Chương 25: Vòng vèo quanh co mà khó tìm. (3)
Chương 25: Vòng vèo quanh co mà khó tìm. (3)
Thế là Cừu Địch và Cảnh Bảo Lỗi được ông chủ và nhân viên người ta cực kỳ nhiệt tình tiễn ra tận cửa, ngồi lên xe, đi về thành phố, dọc đường đi bị người ta thăm dò, anh giai làm nghề gì thế? Anh giai tên gì ... Sau đó luôn mồm giới thiệu loại xe này tính năng ra sao, thời thượng thế nào, chỉ mười vạn thôi là có thể suốt ngày lái khắp nơi đóng giả đại gia, buổi tối tới quán bar tán gái, tán em nào được em đó, thời buổi này có xem ngon mới có gái ngon theo.
Cừu Địch nghe chỉ biết kêu trời, quả báo, đây chính là nghiệp quật, nhớ năm xưa mình đi làm tiếp thị, chắc chắn cũng giọng điệu này đây, làm khách hàng hoa mắt chóng mặt hồ đồ mất tiền. Chịu không nổi, thế là tới trạm tàu điện ngậm hai người kiếm cớ xuống xe, thoát nạn.
Đúng là trộm gà không được còn mất nắm gạo, Cảnh Bảo Lỗi cười tới suýt thăng thiên luôn, nhìn Cừu Địch cau mày, đoán chừng không phải tiếc tiền. Hắn cùng Bao Tiểu Tam, Quản Thiên Kiều từng lén thảo luận với nhau rốt cuộc Cừu Địch có bao nhiêu tiền, con số khá khiếp người, 100 vạn, không tới thì không kém là bao, đối với đám người ngoại tỉnh bọn họ, tích góp được chừng này tiền thuộc hàng top rồi, dư sức về quê khởi nghiệp. Thế nên hôm nay tổn thất không đáng là gì, Cảnh Bảo Lỗi tò mò:" Có chuyện gì thế?"
Cừu Địch ghé tai Cảnh Bảo Lỗi nói nhỏ:" Đường Anh gọi điện cho tôi nói, Hách Lệ Lệ kết hôn lần thứ ba rồi."
" Cái gì, còn có chuyện này nữa à? Chuẩn xác không?" Cảnh Bảo Lỗi sửng sốt, tin tức quá ngoài dự liệu, cô ta mới hai mấy:
Tính chuẩn xác không có vấn đề, Đường Anh phụ trách điều tra bối cảnh mà, bọn họ làm nghề này tự có kênh của mình, hơn nữa điều tra bối cảnh chung là chuyện phải làm, ví dụ như sự ủy thác có trách nhiệm hình sự, có hiềm nghi tội phạm phải tránh. Đường Anh vốn là cô vấn về pháp luật, cô chắc chắn sẽ không để lại sai sót không đáng như thế, không ngờ được tra ra vấn đề của Hách Lệ Lệ.
Cừu Địch đang nói chuyện dở nên lấy di động ra xem tin tức Đường Anh gửi cho:" Cuộc hôn nhân đầu tiên chỉ có nửa năm, cuộc hôn nhân thứ hai kéo dài chín tháng, cuộc hôn nhân thứ ba thành công từ một nhân viên phục vụ quán cơm biến thành phú bà như bây giờ ... Chủ quản Lữ có quan hệ bên công an nên tra ra được tố tụng ly hôn của cô ta, lần đầu tiên ly hôn do chồng không có năng lực tình dục, lần thứ hai ly hôn do chồng không có năng lực sinh con ... Trải qua hai lần ly hôn, cô ta đã thu hoạch không ít, xây nhà ở quê luôn rồi."
" Lần thứ ba cô ta định lấy cớ nam chính ngoại tình à? Fuck ... Thì ra đây là lừa đảo hôn nhân sao?" Cảnh Bảo Lỗi ngạc nhiên:
" Chắc là đúng tám chín phần rồi, Đường Anh bảo chúng ta đừng dính vào loại nữ nhân lừa đảo hợp pháp này, cô ta ly hôn cho dù hại phía nhà trai táng gia bại sản đi chăng nữa cũng là hợp pháp, còn chúng ta điều tra hôn nhân là xâm phạm đời tư của người ta, dù có làm việc tốt cũng biến thành phi pháp." Cừu Địch chán nản nói:
" Oa, không ngờ còn có kiểu kiếm tiền như thế đấy, đúng là khiến tôi hận mình sinh ra không phải là thân con gái." Cảnh Bảo Lỗi cảm thán rồi chắp tay với Cừu Địch:" Chúc mừng, chúc mừng, khai trương xúi quẩy rồi!"
Đúng là xúi quẩy thật, chẳng lẽ lại đi tìm ông chồng nói, này vợ ông là kẻ lừa đảo đấy, người ta vừa đội nón xanh cho ông lại còn muốn lừa tiền ông, có mà bị người ta đánh thành đầu heo đuổi ra ngoài ... Nghiêm trọng hơn báo lên công an, nói không chừng vào tù làm bạn với Mã Thụ Thành.
Trên đường ngồi tàu điện ngầm trở về, Cừu Địch tay chống cằm vắt óc suy nghĩ, y không cam tâm bị chặn lại ở đây ...
So với Cừu Địch phải tới tận Thông Châu xa tít, Bao Tiểu Tam và Đinh Nhị Lôi thì thoải mái hơn nhiều. Hai người đều trải qua cuộc sống đứng thì sống khổ hơn trâu ngựa, nằm xuống chỗ nào cũng là giường, bọn họ kiếm ăn ngoài đường phố lâu rồi, căn bản không cần dẫn đường, bản đồ ở sẵn trong đầu, tìm vợ của người ủy thác Tôn Chí Quân căn bản là không tốn chút công sức nào hết. Ngay hôm đầu tiên đã tìm tới quán mỳ Sơn Đông do vợ Tôn Chí Quân mở ở Thái Bình Trang, còn chuyên môn vào ăn bát mỳ, đáng tiếc không gặp được bà chủ.
Bà chủ tên Doãn Tuyết Phi, khỏi cần xác nhận vì ở ngay sau quầy thanh toán đã treo giấy phép kinh doanh ghi rất rõ ràng rồi.
Nơi này cách ổ chó của Đinh Nhị Lôi không xa, cho nên hai người về nhà ngủ một đêm, hôm sau lại tiêu diêu tới quán mày, nơi ở của Doãn Tuyết Phi thì chưa xác nhận được vì hai vợ chồng không sống cùng nhau, chỉ có thể tra từ quán mỳ mà thôi. Chồng đến ngay cả số điện thoại vợ là gì cũng không biết, hẳn là lâu rồi không còn coi là vợ nữa.
Rời trạm tàu điện ngầm thì đã là hơn 10 giờ sáng, Bao Tiểu Tam nhận điện thoại, Cừu Địch gọi điện tới bảo tối nay gặp nhau. Đinh Nhị Lôi dựng cổ áo lên, gió thu đã mang theo vài phần hơi lạnh rồi, hắn nguyền rủa cái thời tiết suốt ngày sương mù này, lải nhải:" Tam Nhi, tôi nói với cậu lần nữa, theo tôi làm việc đi, tôi thiếu một cộng sự trượng nghĩa đáng tin như cậu, làm việc chạy nhông nhông suốt cả ngày này làm gì?"
Hai người bây giờ thân thiết lắm, Đinh Nhị Lôi than vãn, năm xưa làm giấy tờ giả, giấy tờ làm xong đưa tới nơi rồi, người ta đã không trả tiền lại còn đánh một trận. Đó chưa phải chuyện bi thảm nhất, bi thảm hơn nữa là chuyện như thế xảy ra không chỉ một lần, khiến cho Đinh Nhị Lôi làm giấy tờ giả mà cũng không tin vào chữ tín của người trong nước nữa, hắn mới chuyên môn khai thác thị trường nước ngoài.
" Thế chỗ anh mỗi tháng kiếm được bao nhiêu?" Bao Tiểu Tam dò hỏi:
" Ít thì cũng phải vài ngàn, nhiều thì một hai vạn, nhiều hơn nữa thì không dám." Đinh Nhị Lôi đáp:
" Hả? Vì sao không dám?" Bao Tiểu Tam không hiểu:
" Còn vì sao nữa, làm ăn cò con, nuôi gia đình thì không ai để ý, còn nghênh ngang làm lớn làm giàu là vào tù cải tạo ngay, có thế mà cũng không hiểu à?" Nhị Bì lõi đời bắt đầu dạy dỗ Bao Tiểu Tam kiến thức vệ hệ sinh thái giữa chú cảnh sát và kẻ xấu cũng giống như hộ chăn nuôi, con nào béo trước sẽ mổ trước, còn gầy thì bỏ, để chúng còn sinh sôi nảy nở. Cho nên không phải là anh đây không phải không làm lớn được, mà là không muốn làm lớn, không phải chỉ nhận làm ăn từ người quen, mà là không dám nhận bừa bãi.