Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 605 - Chương 24: Vòng Vèo Quanh Co Mà Khó Tìm. (2)

Chương 24: Vòng vèo quanh co mà khó tìm. (2) Chương 24: Vòng vèo quanh co mà khó tìm. (2)

Cừu Địch và Cảnh Bảo Lỗi tới thẳng chợ xe cũ, trực tiếp tìm Hậu Hải Phong, vừa gặp mặt một cái là làm Cảnh Bảo Lỗi và Cừu Địch giật nảy mình, tên này đầu cạo trọc lóc luôn, răng vổ, cổ buộc dây chuyền vàng như xích chó, toàn thân là thịt mỡ bóng nhẫy, không đặc điểm nào là không nói lên, hắn thuộc lớp người giàu lên đầu tiên. Lùi lại chừng hơn mười năm trước, bộ dạng này đại biểu cho người thành đạt đấy, nhưng bây giờ à, e người ta khó tiếp nhận được.

" À, nhìn các cậu quen mặt lắm, đến bán xe đấy hả?" Hậu Hải Phong còn thẳng thắn hơn bọn họ, còn chưa nói gì thì hắn kiếm cớ hộ rồi:

Cừu Địch nghĩ tới chuyện tắc đường là bực mình, gật đầu phụ họa:" Đúng, bán béng cho rồi."

" Được, ra phía sau tôi đánh giá giá trị cho ... Nào nào, vào đây ngồi đi, chúng tôi là hãng xe Thành Tín, làm ăn uy tín khỏi phải nói. Rất nhiều người giám đốc hẳn hoi nhé, từ xa tít tắp còn tới chỗ chúng tôi mua xe đổi xe đấy."

" Hai cậu muốn loại xe nào chỉ cần nói một tiếng thôi, từ hồ sơ, thuế má, đăng kiểm làm trọn gói hết, không cần cậu phải tốn công chạy khắp nơi ... Quan trọng nhất là không phải bốc thăm, trò bốc thăm toàn lừa thôi, giấy phép lái xe kiếm được mấy năm rồi có khi không bốc thăm được, người đang đợi bốc thăm cả đống, các cậu có nhắm cái xe nào không?" Hậu Hải Phong nói chuyện hồ hởi, không khiến người ta ghét, ít nhất vẻ lấy lòng của hắn khá đáng yêu:

Đi ra sân sau, nơi này cơ man nào là xe từ xuất sứ trong nước tới xe Đức, Nhật Hàn đều có, xếp đều tăm tắp như cá hộp dưới những chiếc lán để xe ngoài trời.

" Đúng là có, nhưng mà túi tiền không cho phép nên muốn xem trước đã ... Bây giờ mua xe mới không đáng chút nào." Cừu Địch chép miệng, tuy tới đây thăm dò nhưng y cũng có ý bán xe, xe van trước dùng chở hàng chạy ở vành đai thôi còn đỡ, đi trong nội thành rất nhiều vấn đề:

" Chắc rồi, một cái xe làm ra từ nhà máy cắn một miếng, nhà nước thu thuế cắn miếng nữa, rồi bọn bán xe bất lương xẻo liền hai phát, một cái xe đáng 40 vạn, tới được tay chúng ta thì lên tới trăm vạn rồi ... Có điều chỉ cần qua vài năm thôi là giá mất một nửa, đó mới là giá thực tế ... Đây có chiếc Mercedes, 15 vạn thôi, cậu có thể lái xe về luôn, không phải đắn đo gì hết, đi chưa tới 15 vạn km ... Nhìn mắt cậu là có vẻ không tin tôi rồi, vậy chúng ta ký hợp đồng đi, chỉ cần cậu phát hiện ra có sự cố, phải đại tu xe gì đó, chúng tôi bao đổi xe trả xe ..."

Chỉ vài câu nói thôi Hậu Hải Phong đã biến khách bán xe thành khách mua xe rồi, Cừu Địch và Cảnh Bảo Lỗi vốn đến đây kiếm tiền của người ta, thoắt cái thành đối tượng bị người ta kiếm tiền, phải công nhận tên trọc này có cái mồm khéo lắm.

Cừu Địch tỏ ra rất hứng thú với mua xe mới, đi theo ông chủ Hậu xem xe, còn quan tâm hỏi quê ông chủ Hậu ở đâu, sao nghe giọng như đồng hương, kết quả xa tít mù tắp không thể thấy người sang bắc quàng làm họ được.

Tất nhiên Hậu Hải Phong nào biết có gian trá gì, cười vui vẻ trả lời hết, dẫn hai người đi quanh bãi đỗ xe. Rất nhanh kết quả kiểm tra chiếc xe Ngũ Lăng (Wuling) của Cừu Địch đã có rồi, bới móc ra một đống vấn đề, hoa văn lốp xe mòn sắp không thấy nữa rồi, cầu trục bị mài mòn, động trục trặc, cuối cùng làm ông chủ Hậu cảm thấy khó xử nhất là, nhân viên kiểm tra xe nói, xe này quá đốt xăng, chạy một thời gian là tiền xăng quá tiền mua mới.

Cảnh Bảo Lỗi che miệng cười, biết trước mặt là một tên gian thương trăm phần trăm, vì bản thân Cừu Địch tự hiểu xe, bảo dưỡng rất tốt, vậy mà chớp mắt qua miệng người ta liền thành đống phế liệu rồi.

" Khi tôi mua bỏ ra hơn 2 vạn đấy." Cừu Địch dò hỏi:" Các anh định giá bao nhiêu?"

Ông chủ Hậu nghĩ một lúc rồi lấy tay làm động tác nhảy lẩu:" Tám nghìn."

" Cái gì, tám nghìn?" Cừu Địch hét lên, mua xe này sau khi ăn Tết xong tới Bắc Kinh, chạy chưa được bao lâu bị Lão Đổng tóm đi làm cu li, sau đó lại về quê một tháng, thế mà mất giá vậy rồi:

Hậu Hải Phong vỗ vai Cừu Địch:" Cậu không cần khách khí với tôi, người anh em tôi trả thêm cậu 500 nữa, cậu mà không nhận là xem thường tôi đấy ... Nhìn cậu thế này là tôi biết ngay cậu đã phát tài lớn rồi, tôi biết cậu chẳng để ý tới số tiền lẻ này đúng không? Nhưng mà chúng ta phải thực tế, đúng không?"

" Không phải tôi nói quá chứ, lái cái xe này trừ buổi tối đi kéo khách, buổi sáng đi chở hàng, người thường xấu hổ không dám lái, chẳng cô gái nào muốn ngồi lên trên, đúng không? ... Tôi biết mà, cậu định đi bán sắt vụn phế thải chứ coi nó là xe gì, tám nghìn rưỡi ... Tôi mua về còn tu sửa mông má, kiếm năm trăm là nhiều, kiếm được hơn một xu nào tôi làm con cậu."

Cảnh Bảo Lỗi thì cứ cười suốt, Cừu Địch thì căn bản không nói vào được câu nào, tới đây là để thăm dò người ta, chưa nhìn ra được cái gì đã bị người ta nhìn thấu thân phận thoát nghèo của mình rồi, chặn trước chặn sau làm y thực sự không kiếm được cái cớ nào để mặc cả với người ta.

Bị người ta kéo vào lĩnh vực sở trường rồi, sao mà thắng nổi.

May quá, có điện thoại tới giải vây, Cừu Địch nhận điện thoại, là của Đường Anh, y liền cáo lỗi đi qua một bên nói chuyện.

Ai ngờ đầu bên này Hậu Hải Phong không bỏ qua cơ hội, hô lớn gọi nhân viên:" Thu xe, kết toán, trên xe có đồ đạc gì lấy xuống trả cho người ta ... Giá tám nghìn rưỡi."

" Được, cứ làm thế đi ... thế nhé tôi biết rồi, được rồi, nói chuyện sau." Cừu Địch cuống lên cúp điện thoại của Đường Anh quay sang nói:" Cái gì thế, tôi vẫn chưa ..."

" Cậu không phải vừa nói cứ làm như thế đi à ... Tôi hiểu mà, cứ yên tâm, tôi lo hết, cậu không phải băn khoăn gì cả." Hậu Hải Phong cướp lời, trừng mắt với nhân viên:" Đi mau lên đứng đần ra đó làm cái gì?"

" Này, này, đợi đã, tôi còn đang suy nghĩ ..."

" À, cậu sợ bán xe rồi không có xe để về chứ gì, yên tâm đi, tôi nói rồi, làm ăn có chữ tín, tôi phái xe đưa cậu về nhà, bao trọn gói."

Cứ như thế Cừu Địch biến thành người đi bán xe thật, cứ nói ra cậu nào là bị người ta chặn họng câu đó, đến khi tiền tới tay rồi còn chưa kịp hoàn hồn. Phía bên kia ông chủ Hậu cũng không cho Cừu Địch cơ hội hoàn hồn, gọi một nhân viên khác tới nhỏ giọng nói:" Đưa hai thằng nhãi này đi, nhớ nghe ngóng xem là ở đâu, lấy được điện thoại nữa, chắc chắn còn phải đi mua xe, tiếp tục kéo tới chỗ chúng ta, xẻo thêm phát nữa."

(*) Bắc Kinh tắc đường rất kinh nên muốn mua xe phải đi bốc thăm lấy quyền mua xe trước, nên biển Bắc Kinh quý lắm.
Bình Luận (0)
Comment