có dính líu tới nơi như thế, nhưng chứng cứ tìm được càng lúc càng bất lợi:

Chưa kể, sao cô ấy còn đi cùng Lý Tòng Quân, với thân phận tên đó, dính líu chút thôi, cả đời rửa không sạch.

Đồ trên người đám nữ nhân viên Bách Nhưỡng từ đâu mà ra, Yến Đăng Khoa biết rõ hơn ai hết. Lòng nghĩ, thôi xong rồi, đám nữ nhân đó chỉ là công cụ tiết dục thôi, chẳng đáng nói, nhưng những nhân vật đứng sau họ mới là vấn đề kìa. Chuyện quá đột ngột, hắn cũng không biết phải làm sao, đành giở trò vô lại kéo dài thời gian, kêu một tiếng ngã ra đất, giọng như chết cha chết mẹ:" Đại ca ơi, anh làm thế đâu phải là muốn tiền của tôi, mà là muốn mạng của tôi rồi ... Sớm biết thế này tôi cứ ở trong trại tạm giam cho xong."

" Này này đừng giả chết, bàn chuyện làm ăn đã, mày có muốn mua những thứ này không?" Cừu Địch đá hắn một phát hỏi:

" Những thứ này ..." Yến Đăng Khoa ngập ngừng, sợ đây là cái bẫy, lòng thầm than nếu không dính vào nữ nhân đó thì cũng không chuốc lấy phiền toái này, bị thằng khốn kiếp đeo bám tới tận giờ:

" Mày không mua thì thôi, giờ tao gọi điện cho 110, tố cáo mày là thằng tú ông, cái gì mà tửu trang chứ, rõ ràng là cái ổ mại dâm, chuyên lôi kéo hủ bại cán bộ Đảng ... Để tao xem tao với mày ai là người phải cuốn xéo khỏi cái đất này." Cừu Địch vừa nói vừa vừa lấy điện thoại bấm số, không chần chừ:

Bên kia vừa mới truyền ra tiếng, a lô, cảnh sát 110 xin nghe ... Yến Đăng Khoa lập tức chồm lên giữ chặt lấy tay Cừu Địch:" Tôi lấy, tôi lấy ..."

" Ha ha ha, thế mới là người thông minh chứ, tao nói cho mày biết, đám người đó còn ác hơn cả cảnh sát, chuyện này lộ ra chúng nó diệt mày." Cừu Địch cúp điện thoại, nhìn Yến Đăng Khoa lâm vào đường cùng:" Tao thực sự tới đây chỉ vì tiền thôi, có điều con người tao chú trọng lý lẽ, tao không trộm không cắp của mày, mày nói đi ... Mày trả bao nhiêu tiền để tao và những thứ này vĩnh viễn biến mất?"

" Làm, làm sao anh có được những thứ này?" Yến Đăng Khoa dò hỏi:

" Đây là bí mật thương nghiệp, không thể nói cho mày biết được, mày tưởng rằng tao ngốc à? Dù nói cho mày thì mày làm được gì tao? Đoàn Tiểu Đường còn chẳng làm được gì tao." Cừu Địch khinh bỉ:

Đây không phải lời mạnh miệng, Đoàn Tiểu Đường giờ nằm dưới đất rồi, còn thằng này nhởn nhơ ở đây, Yến Đăng Khoa không dám dây dưa nữa:" Anh, anh muốn bao nhiêu tiền?"

" 50 vạn, trong vòng hai tiếng tao không thấy tiền vào tài khoản tao tới cục công an, mày xem mà làm ... Mặt lưng giấy có số tài khoản." Cừu Địch đứng dậy chuẩn bị đi:

" Này, làm sao tôi tin anh được?" Yến Đăng Khoa khóc không ra nước mắt:" Nếu tôi trả tiền rồi, anh không xóa chứng cứ, tiếp tục tống tiền tôi thì sao?"

" Mày nghĩ mày có lựa chọn à? Bọn tao cùng lắm chỉ muốn tiền thôi, người khác thì muốn cái mạng của mày đấy, trên đời này tự có lẽ công bằng."

Cừu Địch nhìn Yến Đăng Khoa đầy căm ghét:

" Mày tống tiền tao mà gọi là công bằng à?" Yến Đăng Khoa rốt cuộc lộ ra chút nanh vuốt:

" À, ý tao nói là giá cả tao đưa ra là công bằng đấy." Cừu Địch cười khẩy, khép cửa ra ngoài:

Rất lâu sau Yến Đăng Khoa mới ngồi bịch xuống giường, sau đó là bật dậy gào thét, trút giận lên chăn đệm, vừa cắn xé vừa gào khóc. Đến khi bình tĩnh lại rồi hắn mới mở cửa phòng đi ra, bọn khốn kiếp kia đã đi sạch, chỉ còn lại vệ sĩ bị trói trong phòng vệ sinh, hắn thả vệ sĩ ra, chửi mắng như súc vật.

Vệ sĩ bị chửi cũng ức lắm, tuyên bố từ chức:" Ông chủ Yến, tôi nói cho anh biết, anh chọc vào người không nên chọc rồi, chúng tôi bán thân không bán mạng đâu."

Nói xong nhổ toẹt bỏ đi.

Chỉ còn lại một mình, Yến Đăng Khoa càng thêm bất an, nhìn trộm ngoài hành lang không thấy ai, cẩn thận khóa cửa lại, bấm một số máy, giọng như người mất hồn:" Phượng Lan, tôi gửi cô một số tài khoản, cô gom 50 vạn ... Đúng rồi, chia ra gửi, gửi ngay ..."
Bình Luận (0)
Comment