Quyển 4: Liên Minh Gián Điệp! Chương 1: Tìm kiếm miệt mài trong đám đông. (1)
Quyển 4: Liên Minh Gián Điệp! Chương 1: Tìm kiếm miệt mài trong đám đông. (1)
Mùa thu vàng trời quang đãng, lan quế tỏa hương thơm, rời vành đai năm Bắc Kinh, dọc đường đi cây nhiều người ít, khắp tầm mắt là một màu hoàng kim, cho dù là người ghét Bắc Kinh nhất cũng phải say lòng vì vẻ đẹp mùa thu nơi này.
Trên chuyến xe bus 511 đi tới Đậu Các Trang chở theo một đoàn hành khách, đây là tuyến bus dài, trên xe mọi người ngủ gà ngủ gật. Điểm đến cuối cùng của chiếc xe bus này là Trại giam số hai, một nửa số hành khách trên xe là người nhà phạm nhân đang chấp hành án, mang theo gói lớn bọc nhỏ, rất nhiều người đưa trang phục mùa đông cho người nhà.
Mùa thu đẹp nhưng rất ngắn ngủi, tiếp đó là một mùa đông khắc nghiệt chờ đợi.
Bất ngờ là ở hàng ghế sau, bộ ba Cừu Địch, Bao Tiểu Tam, Cảnh Bảo Lỗi không hiểu làm sao lại xuất hiện trong hoàn cảnh này.
Cảnh đẹp vô ngần ngoài cửa sổ làm Cừu Địch bất giác nhớ tới một cô gái, nếu có thể cùng dạo bước dưới hàng cây lá vàng của Bắc Kinh trong thời tiết se se lạnh này, sẽ hết sức lãng mạn.
Ứng dụng trên màn hình chuyển từ bản đồ sang tin nhắn, chỉ có đúng một dòng chữ "khi nào rảnh gọi lại cho anh", người nhận Đới Lan Quân. Tin nhắn đã được xem, thời điểm gửi đi là tuần trước rồi, không có hồi âm, đương nhiên một cuộc điện thoại cũng không có, cô gái đêm hôm đó còn hết sức mặn nồng hoang dại, sáng hôm sau để lại làn dư hương, không còn thêm tin tức gì nữa.
Tựa như là một giấc mộng vậy.
Tất nhiên Cừu Địch có thể dễ dàng hỏi được tình hình của Đới Lan Quân, chẳng biết từ khi nào người quen của y trong An ninh quốc gia đã nhiều như thế rồi, Đổng Thuần Khiết, Phí Minh, Quản Thiên Kiều . . Nhưng Đới Lan Quân không muốn liên hệ, y có biết chẳng làm gì.
Qua lời của Đổng Thuần Khiết thì quan hệ giữa Đới Lan Quân và Du Thế Thành không đơn giản là bạn trai, bạn gái thôi đâu, hai bên đã xác lập quan hệ sáu bảy năm rồi, nếu không phải vì mấy chuyến đi của Đổng Thuần Khiết, bọn họ sớm thành vợ chồng. Gia đình đôi bên môn đăng hộ đối, cha mẹ hai bên đều hết sức vun vào, từ thân thích đồng nghiệp quen biết đều gần như mặc định họ thành vợ chồng, bản thân hai người đương sự cũng thế trai tài gái sắc, đồng điệu với nhau trong cuộc sống ... Thế nhưng sự xuất hiện của Cừu Địch là sự cố ngoài mong muốn trong câu chuyện hoàn hảo đó.
Khẽ thở dài, Cừu Địch không ngờ mình thành người thứ ba chẳng vẻ vang gì, lướt qua ứng dụng nhắn tin, tắt đi, tiếp tục xem bản đồ.
Cho dù đã kiếm sống ở Bắc Kinh được hơn năm năm rồi, những nơi không biết và nơi Cừu Địch chưa từng tới vẫn còn nhiều lắm, phải dựa vào bản đồ mới biết được. Có điều bực mình một cái là, bản đồ điện tử vậy mà lại không cung cấp vị trí của Trại giam số hai, chỉ có thể tìm thấy trên bản đồ giấy bình thường để tìm con đường đang thay đổi từng ngày. Mải xem không để ý, đến khi ngẩng đầu lên mới phát hiện ra nơi này không ngờ lại là địa điểm dựa núi nhìn sông.
Núi là núi rác, sông là kênh thối khắm, nhìn thấy thấp thoáng bức tường sừng sững kẹp giữa núi sông, đúng là chốn phong thủy bảo địa.
" Môi trường càng ngày càng tệ, tôi nhớ thời mới tới Bắc Kinh đâu kinh khủng như thế này." Cừu Địch cảm khái một câu:
" Quay ngược thời gian hai mươi năm trước còn là nơi non xanh nước biếc ấy chứ, sao cậu không hồi ức xa hơn đi?" Cảnh Bảo Lỗi cho ngay một câu chướng tai, thấy Bao Tiểu Tam ở hàng ghế trước quay đầu lại định nói gì đó, Cảnh Bảo Lỗi liền ấn đầu hắn xuống:" Cậu thì khỏi cần phải nói nữa, nhìn thấy đống rác đó khiến cậu thấy nhớ nhà đúng không?"
Bao Tiểu Tam chỉ mặt Cảnh Bảo Lỗi nghẹn họng mất một lúc mới nói lên lời:" Mặc dù mày nói đúng, nhưng tao không thích nghe, mày mà còn mỉa mai tao, cẩn thận tao đấm gẫy răng."
" Uy hiếp của cậu vô nghĩa thôi, thứ tôi uy hiếp cậu còn nhiều hơn, nghe đây này, có muốn tôi ăn cơm không gọi cậu, uống rượu không gọi cậu, đi bar không gọi cậu, thấy em gái xinh đẹp cũng không giới thiệu cho cậu không? Xem cậu dám làm gì tôi." Cảnh Bảo Lỗi hai tay đang trước ngực, thản nhiên liệt kê một tràng uy hiếp:
Quả nhiên thái độ Bao Tiểu Tam thay đổi hẳn, từ hung hăng biến thành cười nịnh lấy lòng, bộ dạng của hắn trông phát tởm:" Đừng đừng, ai nhìn cũng thấy chúng ta là anh em ruột thất tán nhiều năm, mày nỡ lòng nào bỏ tao lại chứ?"
Hai cái thằng khùng lại bắt đầu đấu khẩu chuyển sang thổ lộ tình cảm rồi, Cừu Địch rùng mình một cái tránh sang bên, thời thế thay đổi rồi, Bao Tiểu Tam chỉ có mỗi cái nắm đấm dần dần không đe dọa nổi Cảnh Bảo Lỗi ngày một vô sỉ mất giới hạn.
Về thủ đô đã hơn một tháng, thời tiết từ mùa hạ chuyển sang thu, có lẽ là do không ngừng trưởng thành, có lẽ là tiếp xúc nhiều kiến tầm nhìn liên tục mở rộng, ba người bọn họ rõ ràng không còn thỏa mãn với cuộc sống đầu tắt mặt tối, cắm đầu kiếm tiền sinh hoạt nữa. Khi Cừu Địch đem ý tưởng tổ chức " Liên minh gián điệp thương nghiệp" đã tính toán kỹ nói ra, thảo luận với hai người bạn, không ngờ lại nhận được sự hưởng ứng vô cùng nhiệt thành.
Thực ra cũng chẳng khó quyết định, dù sao đã nếm được mật ngọt rồi, giống như thiếu nữ đã lên giường, thiếu nam đi chơi gái, sau khi biết được vị ngon của trái cấm, muốn người ta quay trở lại cuộc sống thanh cao thuần khiết là không thể rồi."
" Này Cừu Địch." Cảnh Bảo Lỗi nghiêng đầu qua, khẽ giọng gọi Cừu Địch đang cúi đầu xem bản đồ, hỏi:" Cậu đã từng tới gặp người này chưa thế?"
" Tất nhiên tới rồi, thời gian trước đi cùng với Thiên Kiều, đó là ông chủ đầu tiên của cô ấy, vốn là người sáng lập công ty điều tra thương vụ Đỉnh Ngôn, tên Mã Thụ Thành, năm nay gần 40 tuổi." Cừu Địch giới thiệu vắn tắt và phạm nhân bọn họ sắp gặp mặt:
Cảnh Bảo Lỗi nghe vậy thì có hơi hoài nghi:" Ổn không thế, chúng ta lại đi mời một ông chú già ngồi tù nhập bọn à?"
" Chừng một tháng nữa là hắn ra tù rồi." Cừu Địch đính chính:
" Ý tôi nói, loại người này có đáng tin không?" Cảnh Bảo Lỗi xót tiền, nghe nói Cừu Địch đã ném vào vụ này không ít rồi:
Cừu Địch ghé tai thì thầm, vụ án của Mã Thụ Thành là một trong số ít những người phải ngồi tù ở trong nước vì xâm phạm đời tư của người khác. Nguyên nhân là hắn nhận một vụ điều tra nợ nần, tìm được tài sản ẩn giấu của con nợ một cách kịp thời chính xác, không ngờ xảy ra biến cố, từ tranh chấp nợ nần đã biến thành một vụ hung án, từ giam giữ người tréo phép rồi tới tra tấn gây thương tích. Chủ nợ bị bắt khiến Mã Thụ Thành là người cung cấp thông tin cũng bị liên lụy, bị xử phạt một năm sáu tháng tù vì tội xâm phạm thông tin cá nhân.