Chương 243: Lập quy hoạch cho tương lai. (3)
Chương 243: Lập quy hoạch cho tương lai. (3)
Tổ thành động ở lại Trường An phá án, kéo dài thêm một tuần mới đi tới hồi kết, chân tướng sự việc khám phá ra cơ bản như thế này:
Mười năm trước Trung Dã Huệ Tử tới Đh Trường An theo chương trình giao lưu trao đổi học sinh, sau đó tốt nghiệp ưu tú, được giữ lại trường giảng dạy. Đúng thế, cô ta là gián điệp, có thân phận đàng hoàng để ở lại rồi, nhưng thân phận này rõ ràng không giúp cô ta tiếp cận với tình báo giá trị. Cho tới sau khi gặp được Đoàn Tiểu Đường, lúc đó đã là một tên lưu manh tính chất xã hội đen đã khá danh tiếng, Trung Dã Huệ Tử tìm ra được con đường đột phá vào quan trường nội địa.
Một người có ưu thế tài chính, một người có ưu thế địa bàn, Yến Đăng Khoa là anh em kết nghĩa với Đoàn Tiểu Đường, có hai người đó hỗ trợ tức thì Bách Nhưỡng Tửu Trang ra đời. Qua an bài tinh vi, dưới thế công của tiền bạc và mỹ nữ, nhờ quan viên sa đọa vào ăn chơi hưởng thụ ở Bách Nhưỡng, Đoàn Tiểu Đường chen chân vào kinh tế tây bắc, thậm chí có cả tình báo quân sự, hắn chẳng những dùng tình báo đổi tiền, còn dùng tình báo mở rộng mạng lưới quan hệ của mình. Trung Dã Huệ Tử sau khi gây dựng được căn cứ chắc chắn ở tây bắc, đưa Điền Thượng Giới Bình tới, bề ngoài là làm sát thủ của Đoàn Tiểu Đường, nhiều lần giúp hắn diệt trừ đối thủ, nhưng âm thầm phát triển thế lực của mình, đội ngũ nhân viên thăm dò của họ tự kiến lập lên tới trên 50 người.
Trong này có hai nhân vật quan trọng, một là Tấn Hồng, cô đảm nhận vai trò trung gian giữa Đoàn Tiểu Đường và Trung Dã Huệ Tử, hai là Mã Bác, hắn là người quản lý túi tiền và túi khôn của Đoàn Tiểu Đường. Hai bên hợp tác thân mật, nhưng cũng đề phòng lẫn nhau, lấy được tin tức tình báo sẽ do Mã Bác giám định giá trị, rồi thông qua Tấn Hồng giao cho Trung Dã Huệ Tử. Mã Bác lợi dụng tiện lợi từ công việc cha mẹ, qua tư liệu việc làm, giúp bọn họ lựa chọn nhân vật mua chuộc, cho nên lới có lượng lớn người thuộc quân cảnh xuất ngũ được Lý Tòng Quân tiếp cận, sau đó đưa tới Bách Nhưỡng, dùng rượu và mỹ nữ kéo xuống nước.
Chỉ vài năm thôi, mạng lưới tình báo này không chỉ lớn mạnh hoành hành tây bắc, thậm chí đang lan tới Bắc Kinh. Qua sổ sách của Mã Bác phát hiện, tiền phi pháp Trung Dã Huệ Tử qua Đoàn Tiểu Đường chuyển tới Bắc Kinh đã tới mấy nghìn vạn.
Mạng lưới ngầm này không phải là không ai phát hiện ra, mấy năm trước tổ hành động của An ninh quốc gia từ manh mối nước ngoài truy về trong nước, Lưu Nhất Dân đóng giả Hoa kiều quốc tịch Mỹ gặp mặt người trung gian tổ chức này ở Bắc Kinh, đáng tiếc bị người ta phát hiện ra.
Người phát hiện ra thân phận của Lưu Nhất Dân không phải ai xa lạ mà chính là Từ Phái Hồng. Khi đó Từ Phái Hồng chưa phải người của chúng, bà ta từ vụ án thăm dò trái phép ở tây bắc, thông qua manh mối tài chính phi pháp, tra ra Mã Bác, đồng thời từng triệu tập hắn điều tra. Mã Bác lúc đó đã biết quá nhiều, lại giúp hắn quản lý tài chính, Đoàn Tiểu Đường không thể không cứu, hắn lấy hết mối quan hệ quan trường, lại ném ra đống tiền trải đường đã thành công kéo được Từ Phái Hồng xuống nước ... Riêng số tiền không rõ lai lịch tổ hành động tra ra từ Từ Phái Hồng đã lên tới hơn 1000 vạn.
Lúc ấy Lưu Nhất Dân đã dụ được quân cờ Đoàn Tiểu Đường gài ở thủ đô, quân cờ đó phụ trách bán tình báo, để che giấu nguồn gốc tình báo ở Trường An, cũng là viên đá dò đường, để xem có bị An ninh quốc gia phát hiện chưa ... Nhờ có Từ Phái Hồng, Đoàn Tiểu Đường biết thân phận thực sự của Lưu Nhất Dân, tiếp đó là Điền Thượng Đại Tường ra tay giết người bịt miệng.
Từ lúc đó trở đi Đoàn Tiểu Đường, Từ Phái Hồng, Trung Dã Huệ Tử, Lý Tòng Quân đã trở thành đồng minh cùng tiến cùng lui.
Chuyện sau đó nữa là Từ Phái Hồng phát hiện ra Đổng Thuần Khiết kiên trì truy lùng kẻ giết Lưu Nhất Dân, nhưng bà ta không biết tới kế hoạch X ở cấp độ bảo mật rất cao. Đổng Thuần Khiết ngay từ lần đầu tiên tới tây bắc đã bị Điền Thượng Đại Tường theo dõi rồi, thế nên Đổng Thuần Khiết chẳng làm nên cơm cháo gì. Bọn chúng cũng rất cẩn thận, không đụng tới Đổng Thuần Khiết, cứ để hắn chạy lòng vòng, cho tới năm nay, biết được lực lượng của Đổng Thuần Khiết mới quyết định ra tay. Bắt được một nhân vật cao cấp ở cơ cấu An ninh quốc gia tất nhiên là giá trị hơn bất kỳ thứ tình báo nào ... Thế là bọn chúng dày công an bài kế hoạch, rồi thất bại.
Từ Phái Hồng từ bộ chỉ huy bắt giữ Lý Tòng Quân trở về, hoảng sợ sai Đoàn Tiểu Đường diệt trừ nhân vật trung gian Trung Dã Huệ Tử. Khi ba người Cừu Địch được gửi tới Trường An trong mắt Từ Phái Hồng như trò hề thôi, bà ta vờ vịt an bài, vờ vịt phân phối nhiệm vụ cho họ, đợi bên trên không chịu nổi rút người về ... Dè đâu mọi chuyện đang thuận lợi, Cừu Địch mò tới được Bách Nhưỡng, hai tên cao thấp không biết gì cả, bắt Cừu Địch về, từ đó trở đi kế hoạch hỗn loạn.
Bản chất đám người này thông đồng với nhau, nhưng chỉ là để trục lợi, đều ngấm ngầm đề phòng nhau, chẳng có quan hệ trên dưới, lại liên lạc không trực tiếp, khó tránh khỏi phối hợp không ăn ý, xuất hiện sơ hở.
Khi tổ hành động gần như mò tới được hạch tâm mạng lưới tình báo này, Từ Phái Hồng đánh liều liên kết với Mã Bác, Tấn Hồng diệt trừ Đoàn Tiểu Đường ... Hai người đó sợ uy hiếp từ quyền lực của Từ Phái Hồng, nên bán đứng Đoàn Tiểu Đường, người nổ súng giết Đoàn Tiểu Đường là nữ nhân mà hắn tin cậy nhất: Tấn Hồng.
Tiếp đó là chuyện cũ rích rồi, kẻ phản bội và bán đứng người khác, cuối cùng không thoát khỏi kết cục bị bán đứng.
Tàn dư của bọn chúng còn mấy tên sát thủ được mua chuộc với giá cao, tất cả bị moi ra, truy bắt.
Số quan viên dính líu vào vụ án cuối cùng vẫn là một câu đố, có điều mấy tỉnh tây bắc có không ít cơ cấu quan trọng lặng lẽ thay máu lớn là sự thực. Rất nhiều cán bộ lãnh đạo sau khi nhận được thông báo đi giao lưu học tập liền không rõ tung tích, rất nhanh khoảng trống để lại có cán bộ nhảy dù thay thế, ngày đầu tiên nhậm chức liền nâng cao ý thức bảo mật.
Kết quả cuối cùng của vụ án e rằng cũng sẽ thành một câu đó, có điều để chặn họng một số kẻ, nên trên truyền thông xuất hiện tin tức có tiêu đề: ( Thành phố Trường An phá mạng lưới gián điệp nước ngoài, bắt nhiều người liên quan tới vụ án. )
Nội dung phần thì bị cắt giảm, chỗ thì được sửa đi, cuối cùng khi bản thảo tin tức được đưa lên bàn của Đổng Thuần Khiết cũng là lúc lễ liên quan chia tay sắp bắt đầu. Bản thảo do Đới Lan Quân đưa tới, trong lúc đợi hắn xem, cô nhắc nhở:" Cục trưởng Trần và tân nhiệm cục trưởng Tề chuyên môn dặn dò, bản thảo cuối cùng phải được anh xem qua ký duyệt."
Lão Đổng cầm bút lên chỉ thấy cây bút trong tay nặng tựa ngàn cân, mãi không đặt bút ký.
Đới Lan Quân hiểu được tâm trạng của hắn, người làm trong cái nghề này vĩnh viên không có cái gọi là thời khắc vinh quang sự nghiệp:" Có phải anh thấy giống áo gấm đi đêm không?"
" Sai, là cảm giác trải qua kiếp nạn, vào cái nghề này chưa chắc đã là chuyện tốt." Đổng Thuần Khiết trải bản thảo ra, ký tên đưa Đới Lan Quân:" Sắp về thủ đô rồi, cô có tính toán gì không?"
" Anh hỏi chuyện gì?" Đới Lan Quân hỏi thẳng:
" Tất nhiên không phải hỏi chuyện công rồi, cô sẽ thăng chức, chuyển chỗ làm, sau này có thể thoát ly khỏi hàng ngũ nhân viên thực địa." Đổng Thuần Khiết mỗi lần nhìn găng tay trắng của Đới Lan Quân lại áy náy không thôi:" Chuyện riêng cô tính sao?"
" Anh vòng vo hỏi chuyện tôi với Cừu Địch chứ gì? Vậy tôi hỏi anh nhé, Du Thế Thành gia giáo tốt, có nhà có xe, công tác ổn định, tương lai rộng mở, cha mẹ hai nhà cũng tán đồng, tôi và anh ấy không khác gì vợ chồng, chỉ thiếu đi đăng ký. Còn Cừu Địch à, mọi thứ đều chưa có, tương lai cũng chẳng có gì chắc chắn, mang về cũng chẳng được cha mẹ chấp nhận, anh lựa chọn ra sao?"
" Cái này có gì mà khó lựa chọn, tôi thấy Du Thế Thành hợp với cô hơn, như cô đã nói hai người biết nhau lâu rồi, hiểu nhau rõ, sau này chung sống không có sự cố gì. Cừu Địch à, trải nghiệm yêu đương một chút cũng tốt, nhưng cuối cùng kết hôn thì không nên chọn." Đổng Thuần Khiết thấy lời của mình rất khách quan rồi:
" Vậy thì tôi lại cho anh lựa chọn một lần nữa nhé, giữa anh và Trần Ngạo, một thì nghiệp vụ thuần thục, chuyên môn cao, tay nắm quyền lớn, có nhãn quang có khí phách, dám hi sinh, được cấp dưới tin tưởng ... Một bên thì là anh, cái gì cũng chẳng có, chỉ giỏi ăn chơi, khi chấp hành một nhiệm vụ, ai sẽ thích hợp hơn?" Đới Lan Quân đưa ra câu hỏi oái oăm:
Đổng Thuần Khiết cười méo xẹo:" Làm sao cô đem chuyện so với nhau được, cô thừa biết tôi gặp may, muốn trêu tôi sao?"
" Không hề trêu anh, tôi thấy giống nhau cả, cuối cùng ở bên ai có lẽ thành phần may mắn giữa hai người, đó gọi là duyên phận, đôi không đưa họ ra so sánh đâu." Đới Lan Quân nhoẻn miệng cười, rất sái thoát rồi đi:
Đổng Thuần Khiết ngồi nghĩ mãi, cuối cùng lắc đầu, nhớ lại năm xưa hắn còn trẻ, chẳng phải thuộc loại có nhà có xe, có sự nghiệp có tương lai sao? Bây giờ thì vợ bỏ con đi, cuộc sống nát bét rồi có tư cách kiến nghị người khác. Có điều với kinh nghiệm của người từng trải, hắn cảm giác câu chuyện giữa Tiểu Đới và Cừu Địch còn chưa kết thúc.
Tối hôm đó tin tức thời sự đưa tin đơn giản cực điểm về vụ án gián điệp Trường An, chính thức đặt dấu chấm hết cho vụ án này.