Chương 238: Lần theo manh mối tới cùng. (1)
Chương 238: Lần theo manh mối tới cùng. (1)
Khi chiếc xe van lái tới đường Chiến Bị bên cạnh Tảo Viên, tổ đội bốn người chết dí trong xe mấy ngày, tức thì bị phong cảnh ở đây thu hút.
Con đường thẳng tắp, hai bên cây cối rậm rạp um tùm, dọc đường đa phần là những căn nhà tường sơn màu vàng cao hai ba tầng. Thi thoảng còn nhìn thấy những cây du già to bằng mấy người ôm, tán cây cao tới tận mây, cành vươn ra tới mười mấy mét, khiến nơi này tăng thêm vài phần phong vận cổ kính trang trọng.
" Chính là nơi này!" Cừu Địch vỗ tay đánh đét kêu lên:
Hai đặc vụ cùng với ba người bạn đồng loạt phát ra cùng phát ra tiếng xì xem thường, cái câu này Cừu Địch nói rất nhiều lần rồi, có điều cuối cùng chẳng có kết quả gì hết, thất vọng còn dễ lây hơn cả cảm cúm, một đặc vụ nói:" Cừu Địch, dù sao cũng chẳng có kết quả gì đâu, chúng ta dừng lại nghỉ ngơi đi."
" Sao lại không có kết quả chứ, ít nhất thì chúng ta đã biết ... Đây là lần thứ bao nhiêu nhỉ? À biết được mười ba nơi không phải chỗ ẩn mình của tên Lý Tòng Quân đó." Cừu Địch lạc quan tuyên bố, thất bại là mẹ của thành công, đã tìm được rất nhiều bà mẹ rồi:
Có điều những người khác không muốn đi tìm mẹ nữa, Bao Tiểu Tam buồn ngủ rồi, trở mình quay đầu sang bên, không muốn nhìn cái bản mặt xúi quẩy của Cừu Địch. Cảnh Bảo Lỗi thì lải nhải:" Không tìm thấy thì thôi, liên quan đếch gì tới chúng ta đâu, toàn lãng phí thời gian vô ích."
Thằng này càng lúc càng khiến người ta ngứa mắt, Cừu Địch mắng:" Về thì cậu làm cái gì? Đằng nào cậu chẳng là thằng thất nghiệp, vội về bán thân à?"
Quản Thiên Kiều cười khanh khách, cô thì chẳng ngại cuộc sống lang thang trên đường này, nhưng nhắc một điều:" Cừu Địch, anh còn chưa nói là cho tôi bao nhiêu tiền đâu đấy, đừng lãng phí thời gian kiếm tiền của tôi ... Sớm biết anh kiếm được cửa trên như thế thì tôi đã không tới, sau này còn làm việc thế nào, có hơi chút động tĩnh nói không chừng là bị gọi đi tra hỏi."
" Cô là một cô gái, kiếm nhiều tiền thế làm gì? Con người sống phải có chút lý tưởng, có theo đuổi chứ ... Mau, Kiều, gửi địa hình cho tôi." Cừu Địch giục:
" Đợi chút ..." Quản Thiên Kiểu uể oải đáp lời, trong lòng cô đang thấp thỏm đây này, tác phong của cơ quan nhà nước cô chẳng lạ, chuyến này xem chừng là phải vô tư dâng hiến rồi:
Thật kỳ lạ, Cừu Địch thế mà lại ra sức dâng hiến, trước kia gặp loại chuyện này y chạy đầu nước rồi. Y đối chiếu hình ảnh đường phố, một lúc sau đá Bao Tiểu Tam đang ngủ gà ngủ gật:" Này Tam Nhi, tao thấy nơi này phù hợp lắm, chúng ta nên tra thử xem thế nào?"
Tảo Viên Tân Thôn? Đó là khu nhà ở song lập, một trong những khu nhà ở cao cấp được phát triển đầu tiên ở Trường An, có điều Quản Thiên Kiều bĩu môi:" Anh trai tôi à, một nghìn năm trăm hộ cơ đấy, anh tra tới năm sau mới xong."
" Đừng làm nản lòng chiến sĩ cách mạng ... Nhìn bản đồ xem này, cách cao tốc Trường An - Lam Điền chưa tới 20 km, cách thành phố chỉ 14 km, lại nằm bên Bá Hà, hơn nữa Tảo Viên Tân Thôn lại là một công viên sơn địa ... Nơi này rất phù hợp với khẩu vị của Lý Tòng Quân, cảnh quan thiên nhiên trang nhã, không khí tốt, ít người, yên tĩnh." "Tiểu khu thương phẩm, ra vào chẳng phải chào hỏi nhau, là nơi ở phù hợp với những người có tiền ở trong thành phố. Từ đây tới khu Bi Lâm không xa, đi đường vành đai tới còn nhanh hơn đi bên trong thành phố, buổi tối từ đây tới Đh Trường An ở gần để tán gái chỉ mất có 20 phút ... Trời, sao tôi càng nói lại càng thấy dứt khoát là ở chỗ này thế nhỉ? Còn một điểm quan trọng nữa, theo lời khai của Tấn Hồng, cô ta đã hai lần gặp Lý Tòng Quân ở cao tốc Trường An - Lam Điền ..." Cừu Địch sau mười mấy lần thất bại vậy mà vẫn rất hăng hái:
" Cậu phán đoán chỉ bằng mấy thứ mơ hồ như vậy thôi à?" Cảnh Bảo Lỗi muốn đập đầu vào tường, sớm biết vậy chẳng đi theo:
" Đúng, toàn dữ liệu chính xác cả đấy." Cừu Địch nghiêm túc đáp:
" Tóm lại mấy câu bên trên anh nói đều là vô nghĩa, phần quan trọng chỉ có câu cuối thôi chứ gì?" Quản Thiên Kiều bóc trần lời ba hoa của Cừu Địch:
Theo lời của vị đặc vụ dẫn đội, căn cứ vào lời khai của Tấn Hồng về số di động mà Lý Tòng Quân từng trao đổi với cô, bọn họ đã tra ngược ra trạm cơ sở đã tiếp nhận cuộc gọi, nên định vị được đại khái là ở khu vực này. Đặc vụ chỉ một tháp thông tin ở trên đỉnh núi, chính là cái trạm đó, khả năng là Lý Tòng Quân gọi điện trong chu vi mười km quanh đây.
Mà chỗ bọn họ đang đứng phù hợp với điều kiện định vị của bọn họ, chính là tiểu khu cao cấp bên đường Chiến Bị này, số còn lại rác thải chất đống, loại trừ, nằm cạnh lò hỏa táng, loại trừ, gần công ty điện lực, loại trừ ... Trừ đi trừ lại còn mỗi nơi này nữa thôi.
" Oa, nơi này đúng là rất thích hợp để sinh sống đấy." Quản Thiên kéo cửa xe nhảy xuống trước tiên, vạt áo thun rộng thùng thình che khuất quần đùi, lộ ra cặp đùi thon dài. Nếu không phải động tác nhảy xuống xe vừa rồi làm người ta nhìn thấy một góc quần đùi, rất dễ khiến người ta nhầm tưởng cô chẳng mặc cái gì.
Dù sao ở chung với mấy tên này quen rồi, cô nàng ngày càng bớt ý tứ, ăn mặc khiến người ta rất ngứa ngáy, thi thoảng rất muốn xốc áo lên nhìn xem có gì bên trong hay không.
" Chà nhà nơi này giá cả không thấp, không gian tăng trưởng còn lớn." Cảnh Bảo Lỗi quần âu sơ mi trắng thẳng thớm, chân đi giày canvas, trong vừa lịch lãm lại thoải mái, gần đây hắn toàn ăn mặc kiểu này:
" Nói như là mày mua nổi ấy!" Bao Tiểu Tam khịa luôn một câu, hắn thì quần ngố, sơ mi hoa hoét sáng màu, trông rất có phong cách dân du lịch Hawaii, quần lửng đống túi trên túi dưới:
Cừu Địch là người nhảy xuống cuối cùng, quần jean màu rêu thẫm, áo ba lỗ, ngoài khoác áo jean mỏng không cài cúc, mang vẻ lãng tử phong trần. Y thích phong cách ăn mặc Hong Kong thập niên 89,90, một tay đút túi quần nhìn trước mặt bao phủ bởi màu xanh cây cối, trời nóng nhưng không khí dễ chịu, tuyên bố:" Trải qua vô số lần đụng đầu vào tường, tôi đã tổng kết kinh nghiệm moi ra thằng đó, xem tôi đây."
" Làm thế nào vậy?" Bao Tiểu Tam tò mò:
" Thử vận may chứ làm sao nữa, nói không chừng hắn thực sự vẫn dùng tên Lý Tòng Quân, hỏi thử xem thế nào?" Cừu Địch mặt dày nói:
Tức thì không ai bảo ai, ba người còn lại đều giơ ngón giữa vào cái mặt y.