Chương 23: Vòng vèo quanh co mà khó tìm. (1)
Chương 23: Vòng vèo quanh co mà khó tìm. (1)
Lý tưởng luôn sung túc hơn xa hiện thực, hiện thực khó khăn hơn xa lý luận.
Đối với những người kiếm sống bằng con đường phi chính thống, cảm giác này càng sâu sắc. Buổi chiều ngày hôm đó bọn họ khí thế hừng hực chia nhau ra hướng tới các mục tiêu khác nhau, ở cái thủ đô rộng lớn này đâu đâu cũng có bất ngờ, Cừu Địch gặp phải một chuyện bất ngờ mà không bất ngờ, khiến người ta không biết kêu với ai: Tắc đường!
Tắc một phát liền ba tiếng, đợi tới khi đến nơi thì trời đã tối rồi, mà giờ này muốn quay về thì lại càng thảm hơn nữa, bởi đây là giờ cao điểm tan tầm, về mất thêm ba tiếng nữa thì quá ngu rồi.
Thế là buổi tối hôm đó bọn đành phải ở lại Thông Châu, buổi tối Cừu Địch liên hệ với Quản Thiên Kiều đã trở thành nhân viên An ninh quốc gia, rủ cô đi ăn tối, xem như chúc mừng cô chính thức đi làm. Vốn Cừu Địch, Cảnh Bảo Lỗi đã chọn sẵn nhà hàng rồi, đợi Quản Thiên Kiều tới, không ngờ cô nàng lái chiếc SUV hầm hố đến, nói trời lạnh thế này, ra ngoại ô ăn cua cay mới chuẩn, thế lái xe chở hai chàng trai đi.
Xe thì tất nhiên là xe của đơn vị rồi, hỏi ra mới biết phó cục Đổng dẫn Quản Thiên Kiều đi nhậm chức, khiến trong đơn vị ai nấy đoán, không biết cô là thiên kim của lãnh đạo nào, cứ nhắc tới việc này là Quản Thiên Kiều lại cười suốt.
Quản Thiên Kiều người nhỏ nhắn, lái cái xe này chẳng hợp tẹo nào, nhưng không hề gì, nhìn ra được là công việc ổn rồi, hai chàng trai đều mừng cho cô, chỉ tiếc mỗi một điều là chưa được nhìn thấy cô mặc cảnh phục nữa mà thôi, làm Quản Thiên Kiều mắng hai tên lưu manh.
Rời khỏi giới này rồi Quản Thiên Kiều mới nói cho Cừu Địch và Cảnh Bảo Lỗi biết rất nhiều chuyện trong giới, ví như trong cái giới này tự xưng có 37 nghề, có một nhóm cực kỳ bí mật được gọi là Diễn đàn lớp 73. Do tính chất công việc của bọn họ, cho nên trong nhóm có một quy củ bất thành văn, có thể giao lưu tình báo nhưng không bao giờ gặp mặt, cũng không được đi đào bới tìm hiểu thân phận thật của đối phương.
Trong giới này có rất nhiều nhân vật đặc sắc, ví dụ những tay buôn tình báo lâu năm gọi là Điểm Tử, từ thông tin tài khoản, giao dịch ngân hàng, giao dịch địa ốc, thậm chí rất nhiều thông tin đời tư khác đều có kênh biết được, tin tức là nguồn thu nhập nuôi gia đình của họ. Hay ví như cung cấp các loại thiết bị giám sát gián điệp thì đều gọi là Để Phiến, hay theo dõi cấp thấp gọi là Kính Tử, chuyên môn moi móc thông tin các loại công ty gọi là Đinh Tử, làm trung gian cho các loại khách hàng thì gọi là Bì Tử. Còn về phần loại hacker tinh thông kỹ thuật máy tính như Quản Thiên Kiều thì gọi là Châu Tử, ý chỉ là thứ quý giá.
Khi được Quản Thiên Kiều khai sáng cho Cừu Địch dẫn y vào giới này, Cừu Địch chán nản phát hiện ra, mình chỉ có thể coi là loại cấp bậc thấp nhất Kính Tử. Trực tiếp bị 500 anh em trong nhóm ngó lơ, không ai thèm giao lưu với loại cấp bậc quá thấp như y, trong nhóm người ta đang thảo luận nhà đầu tư nào bối cảnh ra sao, Private placement nào đáng tin cậy. Toàn là nội dung rất chuyên nghiệp, Cừu Địch với Cảnh Bảo Lỗi xem một lúc đã muốn díp mắt lại rồi.
Trước khi chia tay Cừu Địch còn vòng vo hỏi Quản Thiên Kiều có gặp Đới Lan quân không, ai ngờ cô nàng thở dài ôm y một cái nói cố lên rồi đi mất, làm y chẳng hiểu ra sao.
Sáng hôm sau Cừu Địch dậy sớm, cùng Cảnh Bảo Lỗi đi dạo một vòng Thông Châu, trên tài liệu sơ bộ mà mà Hách Lệ Lệ cung cấp, chồng cô ta là Hậu Hải Phong làm môi giới xe sang tay ở Thông Châu. Đây là vụ điều tra không được ủy thác, có điều Cừu Địch thấy vụ này mới có khả năng kiếm tiền, cô gái trẻ nóng bỏng và người chồng hơn hai mươi tuổi, thế nào cũng có câu chuyện thú vị.
" Quan trọng là biến câu chuyện này thành tiền như thế nào. Chuyện này dễ hiểu thôi mà, ở thủ đô này cậu có nhà có xe, đừng nói 46 tuổi, dù là ông già 70 cưới cô gái trẻ cũng bất ngờ gì đâu chứ ..." Cảnh Bảo Lỗi lại thấy trường hợp này quá bình thường: " Trường hợp này gọi là gả cho cái nhà."
Phía bắc Thông Châu có khá nhiều công ty bán xe sang tay, tìm tới hai nhà hỏi chuyện, dễ dàng hỏi chuyện về Hậu Hải Phong, bọn họ đang trên đường tới mục tiêu.
" Xem phim tôi quay đi, không phải cô ta gả cho căn nhà, mà là muốn ly hôn với căn nhà." Cừu Địch nhắc nhở:
Cảnh Bảo Lỗi xem đoạn phim ghi hình về Hách Lệ Lệ trên di động của Cừu Địch, giống đại đa số các cô gái ăn mặc phô trương, hắn khinh thường nói:" Thế thì kiếm cái nhà có nhiều gian hơn, cho nên đá cái nhà có ít gian hơn đi thôi mà."
Tên này càng lúc càng tệ, trước kia còn chịu suy nghĩ, giờ trừ tán gái ra, làm gì cũng hời hợt, Cừu Địch mắng:" Tư liệu tôi đưa cho cậu không chịu xem à, tôi nghĩ cô ta cực kỳ sốt ruột, Cáp Mạn điều tra được bối cảnh là, cô ta mới kết hôn hai năm rưỡi, người ta bây giờ kết hôn cực kỳ chú trọng tài sản tiền hôn nhân, nếu ly hôn như thế này, cô ta không được cái gì hết ... Cậu nghĩ một cô gái hai mấy tuổi, cưới người bốn mươi mấy, rồi để người ta ngủ miễn phí mấy năm à?"
" Nghe có lý hơn rồi đấy, ha ha ha." Cảnh Bảo Lỗi cười to, lúc này hắn mới chịu xem tư liệu, nói:" Hay là đổi góc độ nhìn vấn đề một chút đi, chúng ta không theo dõi Hậu Hải Phong nữa, đến gặp hắn nói chuyện thăm dò tình hình, như thế nào?"
" À, hiểu rồi, ý cậu là chúng ta đảo ngược lại ủy thác, không kiếm tiền từ cô ta nữa mà là kiếm từ chồng cô ta hả?" Cừu Địch kinh ngạc, không phải nói ý kiến này rất hợp lý, tuy vô sỉ, cực kỳ vô sỉ, nhưng đơn thuần nhìn ở góc độ tiền bạc thì quá đúng:
" Ha ha ha, cậu sắp thành con sâu trong bụng tôi rồi đấy, mới nói mật câu mà đã nhìn ra ý đồ của tôi." Cảnh bảo Lỗi trả lại di động dùng một câu khái quát:" Thật ra chẳng cần xem làm gì, bất kể đôi này hay là cậu, vấn đề không nằm ở tình cảm, mà là nằm ở kinh tế thôi, hôm qua Kiều bảo cậu cố lên hẳn là ý đó."
" Nói không sai." Cừu Địch cười, trào lưu thời đại này mang theo mùi tiền, làm sao có may mắn thoát khỏi guồng xoáy của nó chứ, thế nên ngoài cố gắng thì không còn con đường nào khác: