Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 571 - Chương 241: Lập Quy Hoạch Cho Tương Lai. (1)

Chương 241: Lập quy hoạch cho tương lai. (1) Chương 241: Lập quy hoạch cho tương lai. (1)

Bốn người Cừu Địch còn chưa đi xa, khi Đổng Thuần Khiết và Đới Lan Quân đuổi theo ra ngoài cổng tiểu khu vừa vặn nhìn thấy bên đường, dưới cây du cổ thụ tán lá che kín một vùng, dày tới mức nắng không xuyên qua được, Cừu Địch ấn Bao Tiểu Tam xuống, đá không ngừng, chẳng biết cái nhóm này lại xảy ra sự cố gì. Quản Thiên Kiều và Cảnh Bảo Lỗi chỉ khoanh tay đứng nhìn, không can ngăn.

" Này, làm cái gì thế hả?" Đới Lan Quân quát:

" Sao lại đánh Tam Nhi như thế?" Đổng Thuần Khiết cũng la hét ỏm tỏi:

Hai người đuổi tới, Cừu Địch không đánh nữa, Đổng Thuần Kiết kéo Bao Tiểu Tam ra sau, dùng tấm thân mỡ màng che chở, không vui hỏi:" Tam Nhi, lại làm sao thế?"

" Nó ngứa da." Cừu Địch khịt mũi:

" Nó ngứa tay." Bao Tiểu Tam đính chính:

Nghe chừng hai tên này không chịu nói ra đâu, thôi can được là tốt rồi, đi với nhau thời gian dài, kỳ thực cảnh tương tự chứng kiến không ít, hôm nay đánh nhau đấy, mai choàng vai bá cổ đùa giỡn, mấy chàng trai này là như thế. Đổng Thuần Khiết không để ý, nhưng Bao Tiểu Tam để ý:" Anh Đổng, không phải anh nói là sẽ có tiền à?"

" Làm sao nhanh thế được, vụ án còn chưa kết thúc cơ mà, yên tâm đi, tôi nhất định sẽ xin phần thưởng cho các cậu, bên trên mà không thưởng thì tôi móc túi riêng ra thưởng." Đổng Thuần Khiết vỗ ngực đảm bảo:

Bao Tiểu Tam hớn hở, giơ ngón cái khen:" Gặp bao nhiêu người làm quan, chỉ anh Đổng là còn giống người."

Đới Lan Quân bật cười, vừa cười một cái phát hiện Cừu Địch nhìn mình, tích tắc ánh mắt hai người chạm nhau, cô giống như bị điện giật vậy, bỗng dưng có chút xấu hổ, nhất thời không biết đối mặt thế nào. Cũng may Lão Đổng có việc cần căn dặn, hắn gọi bốn người lại một chỗ, giọng nghiêm túc, thâm trầm, thần thánh, đêm quyết định phá cách tuyển dụng của tổ chức nói ra.

" Tuyển dụng đặc biệt à? Thu nhập hàng tháng bao nhiêu, có tiền thưởng không, có phí tăng ca không?" Bao Tiểu Tam phản ứng mạnh nhất, tuôn một tràng:

" Tam Nhi, Tam Nhi ... Ài, chuyện là thế này, tôi đã cố gắng hết mức rồi, nhưng thằng nhãi cậu một đống tiền án, chắc chắn không qua được thẩm tra chính trị, cho nên ..." Đổng Thuần Khiết khó xử lắm, cố gắng chọn lời nói uyển chuyển nhất tránh làm tổn thương tới Tam Nhi:

Có điều hắn nhầm rồi, Bao Tiểu Tam chưa chắc đã nhìn trúng cái công việc này:" Thôi đi, có mời tôi cũng chẳng thèm đi ấy chứ, có tiền án thì làm sao nào? Đó là cuộc sống ép buộc, có tiền án thì là người xấu à? Lần trước anh với chị Đới suýt chết trong tay người mình đấy, đám đó có tiền án không? Lần này còn có tên nội gián, chắc lý lịch cũng đẹp lắm, qua được thẩm tra chính trị ấy nhỉ?"

Chậc, cái này ... Lão Đổng và Đới Lan Quân cùng bẽ mặt rồi, không biện bạch được, thực tế là vậy mà. Cũng may mặt Lão Đổng dày lắm:" À, cậu nghĩ được như thế thì tốt quá rồi, tôi khỏi phải làm công tác tư tưởng ... Bảo Lỗi, cậu thì sao?"

" Nhìn vẻ mặt anh thì có thể bỏ qua tôi luôn đi, không cần giải thích." Cảnh Bảo Lỗi thức thời, tội của hắn nặng hơn Bao Tiểu Tam nhiều lắm, hắn tự biết:

" Cám ơn đã lý giải ... Vậy thì." Đổng Thuần Khiết quay sang Quản Thiên Kiều, vẻ mặt trở nên trịnh trọng hơn rất nhiều:" Thiên Kiều, tôi thay mặt tổ chức đưa ra lời mời với cô và Cừu Địch, hai người sẽ nhanh chóng nhận được thông báo của tổ chức, thi viết và phỏng vấn sẽ được trong cục an bài sau khi hai người về thủ đô, tôi hi vọng ... Thôi, không nói hi vọng nữa, tôi chắc chắn là sẽ không thất vọng, đúng không?"

Thế là tức thì làm quan hệ bốn người trở nên phức tạp rồi, Cảnh Bảo Lỗi, Bao Tiểu Tam không thể không nói có chút ghen tỵ nhìn Cừu Địch và Quản Thiên Kiều, hai người họ cũng nhìn nhau. Biên chế chính thức, toàn thân đồng phục, sáng đi tối về, lương tháng ổn định, không phải là chuyện bọn họ đều mong mỏi hay sao? Vậy mà khi cơ hội trao tới tận tay rồi, sao lại do dự như thế? Nhất là Quản Thiên Kiều hết nhìn Lão Đổng đang đầy mong đợi, lại nhìn ba người bạn, đôi tay vặn vào nhau lên hồi, khó xử lộ rõ ra mặt rồi.

" Kiều sẽ đi, anh cứ yên tâm." Cừu Địch khẳng định chắc nịch, cơ mà không phải nói bản thân:

" Hả? Anh là cái gì của tôi mà đòi quyết định thay tôi?" Quản Thiên Kiều kêu lên, cô cũng là cô gái rất độc lập, không dựa dẫm vào người khác:

" Cô là cô gái, suốt ngày chạy hết nơi này tới nơi khác làm sao được, trước kia không nghĩ gì đã đành, bây giờ cũng nên ổn định rồi chứ? Chẳng lẽ còn thấy chơi chưa đủ à? Cứ quyết định vậy đi, cô đi thi, nếu họ không nhận cô thì về làm gián điệp thương nghiệp cũng không muộn cơ mà." Cừu Địch vậy mà thực sự đã quyết định cho Quản Thiên Kiều:

Quản Thiên Kiều vẫn chưa dứt khoát được, cô cũng muốn ổn định cuộc sống lắm, mấy năm qua cứ chạy suốt, thậm chí tới yêu đương tử tế một lần cũng chưa có, tích một đống hồi môn cũng làm cái gì, cơ mà ...

Lão Đổng lại hỏi Cừu Địch:" Cậu thì sao?"

" Tổ chức coi trọng tôi thế cơ à?" Cừu Địch cười:

" Sao, còn muốn tôi dùng hết lời tán dương cậu chắc? Tới đi Cừu Địch, cậu là chàng trai tài năng đấy. Mấy năm qua cậu cứ nhảy hết từ chỗ này qua chỗ khác, biết vì sao không, tôi nói cho cậu biết, vì những cái ao đó quá nhỏ với cậu, bản thân cậu cũng hiểu ở mấy chỗ đó sẽ không có mấy thành tựu đúng không, vùng vẫy tới mấy cậu cũng chỉ là cá trong ao nhỏ thôi, không phải điều cậu muốn chứ gì ... Tới chỗ chúng tôi đi, cậu sẽ có một biển lớn để chí tang bồng, tôi sẽ đợi cậu ở thủ đô." Lời Lão Đổng đúng là có sức cảm dỗ rất mạnh, hắn đưa tay ra:

Cừu Địch bắt tay hắn, có điều hết sức nghiêm túc nhắc nhở:" Đừng để anh em chúng tôi thất vọng nhé, mọi người đang đợi tiền để ăn Tết đấy."

" Sao lại nói tới tiền rồi, có chút theo đuổi, có chút lý tưởng được không hả? Chẳng lẽ các cậu làm những chuyện này đều vì tiền sao?" Đổng Thuần Khiết không vui mắng:

" Không phải, có điều nếu như không có tiền, chắc chắn chúng tôi không làm ..." Cừu Địch nhìn Đới Lan Quân, cô đứng im, có vẻ vẫn đắn đo, y không có biểu hiện gì cả, xoay người vẫy tay:" Đi đây, chúng tôi chơi thêm vài ngày rồi tự về, tới đây rồi ít nhất phải đi thăm Thủy hoàng đế một cái chứ ... Không liên lạc với anh nữa đâu, chủ nhiệm Đổng."
Bình Luận (0)
Comment