Chương 230: Yêu ma quỷ quái là ai? (12)
Chương 230: Yêu ma quỷ quái là ai? (12)
Có vẻ là đúng, vừa nghe Cừu Địch nhắc tới chuyện y bị bắt, Mã Bác tức tối mắng:
"Hai thằng ngu xuẩn đó tự cho mình là đúng, chúng chỉ nhận được lệnh theo dõi mày."
Đúng là hỏng chuyện ở hai thằng ngu xuẩn đó rồi, Cừu Địch vừa dò đường vừa nói:
"Hai thằng đó đúng là ngu, chúng thực sự coi tao là người mình, là cấp dưới của Lý Tòng Quân ... Mày cũng không chắc chắn lắm, vì người biết thân phận của tao không nhiều, trong lòng mày thì đang vướng mắc bởi thứ Lý Tòng Quân để lại, cho nên mày lựa chọn không giết tao, sợ chẳng may để mất manh mối về Lý Tòng Quân, đúng không?"
Mã Bác không đáp, nhìn chằm chằm Cừu Địch, muốn nhìn thấu thân phận của y, tên này là cái thứ gì, hắn đã quan sát một thời gian mà không nhận định nổi:
"Rốt cuộc mày là ai?"
Cừu Địch nghiêm mặt:
"Kỳ thực ngay từ khi tốt nghiệp tao đã được An ninh quốc gia bí mật chiêu mộ, trở thành một mật vụ hoạt động ngầm."
"Nói dối!"
Mã Bác phủ nhận một cách dứt khoát:
"Không hề nói dối!"
"Chắc chắn là nói dối!"
"A, xem ra không lừa được mày rồi, mày có nguồn tin nội bộ ở An ninh quốc gia phải không? Thế thì thôi, bỏ qua vấn đề này nhé."
Cừu Địch trơ trẽn thừa nhận mình nói dối: Hả, lỡ miệng rồi, thế này há chẳng phải bằng với đẩy mình vào chuyện tiết lộ bí mật? Mã Bác mím chặt môi, quay đầu đi, không muốn nói chuyện nữa. Thế nhưng cây muốn lặng mà gió chẳng dừng, Cừu Địch không để yên cho hắn:
"Này, chúng ta tiếp tục chuyện khi nãy đi, mày thả tao ra cũng chẳng có ý đồ gì tốt đẹp cả, một mặt là muốn dùng tên cấp dưới của Lý Tòng Quân như tao đi tìm đồ của Lý Tòng Quân. Mặt khác bất kể là tao có tìm được hay không, mày cũng chuẩn bị giết người bịt miệng đúng không? Này, nói đi chứ ... Ngày ngày nhìn tao lượn lờ trước mặt, hơi chút lại chạy tới Đại học Trường An, mày khó chịu lắm phải không, lúc nào cũng phải kiềm chế đúng không? Chỉ muốn giết tao cho sớm, đúng không?"
"Đúng, tao cực kỳ muốn giết mày."
Mã Bác nghiến răng, đây là lời nói chân thật nhất của hắn từ lúc lên xe:
"Cám ơn, câu này của mày là nói thật ... Nói ra thì mày làm ăn cũng rất lớn đấy, tao chỉ là quân cờ không đáng nhắc tới mà thôi. Từ khi Lý Tòng Quân xảy ra chuyện, Đoàn Tiểu Đường vì muốn bảo vệ bản thân cho nên đã giết Trung Dã Huệ Tử, chắc chắn là hắn, chỉ loại xã hội đen như hắn mới dùng thủ đoạn giết người ghê tởm như vậy ... Còn mày chắc đổ thêm dầu vào lửa chứ gì."
Cừu Địch tiếp tục bới móc: Mã Bác xem thường:
"Mày nghĩ bằng vào vài câu nói của mày là có thể khiến ai đó thừa nhận có liên quan tới một vụ ám sát à?"
"À không, tao chỉ nói vậy thôi, dù sao người chết rồi làm gì còn chứng minh được nữa, tao cũng không có bằng chứng, thuần túy suy đoán dựa theo quá trình trưởng thành của mày thôi."
"Cái gì, một thằng không kiếm nổi công việc tử tế như mày, nhục tới mức bạn gái cũ nhờ bạn trai mới tìm việc cho, bản thân sống không ra hồn, còn đánh giá được người khác à?"
"Khỏi khiêu khích tao, mày thì biết gì về tao chứ, nếu không tao đã chẳng ngồi trước mặt mày thế này, tư cách hay không, thực tế là minh chứng tốt nhất."
Cừu Địch xem lý lịch của Mã Bác rồi, kèm cuộc nói chuyện với Trang Uyển Ninh, thực sự không khó:
"... Cha mẹ mày một làm ở việc ở cục đảm bảo xã hội và công ăn việc làm, một thì ở cục dân chính, đều là đơn vị nhìn qua rất bình thường, chẳng có chút cơ mật đáng nói. An ninh quốc gia bắt được rất nhiều người liên quan tới vụ án ở tây bắc, đại đa số dính dáng tới quân cảnh. Loại chuyện này đám người ở nước ngoài không dò ra được, đám xã hội đen cũng không thăm dò được, vừa vặn mày làm được, vì những người đó thông qua đơn vị của cha mẹ mày phân phối ... Nên mày chắc là có được thông tin xác thực từ chỗ họ, tiến hành mua chuộc, đúng không?"
Mã Bác không nói gì cả, cơ bản không phản bác chứng tỏ chột dạ rồi." Chuyện này đơn giản lắm, bắt cha mẹ mày là chứng thực được thôi."
Cừu Địch nói một câu khiến mắt Mã Bác đảo liên hồi, hiển nhiên là hoảng rồi:
"Thôi nào, giờ mới hiểu ra à? Mày dính líu lớn như thế, làm sao cha mẹ mày thoát được chứ?"
"Mà thôi, chuyện đó tao không quyết được, nên quay về chuyện của mày nhé, tao không biết mày và Đoàn Tiểu Đường làm sao mà móc nối được với nhau, song cũng có nhiều cách thôi nhỉ, nói không chừng là mày chủ động chứ gì. Mày có chứng nhận tư cách kế toán cao cấp, lại làm công việc mua bán đồ nước ngoài thay, bố trí sản nghiệp ở nước ngoài, lại thêm sinh ra trong nhà có cha mẹ đều là cán bộ nhà nước, không ai phù hợp với công việc rửa tiền hơn mày nữa ..."
Mã Bác chợt nhận ra, cái thằng cần tới bạn gái cũ xin việc hộ, bị hắn coi không khác gì thứ bỏ đi mới là đối thủ lớn nhất của mình." Mày khống chế được túi tiền của Đoàn Tiểu Đường rồi, coi như đã ngầm khống chế luôn thế lực của hắn. Đoàn Tiểu Đường và Yến Đăng Khoa lại là anh em kết nghĩa, chúng thông qua nữ nhân để lôi kéo ăn mòn những người có địa vị cao, để dùng làm ô dù bảo hộ cho mình. Tao nghĩ với nền tảng gia đình cán bộ, mày đã nhìn ra con đường phát tài khác trong đó ... Đó là tin tức tình báo."
"Chuyện này cả Yến Đăng Khoa và Đoàn Tiểu Đường đều chẳng làm được, lấy được tin tình báo chúng cũng chẳng bán được, nhưng người có quan hệ rộng ở nước ngoài như mày thì dễ thôi ... Mày đừng phủ nhận, người trung gian của mày là Tấn Hồng, mày nghĩ một cô gái bình thường chịu nổi thủ đoạn tra tấn của An ninh quốc gia à?"
Dần dà, bất kể trong chiếc xe đang đi hay trong tổ hành động, chỉ còn cuộc đối thoại của hai người." Hình như có gì đó không đúng thì phải?"
Trần Ngạo nhìn màn hình, miệng lẩm bẩm:
"Đúng thế, cho tới hôm nay tên Mã Bác này mới lộ diện mà."
Đô Hàn Mai cũng rất nghi ngờ, mặc dù phân tích của Cừu Địch rất ăn khớp, hơn nữa hiển nhiên đã tác động lên được nghi phạm, chứng tỏ rằng của y không hề sai, nhưng nếu như đã sớm biết trước như vậy thì không thể giải thích hành vi về sau của Cừu Địch, y che giấu làm gì? Ngoài gây nguy hiểm thêm cho bản thân:
"Không thể có chuyện đó được."
Trương Long Thành khẳng định chắc chắn, hắn tới ngay sau khi Cừu Địch được thả ra, ai cũng thấy có những lúc y kích động mất kiểm soát, rõ ràng biểu hiện của sự bất lực khi bị người ta túm đầu lôi đi:
"Cục trưởng Trần, xem ra cậu ta vượt quá phận sự rồi, nếu nói những điều không nên nói sẽ ảnh hưởng tới quá trình khai thác thông tin sau này."
Trần Ngạo ý kiến, hiềm nghi của Mã Bác giờ không ai phủ nhận được, chuyện này không thể để đám nghiệp dư xử lý: