Chương 248: Nụ cười niềm vui tương phùng. (1)
Chương 248: Nụ cười niềm vui tương phùng. (1)
Cừu Địch được Đường Anh dìu lên xe, một chai Nhị Oa Đầu có tới tám phần là đổ vào bụng y, bọn họ uống tới ba chai, hậu quả bây giờ đến đi đường cũng loạng choạng, có điều uống rất vui. Vốn Đường Anh đặt Mao Đài, nhưng không biết Tạ Kỷ Phong và Cừu Địch lên cơn gì, đồng loạt đổi thành Nhị Oa Đầu có độ rượu cao. Hai người liên tục chén qua chén lại, đa phần là ôn lại chuyện cũ, cứ như thế rượu mỗi ngày một ít đi, hai người ngày càng có cảm giác rượu gặp tri kỷ ngàn ly vẫn ít, càng trò chuyện càng thấy hợp tính nhau.
Không đi cái xe nát của Cừu Địch nữa, Tạ Kỷ Phong an bài Đường Anh dùng xe của hắn, nhất định phải đưa Cừu Địch đi tới nơi về tới chốn, ân cần tiễn lên đường, không khó nhận ra, địa vị của Cừu Địch giờ khác xưa rồi. Thậm chí Đường Anh thấy giám đốc Tạ xưa nay sống rất xa cách mọi người còn chủ động rút ngắn khoảng cách với cô. Đường Anh tất nhiên là không có ý kiến gì, những người vất vả bám trụ ở Bắc Kinh bọn họ, có ai là không phải vì một ngày vươn lên trên người khác.
Rời khỏi nhà Tạ Kỷ Phong, đi xuống núi rẽ ra đường lớn, Đường Anh quay đầu lại nhìn những ngôi biệt thự thấp thoáng ở lưng núi, cô không khỏi hâm mộ cuộc sống của Tả Kỷ Phong, đúng là một người biết sống, hiểu cuộc sống. Cô cũng ao ước có cuộc sống như thế, công việc kết hợp với nghỉ ngơi và giải trí, thi thoảng tới Bắc Kinh không phải để tụ hợp với bạn bè thì cũng là giao lưu với khách hàng, thông thường bàn cơm chính là bàn đàm phán, ra vào nơi sang trọng ...
Xe đi ra tới đường cao tốc, Cừu Địch ngồi ở ghế phụ lái mặt đỏ gay ợ hơi. Đường Anh liền xoay người lấy cho y một chai nước khoáng, người vừa hơi cúi xuống phát hiện ra Cừu Địch nhìn qua khe hở cổ áo của mình, hôm ngay cô ăn mặc khá nghiêm túc, nên chỉ thoáng thấy được viền áo lót màu đèn, giữa đôi bầu vú đầy đặn nõn nà là khe sâu dụ hoặc, chẳng lộ nhiều, tựa hồ chính vì không nhiều, Cừu Địch chưa thỏa nên ra sức chớp mắt. Mặt cô thoáng đỏ một chút, đẩy mạnh chai nước khoáng vào tay y, che đi tầm nhìn.
" Tôi phát hiện lần này cậu trở về thay đổi nhiều lắm đấy." Đường Anh ấn nút đóng cửa sổ lại tránh gió lùa, xe dần dần tăng tốc:
" Thế hả? Sao tôi không nhận ra nhỉ?" Cừu Địch vặn chai nước khoáng uống một hơi hết nửa chai, đầu hơi ngửa ra sau thoải mái ngắm nhìn Đường Anh ở mặt bên, ở góc độ này đồi ngực của cô càng nổi bật:
" Trước kia cậu có thể coi là quân tử đường hoàng, còn bây giờ càng nhìn càng giống Bao Tiểu Tam." Đường Anh không nói là giống ở điểm nào:
" Ha ha ha, thề thì chị không biết rồi, tôi luôn hâm mộ tính cách của Bao Tiểu Tam, vừa rồi về qua nhà, tôi dẫn cả cậu ta tới thăm cô giáo cũ, cô giáo tôi nói Bao Tiểu Tam thế này, văn hóa thấp, nhưng tính cách chân thật. Tôi thấy thật đúng, nhìn lại mình sống hơi giả rồi, thế nên tôi cũng muốn sống chân thật một chút, chị là nữ nhân xinh đẹp gợi cảm, tôi nhìn, thế thôi."
Đường Anh chuyển chủ đề:" Vì thế mà cậu không ngại tiến vào nghề này nữa hả?"
" Kiểu như vậy, chị chắn chắn không thể phủ nhận, cái nghề này vừa tự do, thu nhập lại cao, trước kia tôi chỉ thấy khuyết điểm của nó, mà bỏ quên cơ hội nó mang lại ... Nói thật với chị nhé, tôi rất phản cảm với cái nghề này, bất kể là dùng bao nhiêu từ ngữ hay ho và lấy bao nhiêu luật pháp che đậy, nó giống như Tam Nhi nói, bản chất không khác gì lừa đảo bịp bợm." Cừu Địch nói với giọng thoải mái, thay đổi lớn nhất của y có lẽ là chấp nhận cuộc sống này là như vậy, oán hận căm ghét bất mãn không thay đổi được gì hết, phải học cách mở lòng tiếp nhận thôi:
" Vậy mà cậu vẫn cứ muốn tiến vào? Năm ngoài từ Hàng Châu về, tôi không biết bao lần tới mời cậu, nhưng cậu thà đi giao hàng với Bao Tiểu Tam, cũng không chịu nhận việc." Sự thay đổi của Cừu Địch, người vui mừng nhất chính là Đường Anh, trong cái nghề điều tra thương vụ này, tính quyết định nằm ở chỗ có thể thuê được nhân viên điều tra năng lực lớn cỡ nào, mà trình độ của Cừu Địch, chắc chắn lớn hơn tuyệt đại đa số:
Năm ngoái chính nhờ đội ngũ nhỏ đó khiến cô liên tiếp nhận mật ngọt, vụt sáng thành ngôi sao trong nghề, cả công ty khác cũng đưa ra lời mời. Đến khi Cừu Địch không làm nữa, cô gần như đầy vào lãnh cung rồi, lương tháng nuôi chiếc Audi mới mua cũng khó khăn, một tháng chỉ lái mấy ngày thôi.
" À, con người luôn thay đổi mà, nói chị đi, lần đầu gặp chị ở cuộc phỏng vấn, cảm giác chị rất khô khan nguyên tắc, chuyên ngành của chị là pháp luật đúng không? Bây giờ công việc của chị người ta gọi là gì nhỉ, né tránh nguy hiểm pháp luật, phải không?" Cừu Địch trêu:
Đường Anh cười xấu hổ, cô còn chẳng nhớ mình đã thay đổi lúc nào:" ... Đổi đề tài đi, đây là thời đại vật chất là tiêu chuẩn đánh giá cao nhất, chất vấn lương tri của một người cũng không mấy ý nghĩa, chỉ khiến người ta tìm ra thêm nhiều cái cớ xoa dịu bản thân thôi."
" Đúng thế, mọi người thấy mình cái gì cũng thiếu, nhưng không ai thấy bản thân thiếu đạo đức, ha ha ha." Cừu Địch nói xong tự cười to:
Có lẽ là trải qua lằn ranh sinh tử không chỉ một lần, có lẽ là chứng kiến quá nhiều phản bội và dối trá, cũng có lẽ là do bây giờ y có một khoản tiền không nhỏ trong tay, chẳng còn phải cả ngày vất vả vì ba bữa ăn, Cừu Địch phóng khoáng hơn xưa rất nhiều. Đây cũng là điều Đường Anh nhận ra, trước kia Cừu Địch nhìn có vẻ thoáng đạt, nhưng y vẫn là chàng trai mang nhiều bất mãn xã hội trong lòng, còn bây giờ y có sự thoàng đạt điềm tĩnh của người hiểu đời, không còn là chàng trai hung hăng chất vấn mỉa mai cô như hồi phóng vấn nữa.
Thay đổi này có phải là điều tốt không chẳng biết, nhưng chắc chắn khiến trong mắt Đường Anh, Cừu Địch có thêm hấp dẫn của nam nhân trưởng thành.
Mỗi con người từ trường học đi ra xã hội, đều sẽ trải qua quá trình biến đổi gian nan, nếu không hoàn thành được quá trình đó, nếu không lột bỏ đi hết non nớt, thuần phác, sẽ chẳng bao giờ hóa bướm bay cao được.
" Có vẻ chị rất cao hứng, nhưng không khỏi có chút nuối tiếc, đúng không?" Cừu Địch hỏi:
" Cậu nói gì thế?" Đường Anh có chút hốt hoảng, cho rằng ý nghĩ của mình đã bị Cừu Địch nhìn thấu:
" Chị học chuyên ngành pháp luật, đoán chừng cũng từng nghĩ tới lý tưởng xây dựng lên xã hội pháp trị, trở thành một người minh oan cho dân, kiểu như vậy đúng không? Rồi một ngày chị dần dần nhận ra, công việc mình làm đi ngược với lý tưởng, quá trình thay đổi tâm lý hẳn cũng làm chị dằn vặt rất lâu." Cừu Địch tỏ ra thông cảm: