Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 536 - Chương 206: Giặc Cùng Phải Đuổi Tới Cùng. (2)

Chương 206: Giặc cùng phải đuổi tới cùng. (2) Chương 206: Giặc cùng phải đuổi tới cùng. (2)

" Thứ gì thế?" Đới Lan Quân mở ra xem, vừa nhìn một cái liền kinh ngạc, vì cô nhận ra ngay tức thì, đây là ổ cứng chuyên dụng nội bộ, loại gài sẵn lệnh tự hủy. Vậy thì thứ ngày nghiêm trọng rồi, cô ngay cho Vương Trác, hỏi tiếp:" Nghi phạm các anh đưa tới là ai? Phạm tội gì?"

" Là nữ ạ, chuyện khác thì chúng tôi không biết, chỉ biết đưa cô ta tới đây." Ngô Cương cẩn thận đáp, hắn và phía Đổng Thuần Khiết đã thỏa thuận rồi, việc họ tự ý hành động sẽ không nhắc tới, chỉ mơ hồ cho qua nguyên nhân hai bên gặp nhau, tuy câu chuyện có sơ hở, nhưng không phải trọng điểm, sẽ không ai truy cứu kỹ làm gì:

Đới Lan Quân quả nhiên không truy hỏi ai bảo hắn đưa người tới, hỏi thì đối phương chẳng biết, người của tổ chức, đã không muốn ra mặt thì phải có lý do, thoáng suy nghĩ rồi hất đầu ra lệnh:" Đưa người đi."

Hai cảnh vệ cảnh gác cục bảo mật lên xe, giải nữ nghi phạm bị chùm đầu liên tục kêu ư ư xuống xe, mang tới nơi giam giữ. Ngô Cương ngập ngừng không biết nói tiếp thế nào:" Còn chuyện nữa ạ."

" Anh cứ nói."

" Người kia, người bảo chúng tôi đưa đồ tới đây ấy, anh ta nói chúng tôi cũng ở lại đây, đợi khi nào xong việc rồi hẵng ra." Ngô Cương không nói ra nguyên nhân, hắn cũng không biết mình đang dính vào việc gì, có điều nhìn nơi này canh phòng nghiêm ngặt như vậy, hắn thấy tốt nhất nên nghe theo người đó, ở lại đây:

Tất cả đều quá mông lung chưa kết luận gì, Đới Lan Quân lại dùng bộ đàm gọi cho Đô Hàn Mai để cô an bài cho bốn người này, cô biết tình huống không tầm thường, gọi theo Vương Trác vội vàng quay trở lại văn phòng tổ hành động, muốn xem tin tức bất ngờ này có gì.

Tài khoản, toàn bộ là nghi phạm nữ có trong danh sách, các số di động, tài khoản liên quan, đã tạo thành một mạng lưới cơ bản. Đới Lan Quân hiểu ra:" Đây là những manh mối mà chúng ta bị thiếu sót ... Nghi phạm bị dụ ra chính là Dương Phượng Lan, cô ta chính là chưởng quầy của Bách Nhưỡng, cũng là người quản lý tài chính ẩn giấu của Yến Đăng Khoa, chẳng trách không tra được ra bao nhiêu chuyện liên quan tới tên này ... Nhưng nữ nhân này làm sao lại ngu xuẩn tới mức gửi tiền vào tài khoản do Bộ an ninh quốc gia khống chế?"

Đô Hàn Mai thì ngạc nhiên chuyện khác:" Bên trên còn phái xuống đội ngũ nữa mà chúng ta không biết à?"

" Chắc chắn rồi, một trong tối một ngoài sáng chính là thủ pháp thường dùng mà." Trương Long Thành chăm chú nhìn thông tin:" Có lẽ là phái đi lâu rồi ấy chứ, cho nên mới lấy ra được nhiều tin tức thế này ... Nhưng cũng lạ, đây là những tin tức cực kỳ riêng tư, làm sao mà họ tra ra được!"

" Cao thủ ... Nhất định là cao thủ ... Bảo sao mà chúng ta lại nhà như thế, trong cục phái cao thủ tới rồi ... Mối liên quan giữa các tài khoản cũng được làm rõ tương đối rồi ... Cao thủ ..." Vương Trác như lên cơn thần kinh vậy, lẩm bẩm một mình, hai mắt đờ đẫn:

Đô Hàn Mai bị chạm tự ai rồi, chẳng lẽ còn có người trình độ hơn bọn họ được, nói ra khỏi miệng lại là:" Không thể nào, còn có người trình độ cao hơn anh à?"

" Ài, nói ra thật xấu hổ, cao thủ thật sự không cúi đầu vì năm đấu gạo như tôi đâu ... Cô có biết nghi phạm vụ ăn trộm thông tin thẻ ngân hàng đầu tiên trong nước còn chưa học hết cao trung không? Bằng thạc sĩ như tôi cũng chẳng làm nổi ấy chứ, trong cái nghề này tôi không dám xưng cao thủ ... Người này ... hả?" Vương Trác lại đột nhiên kêu lên:

" Làm sao thế?" Đới Lan Quân quan tâm hỏi:

" Hắn tới rồi!" Vương Trác hồn xiêu phách lạc nói:

" Ai tới?" Tất cả mọi người đều kéo tới, không hiểu ra làm sao:

" Cao thủ tới rồi, tôi vừa mới đem thông tin thu thập được thiết lập sơ đồ quan hệ thì hắn đã cập nhật ngay cái của tôi, còn truy cập vào máy của tôi." Vương Trác chỉ thẫn thờ giây lại rồi lại nhào tới gõ phím liên hồi, thao tác ba màn hình một lúc, tự nói một mình:" ... Hắn đang khiêu chiến tôi, gửi cho tôi một file ... Thách thức tôi truy lùng hắn ... Ở đâu ... Ở đâu ... Ngươi ở đâu ?"

Vương Trác lên cơn rồi, mặt dí sát vào màn hình, tiếng lọc cọc không ngừng, những người khác lờ mờ đoán ra đây là cuộc so tài trên không gian ảo, nín thở theo dõi.

" Đây rồi, ngươi đây rồi ... Tóm được rồi ..." Vương Trác hưng phấn reo lên, chỉ thấy hắn truy cập được vào file txt, mở ra, toàn là ký tự 0 và 1, tạo thành một bức tranh là bàn tay giơ ngón giữa:

Xong rồi, mọi người thương hại nhìn Vương Trác ngồi thất thần, bị người ta trêu đùa rồi, Đới Lan Quân khẽ bóp vai hắn an ủi.

Cùng lúc đó trong chiếc xe Iveco.

" Hắn tìm được tới chỗ tôi rồi này, nhưng mà hơi chậm một chút, hi hi hi ..." Quản Thiên Kiều cười khanh khách hỏi:" Lão đại, hắn là ai thế?"

" Một người trong tổ hành động, vai trò giống như cô vậy." Đổng Thuần Khiết không tiết lộ danh tính Vương Trác, nói xong lại bổ xung một câu lấy lòng:" Hình như là kém cô một chút."

" Đúng là kém một chút." Quản Thiên Kiều tự tin khẳng định, ở chiến trường ảo, Tần Hoài Diễm Cơ chưa từng biết sợ:

" Vậy cứ để cậu ta theo sau chúng ta đi, những thông tin quan trọng thì tạm thời lưu giữ, chỉ phát cho cậu ta thông tin đủ để họ tăng tốc thẩm vấn Dương Phượng Lan thôi, cô ta chắc chắn biết không ít đâu." Đổng Thuần Khiết vẫy tay gọi Bao Tiểu Tam:"

Tam Nhi, Tam Nhi lại đây, tới hiệu thuốc mua thuốc nhỏ mắt cho Kiều, nhìn máy tính lâu không tốt, mua loại tốt nhất ấy. Mua hoa quả tươi nữa, uống nước ngọt nhiều không tốt đâu."

Bao Tiểu Tam tức xì khói, làu bàu bảo Lão Đổng phân biệt đối xử, tóm cổ Cảnh Bảo Lỗi đang cười trộm xuống xe đi cùng, Quản Thiên Kiều thì cười thật ngọt với Lão Đổng.

" Cô ả Dương Phượng Lan này khá đấy, hẳn là không biết dính líu tới gián điệp, nhưng mà dính líu tới xã hội đen, dính líu tới mại dâm, rửa tiền, vay nặng lại ... Trường An đúng là nơi tốt, nuôi ra được cái ổ đầy đủ thế này ..." Lão Đổng lẩm bẩm một hồi, gọi:" Này, Cừu Địch, lại đây nào, nói xem, từ lúc có tin tức mới, chưa thấy cậu đánh giá tình hình mới, náo nói đi."

Cừu Địch cười gượng, Lão Đổng rất thích tổ chức họp, thảo luận, nêu ý kiến, đây hẳn là bệnh nghề nghiệp rồi, ngồi xuống bên cạnh hắn, trình bày suy nghĩ của mình.
Bình Luận (0)
Comment