Chương 247: Tìm mãi không thấy bóng dáng đâu. (4)
Chương 247: Tìm mãi không thấy bóng dáng đâu. (4)
Câu nói đùa này không đáng cười chút nào, Tạ Kỷ Phong đặt thông báo xuống, trịnh trọng nói:" Cậu có chắc là cậu đã suy xét chu toàn rồi chứ, muốn vào được An ninh quốc gia không dễ dàng gì, lương có thể ít một chút, nhưng chế độ ưu đãi thì rất lớn, bảo hiểm trọn vẹn, dưỡng lão tới già, khi chết cũng được lo ma chay ... Người trẻ tuổi, đừng làm việc để bản thân phải hối hận."
" Trước nay tôi đã làm rất nhiều việc khiến bản thân phải hối hận rồi, nhưng lần này chắc chắn không phải." Cừu Địch nói chắc nịch:
"Lúc vừa tốt nghiệp ra trường, thực ra tôi rất cao thượng, tôi nghĩ mình sống không trộm không cắp không nói dối, làm việc chăm chỉ, không quan hệ nam nữ bừa bãi, khi đó tôi lấy lời dạy của cô giáo ra hạn chế bản thân, muốn làm công dân tốt, sống hữu ích."
" Đáng tiếc trong cuộc đời này, người thành thật sẽ bị lừa, người tử tế bị coi là thằng ngốc, người chăm chỉ cần cù bị coi thiếu đầu óc, tôi va vấp không ít, khôn ra không ít. Vứt bỏ gần hết thứ được học trong sách vở, cuộc sống quả nhiên dễ dàng hơn. Có điều kiếm được tiền rồi, tôi lại đánh mất mục đích sống của mình, không biết mình nên theo đuổi cái gì?"
" Khi làm giao hàng, tôi muốn tích góp tiền để mở đại lý làm ông chủ, góp gần đủ số tiền, tôi lại thấy công việc đó vô nghĩa. Sau đó gặp được anh, thành tên gián điệp thương nghiệp, làm hai vụ, tuy kiếm được rất nhiều, nhưng tôi đã nhìn ra nguy hiểm trong cái nghề này, tôi lại từ bỏ. Dùng chút kiến thức gián điệp thương nghiệp đi làm ăn, muốn làm ông chủ, kết quả gặp Lão Đổng, anh ta gọi ông chủ khách sạn lớn tới, giáo huấn như nô tài, lúc đó tôi nghĩ, dù mình có thành ông chủ lớn như người ta, ở thủ đô này chẳng là gì, mất đi mục đích, tôi lại theo Lão Đổng lên đường."
" Tôi như kẻ lang bạt không biết mục đích sống của mình là gì, chậc, nói ra phải cám ơn anh, chuyến đi này khiến tôi nhận ra, những nguy hiểm trong nghề trước kia tôi e ngại, kỳ thực chẳng đáng là gì ... Có một người nói với tôi, chọn một công việc kiên trì theo đuổi nó, tôi muốn thử lần nữa với nghề này xem, có vẻ tôi khá hợp với nó."
" Tôi nói với cậu rồi mà, cậu rất có tố chất làm gián điệp thương nghiệp, đáng tiếc cậu không tin tôi ... Không sao, tôi có thể thấy được, chuyến đi vừa rồi rất hữu ích với cậu." Tạ Kỷ Phong gật gù liên hồi, thay đổi của Cừu Địch khiến hắn mừng rỡ, ít nhất ngoài mặt là như thế: " Vậy là cậu đã quyết định quay lại kiếm cơm trong nghề này?"
" Đúng vậy, tôi chợt nhận ra cái nghề này cho tôi sự tự chủ rất lớn, bất kể là thời gian hay không gian." Cừu Địch nói tới đó cầm lấy tờ chi phiếu mười vạn kia, không hề khách khí cất đi:" Ví như số tiền này, nếu làm An ninh quốc gia thì tôi không thể nhận rồi, còn phải đề phòng anh có gài bẫy tôi không, liệu có mắc phải tội nhận hối lộ hay không, đúng không? Bây giờ thì chẳng có mối lo đó, có tiền là thoải mái cất vào túi, đó là cái hay của nghề này, đúng không?"
" Ha ha ha, đúng là như thế đấy, làm cái nghề này dù cậu có bán thân cũng là tự mình bán, không phải bị người ta bán, hơn nữa còn có thể bán với giá mình muốn." Tạ Kỷ Phong trước đó còn miễn cưỡng ký chi phiếu này, nói thẳng ra là bỏ tiền tránh rắc rối, nhưng giờ hắn thấy số tiền này bỏ ra rất đáng giá, đây là khoản đầu tư tốt cho tương lai:
" Cậu đã thực tế hơn nhiều rồi đấy, tôi nghĩ sau này lý tưởng của cậu có là gì thì cũng sẽ rất dễ dàng thành hiện thực thôi ... Cậu định thế nào, muốn làm nghiệp vụ hay là muốn lập công ty, nếu cậu có hứng thú, cái công ty nhỏ của tôi thiếu một vị trí phó tổng giám đốc, cậu gật đầu một cái, vị trí đó sẽ là của cậu." Tạ Kỷ Phong đưa ra một lời mời vô cùng hào phóng, giá trị của Cừu Địch trong mắt hắn tăng lên rất cao rồi:
" Nếu anh trả lương cho tôi, vậy tôi không có cơ hội đối thoại bình đẳng với anh nữa rồi." Cừu Địch đưa ra lời đề nghị:" Chúng ta hợp tác nhé, tôi có một ý tưởng, muốn giao lưu với anh, đương nhiên hai bên cùng có lợi."
" Nói ra nghe xem." Tạ Kỷ Phong đưa tay làm động tác mời:
" Mỗi một công ty điều tra thương vụ đều có hạn chế về mặt nghiệp vụ, đó là bởi vì điều kiện sẵn có của bọn họ hữu hạn, nên chỉ có thể hoạt động ở lĩnh vực nhất định, cũng hạn chế số lượng người làm việc. Giả như có cơ hội đem những người sống ở dài màu xám này tổ chức lại, không phải tất cả, mà chỉ là một phần thôi, anh tưởng tượng xem đó là chuyện thế nào?" Cừu Địch khẽ vỗ bàn một cái:
Tạ Kỷ Phong lập tức phủ định:" Chuyện này cơ bản là không thể làm được, những người đó không dễ dàng tin tưởng người khác, cũng không dễ dàng làm việc cho người khác, vị trí của họ luôn bấp bênh, lùi về một bước chỉ là người bình thường, thất nghiệp, không có gì đảm bảo cuộc sống, tiến một bước thành nghi phạm. Tôi tin lần trước cậu từ chối cũng vì có e ngại này phải không?"
Đó là ngăn cách giữa các công ty điều tra thương vụ với nhau, gián điệp thương nghiệp, cái thân phận không vẻ vang gì, nên chắc chắn là người làm nghề này muốn càng ít người biết càng tốt, không phải nghề dễ nhảy việc, khiến công ty thường nắm đằng chuôi. Cừu Địch vẫn nói:" Chỉ là khó thôi, không có nghĩa là không thể, tôi chỉ hỏi anh, nếu thực sự có thể tổ chức lại sẽ thế nào?"
" Quá đơn giản, cậu có thể ngồi ở nhà cũng có tiền, công ty điều tra thương vụ sẽ phải nhìn mặt cậu mà làm việc." Tả Kỳ Phong vẫn không tin loại khả năng này có thể xảy ra, có điều nhìn Cừu Địch cười hết sức thần bí, vẻ mặt hắn chuyển sang kinh ngạc:" Chẳng lẽ cậu có cách ..."
" Đương nhiên là có, trong tay tôi có thông tin của rất nhiều người, cực kỳ chi tiết, nếu giám đốc Tạ cần, tôi sẽ cung cấp nhân tuyển thích hợp cho anh." Cừu Địch không tiết lộ nhiều:
Thông tin cá nhân, Tạ Kỷ Phong trầm ngâm, hắn không dám tùy tiện đồng ý:" Tôi hiểu rồi, cậu có thông tin từ Thiên Kiều, có người của Lão Đổng, cậu đủ điều kiện lập công ty điều tra thương nghiệp, chỉ cần vài năm sẽ phát triển hơn bất kỳ công ty nào hiện nay."
" Tôi không mở công ty mới, tôi chỉ thêm gạch thêm ngói cho công ty của anh, tôi muốn chia hoa hồng, trong tương lai hợp đồng mà Cáp Mạn không dám tiếp nhận sẽ càng ngày càng ít đấy." Cừu Địch nói xong đan hai tay vào nhau chờ đợi:
Khóe miệng Tạ Kỷ Phong hơi nhếch lên, tay đưa ra, vẫn như trước chỉ có hai chữ:" Đồng ý."
(*) Chương này có thể nói đã giải thích tại sao Cừu Địch giỏi như vậy lại không làm nên trò trống gì, nói ra Cừu Địch nhảy vào lĩnh vực nào thì cũng nhanh chóng đứng đầu, chẳng qua lại bỏ dở thôi.