Chương 224: Yêu ma quỷ quái là ai? (6)
Chương 224: Yêu ma quỷ quái là ai? (6)
Mười lăm giờ ba mươi phút, văn phòng tổ hành động.
Trần Ngạo đã bị đưa đi gần nửa tiếng, vẫn chưa có kết quả, trông coi vẻn vẹn lơi lỏng một chút thôi, những người ngồi đây đều biết, chưa có kết quả rõ ràng, hiềm nghi của bọn họ vẫn không được giải trừ, ai có thể đảm bảo nội gián chỉ có một hay hai người.
Đúng 30 phút sau, Vương Trác bị gọi đi, canh gác cũng giảm đi hai người, chỉ còn lại hai người trông cửa, hai người này nhắc nhở, cho phép hoạt động có giới hạn, ví dụ đi vào nhà vệ sinh.
Hiện giờ ai cũng kỵ húy nhà vệ sinh, cho nên không ai đi, ngồi lâu như thế Đô Hàn Mai có chút bứt rứt rồi, định rủ Đới Lan Quân đi cùng để có người làm chứng cho nhau, không ngờ thấy Đới Lan Quân giống như đau đầu vậy, tay trái day huyệt thái dương, hỏi nhỏ:" Lan Quân, cô làm sao thế, khó chịu ở đâu à?"
Đới Lan Quân khẽ lắc đầu:" Không sao, chỉ là tôi thấy trưởng phòng Trần không giống nội gián."
" Người đầu tiên nghi ngờ hắn là cô, giờ tin tưởng hắn cũng là cô, thế là sao?" Đô Hàn Mai khó hiểu, những người còn lại nghe thấy cũng quay sang:
" Vì quy cách không đủ, mọi người nghĩ mà xem, với thân phận của trưởng phòng Trần, thế nào cũng phải cỡ FBI ra mặt mới chiêu dụ được mới tương ứng, đúng không? Thế nên nếu chỉ vì cứu mấy tên gián điệp đã bị lộ ở đây, khiến trưởng phòng Trần chạy từ Bắc Kinh tới đây mạo hiểm à ... Một quân bài như trưởng phòng Trần trong tổ chức, sức phá hoại sẽ lớn cỡ nào? Chỉ cần không ngừng leo cao, không ngừng tuồn thông tin ra ngoài là đủ, không thể mạo hiểm dùng vào việc nhỏ như vậy được."
Còn một điều nữa cho tới giờ Đới Lan Quân vẫn thấy việc đối phương sử dụng Cừu Địch là chuyện hơi thừa thãi, nếu là cô, sau khi bắt được y ở Bách Nhưỡng, xác minh không có gì khả nghi, vậy đuổi y đi là cách đơn giản nhất. Đằng này đối phương lại chỉ huy y làm nhiều chuyện như thế, đành rằng việc đổ tội là lý do khá ổn, nhưng đối phương đã thấy năng lực phá hoại của Cừu Địch rồi, sao vẫn cố giữ thành phần nguy hiểm đó ở Trường An ... Đến cuối cùng lại ra lệnh trừ khử một mục tiêu không có mấy giá trị.
Vô lý, hành vi của chúng quá sức vô lý và mâu thuẫn, giải thích thế nào cũng không thông, đây không phải hành vi nên có của một gián điệp.
"
Tri nhân tri diện bất tri tâm, trước giờ tôi luôn khó chịu hắn lúc nào cũng kiêu ngạo xem thường người khác." Đô Hàn Mai thể hiện rõ thái độ không hài lòng với Trần Ngạo:
" Đúng rồi, nhưng chính loại người cao ngạo, thích công to như thế, lại không phải là nội gián." Đới Lan Quân tranh luận, cô chuyển ánh mắt nghi ngờ nhìn Từ Phái Hồng lặng lẽ cắt móng tay, đây là người cô nghi ngờ nhất, danh tiếng Từ Phái Hồng rất cao, nhưng thể hiện ở sự việc này quá kém, chẳng đóng góp gì, lại còn có rất nhiều sai lầm không đáng có:
Từ Phái Hồng phát hiện Đới Lan quân nhìn mình thì điềm nhiên nói:" Tổ chức sẽ có kết luận."
" Giờ tôi chẳng tin được tổ chức nữa." Đới Lan Quân buồn bã nói, hết chuyện lần trước tới lần này, cô chẳng dám tin ai:
Thực sự không thể tin được, ở Nam Cương đã suýt nữa mất mạng, chuyện ở đây lại be bét, dù tổ chức có kết luận thì sao, bắt được tên nội gián thật thì sao?
Đúng lúc này màn hình trong phòng chợt sáng lên, mọi người đều đổ dồn ánh mắt vào đó, không biết có chuyện gì, trên màn hình chiếu hình ảnh giám thị nội bộ. Thời gian trên màn hình là 12 giờ 32 phút, trong một phút tiếp theo đó, mọi người nhìn thấy có ba người đi vào nhà vệ sinh, đầu tiên là Trương Long Thành, sau đó là Trần Ngạo, Đô Hàn Mai ... Thời gian ra vào của mỗi người đều được quay rõ ràng, nói cách khác, nội gián là một trong ba người này sao?
Mọi người nhìn nhau nghi ngờ, rõ ràng sự kiện nội gián khiến đồng đội cũng không tin nhau nữa ... Hình ảnh lại tiếp tục, 12 giờ 33 phút, lại có người vào nhà vệ sinh, Từ Phái Hồng, vào rồi ra rất nhanh, trong chưa đầy ba mươi giây, còi báo động vang lên.
Trương Long Thành ngay lập tức đứng bật dậy nhìn chằm chằm Từ Phái Hồng, Đời Lan Quân cũng quay sang, cô phát hiện ra chỗ không ổn rồi: Nữ nhân xử lý chuyện vệ sinh phiền toái lắm, Từ Phái Hồng ra vào quá nhanh rồi, nhất là khi mặc trên người trang phục chính thức như bọn họ.
Chưa ai kịp làm gì thì màn hình lại thay đổi, lần này là tua ngược, tua ngược theo bước chân của Từ Phái Hồng, bà ta qua lối rẽ vội vàng lên lầu ... Thời gian khi đó là 12 giờ 29 phút, tua đi tua lại, mọi người nhận ra, từ lúc đó tới 12 giờ 32 phút, bà ta và mấy người trong nhà vệ sinh ở vị trí mà camera không giám sát được.
Ánh mắt mọi người lúc này chỉ có một tiêu điểm, chính là Từ Phái Hồng, điểm nhi vấn trên người bà ta đã khuếch đãi lên tới vô hạn rồi, nhanh chóng đưa ra suy đoán, bà ta gọi điện thoại ở góc chết, sau đó vào nhà vệ sinh chỉ để tiêu hủy chứng cứ thôi phải không?
Từ Phái Hồng nhận ra những ánh mắt nghi ngờ đó, đứng bật dậy hét lên:" Vu cáo, kẻ nào làm chuyện này? Vương Trác có phải không, tôi vất vả chạy đôn chạy đáo phối hợp với các người, cuối cùng gặp phải kết cục thế này à? Các ngươi có phải đang tìm ma thế mạng cho Trần Ngạo không?"
Màn hình lại lóe lên, hiển thị chiếc sim di động, dấu vân tay rất rõ ràng, đây là chứng cứ hết sức quan trọng, có muốn chối cãi cũng không được. Từ Phái Hồng vừa thở phào nhẹ nhõm thì hình ảnh lại thay đổi, chuyển sang một người khác. Trong thời gian nghỉ trước khi thực thi hành động, Trần Ngạo ở cửa ngậm điếu thuốc, đưa tay qua cửa sổ xin lửa Lý Tiểu Chúng, camera ghi lại được một động tác nhỏ, người đưa bật lửa là Từ Phái Hồng, một cái bật lửa bình thường làm bằng nhựa, Trần Ngạo châm lửa ... Sau đó màn hình lại thay đổi, camera độ phân giải cực cao khiến hành vi khó che giấu, khi bắt đầu kiểm tra, bật lửa được Từ Phái Hồng lấy ra.
Lòng mọi người sáng như gương rồi, với người trong nghề lâu năm như bà ta, không thiếu thủ pháp thực hiện chuyện mờ ám này.
" Quả nhiên là chị, tôi đã bảo mà, làm sao sự việc lần này lại có diễn biến kỳ quái như thế, đó là vì có kẻ ở vị trí không phù hợp can dự vào." Đới Lan Quân thở hắt ra một hơi:
Từ Phái Hồng có muôn vàn liên hệ với quan trường địa phương, quan trường ở đây thì bị hủ bại thối hoắc rồi, bà ta tất nhiên là nhân vật thích hợp nhất, mọi chuyện giải thích rõ ràng.