Chương 231: Yêu ma quỷ quái là ai? (13)
Chương 231: Yêu ma quỷ quái là ai? (13)
Cục trưởng Trần không bình luận, điểm danh hỏi:" Hàn Mai, cô thấy biểu hiện của nghi phạm ra sao?"
Đô Hàn Mai lần này biểu hiện quá kém, không hỗ trợ được cho đồng đội, biểu hiện hết sức bị động, nội tuyến mấy lần khiến cô phán đoán sai lầm rồi. Cho nên lần này cục trưởng Trần chuyên môn tập trung vào nghi phạm, bỏ qua Cừu Địch, quả nhiên cô gái này có ngay đáp án:" Nếu như nhìn vào vẻ mặt có thể thấy tâm lý nghi phạm đang có xáo động lớn, ngón tay co giật một cách vô thức, những khoảng im lặng không đúng lúc ... Ngoài ra nhìn huyệt thái dương, môi hắn cho thấy biểu hiện của việc kịch liệt áp chế không cho hoạt động tâm lý thể hiện ra ngoài."
Ừm, cục trưởng Trần gật gù, ông sớm đã ra cô gái này cần dẫn dắt, tức là phải đặt câu hỏi giống như cô giáo hỏi bài trên lớp, nếu không khó phát huy được khả năng, tức là đưa ra câu hỏi phù hợp, dù khó, cô gái này vẫn có thể đưa ra đáp án xuất sắc, đó chính là cách ông dùng người, nếu không chẳng tận dụng được Đổng Thuần Khiết bị coi như phế vật:" Vậy có nghĩa là việc đột phá có thể diễn ra trong khoảnh khắc thôi?"
Đô Hai Mai lập tức khẳng định:" Vâng, rất có thể, nội tuyến của chúng ta nói nhiều như vậy cũng là đang do điểm sụp đổ của hắn."
" Vương Trác, trong máy tính có phát hiện được gì không?" Cục trưởng Trần hỏi:
Vương Trác đưa màn hình laptop của mình ra, mừng lo chia nửa:" Trong chiếc laptop đỏ có một tài liệu bảo mật chưa tới 100 mb, đã được bẻ khóa, đại bộ phận là các loại sổ sách, thông tin tài khoản."
Cục trưởng Trần tới gần xem, đó là thông tin ghi lại chuyện Đoàn Tiểu Đường hối lộ quan viên, chứng cứ trọng yếu, song với An ninh quốc gia bọn họ mà nói thì chỉ là có còn hơn không thôi, không thể giúp đột phá được.
Ánh mắt ông vô tình nhìn thấy Đới Lan Quân ngồi bên cạnh Vương Trác môi hơi cong nhẹ, có vẻ như cô đang cười, không hề thích hợp với không khí căng thẳng trong phòng, hỏi:" Lan Quân, nhìn ra cái gì rồi ... Thấy suy luận của cậu ta ra sao?"
" Không, không phải là suy luận đâu ạ." Đới Lan Quân ngay lập tức phủ nhận làm mọi người bất ngờ, nội tuyến chẳng lẽ thực sự biết nhiều hơn họ, cô giải thích:" Kỳ thực anh ấy không biết nhiều đâu, đầu tiên anh ấy hủy đi hình tượng của Trang Uyển Ninh, tiếp đó khiến Mã Bác tin rằng nhiều chuyện của hắn bị tiết lộ thông qua Trang Uyển Ninh rồi, khiến hắn tin ngay từ đầu đã bị giám sát. Lại dẫn dắt chuyện Mã Bác làm liên quan tới cha mẹ hắn, nên chuyện bắt cha mẹ hắn là điều chắc chắn. Tiếp đó nói tới chuyện Tấn Hồng bị tra tấn bức cung ... Anh ấy không phải đang suy luận hành vi của Mã Bác, mà là đang đào bới vào điểm yếu của hắn ... Cho nên đây không phải là suy luận, mà là đe dọa, Mã Bác vẫn chưa nhận ra, hắn lún ngày càng sâu rồi."
Lời của Đới Lan Quân làm mọi người bừng tình, đúng là chẳng phải suy đoán, mà đó là ba hoa vô trách nhiệm không cần biết đúng sai, bảo sao nghe thì hợp lý nhưng rõ ràng y không thể biết được nhiều chuyện như vậy. Thì ra là gài bẫy người ta.
Vương Trác ngây người nhìn nụ cười hiếm hoi trên gương mặt Đới Lan Quân, hình như hai người họ có quan hệ không tầm thường? Đô Hàn Mai tán đồng:" Phải rồi, nếu Mã Bác chính là kẻ gọi điện chỉ huy, khi cậu ta bị hắn khống chế còn có thể đe dọa ngược lại, lấy không ít tiền của hắn, huống hồ bây giờ cậu ta ở tình thế nắm ưu thế tuyệt đối này, nhất định sẽ ép chết Mã Bác."
Đới Lan Quân khẽ gật đầu, cô quá hiểu tính có thù ắt báo của Cừu Địch, không biết lần này y bẫy đối phương tới mức nào mới hả giận, anh chàng kia kỳ thực đầu óc lẫn thủ đoạn đều không tệ, nhưng bông hoa mọc trong nhà kính, sao chịu nổi xương rồng gai góc hủy hoại.
Cục trưởng Trần tiếp tục nhìn màn hình trông đợi, hiện giờ đã bắt đầu thẩm vấn Từ Phái Hồng rồi, nhưng ông ta không hi vọng gì, người lên tới vị trí lãnh đạo An ninh quốc gia, trải qua huấn luyện nội bộ, sẽ là chướng ngại lớn cho việc thẩm vấn.
Vậy thì đột phá từ Mã Bác sẽ trở nên quan trọng, đây có thể là điểm yếu nhất trong mắt xích của bọn chúng, để xem chàng trai này làm được gì.
Trải qua đủ loại thủ đoạn dày vò tâm lý một cách âm thầm của Cừu Địch, Mã Bác bây giờ thậm chí sợ nhìn vào mắt Cừu Địch, toàn thân thể hiện ra sự sợ hãi thiếu tự nhiên, cứ như có con rắn quấn quanh đang liên tục lè lưỡi phì phì vào mặt.
Hắn không phải là một tên gián điệp đào tạo, hắn đơn thuần chỉ là kẻ thông minh, cơ hội, biết che giấu bản thân một chút thôi.
Cừu Địch đột nhiên lại trở giọng, cảm thán:" Thực ra chuyện đáng lẽ không đi tới mức này, hai tên ngu xuẩn Lý An Quý, Dương Dũng đó xông vào bắt tao cũng làm mày khó xử lắm đúng không, vì mày đâu muốn hại tao."
Mã Bác gật đầu ngay.
" Khi đó mày còn đang bận rộn tìm kiếm thứ Lý Tòng Quân để lại, tao chẳng qua là nhân vật nhỏ bé, thuận tay lợi dụng tao, mày cũng không hẳn có kế hoạch gì nghiêm túc nhỉ ... Nói ra tao phải cám ơn mày, tao còn sống là nhờ mày." Cừu Địch nói rất chân thành:
Mã Bác tiếp tục gật đầu.
" Khi đó để cho an toàn, mày gài thiết bị theo dõi vào trong người tao, mày thực sự nghĩ tao là thủ hạ của Lý Tòng Quân, nên để tao đi qua chỗ Lý Tòng Quân xuất hiện một lượt ... Nhưng chuyện ngoài dự liệu xảy ra, đó là khi người ở thủ đô tới, muốn dùng tao đào sâu thêm vào tổ chức của bọn mày, bắt đầu từ khi đó ý đồ của mày mới thay đổi."
Lần này Mã Bác không dám gật, cũng không dám lắc.
" À, nói ra thì cũng không hẳn là mày, mà là kẻ sau lưng mày kia, vu oan gài bẫy đúng là trò của xã hội đen, nhưng mà vân tay, dấu chân, DNA thì là trò của bọn cảnh sát bẩn, không liên quan tới mày ... Thực ra mày muốn âm thầm vu oan cho tao, thậm chí muốn ngay cả cái chết của Đoàn Tiểu Đường cũng bố trí sẵn để đổ cho tao, đúng không?"
Nói tới đây Đổng Thuần Khiết ngày một hiểu ra nhiều điều, bảo sao mới đầu Từ Phái Hồng lại sử dụng những trinh sát viên quá non nớt theo dõi ba người Cừu Địch, tới mức bị Cừu Địch phát hiện ngược lại, vì bà ta thừa biết ba con mồi này chẳng câu ra được cái gì.
Sau đó người đầu tiên phát hiện tung tích của Cừu Địch sau khi bị bắt cóc là Từ Phái Hồng; người đầu tiên phát hiện thi thể Trung Dã Huệ Tử cũng là Từ Phái Hồng; Khi Đới Lan Quân hoài nghi Cừu Địch bị dùng làm ma thế mạng, muốn rút y về, chính Từ Phái Hồng cũng dựa kinh niệm lâu năm bẻ gẫy lập luận non nớt của cô, kiên quyết muốn dùng y để khai thác sâu hơn nội bộ đối phương.
Bây giờ nghĩ ra có ích gì, Đổng Thuần Khiết ủ rũ, sao không sớm nhìn ra bản mặt thật của đồng nghiệp nhìn có vẻ luôn trung thành với chức vụ này.