Chương 30: Cái thế giới muôn màu muôn vẻ. (4)
Chương 30: Cái thế giới muôn màu muôn vẻ. (4)
Không còn thêm bức ảnh nào nữa, Bao Tiểu Tam còn bấm đi bấm lại cái máy mấy lần, hỏi:" Hết rồi à?"
" Chỉ có thế thôi." Thôi Tiêu Thiên gật đầu:
" Chỉ thế mà anh phán đoán người ta ngoại tình sao?" Cảnh Bảo Lỗi không hiểu gì cả, chưa thấy chi tiết ngoại tình đâu, bắt gian phải có cặp chứ:
" Anh thấy thế nào?" Thôi Tiêu Thiên không để ý tới Cảnh Bảo Lỗi, hỏi thẳng Cừu Địch:
Cừu Địch nhíu mày:" Hình như có dấu hiệu."
" Dấu hiệu thế nào?" Thôi Tiêu Thiên có vẻ muốn kiểm tra khả năng của Cừu Địch:
" Xe của hắn rất sạch sẽ, với kiểu thời tiết sương mù khói bụi của Bắc Kinh mà giữ được xe sạch như thế chứng tỏ Lý Dương là người kỹ tính chú trọng bề ngoài, điều này cũng có thể thấy được từ bàn làm việc của hắn, gọn gàng ngăn nắp đầu vào đó ... Là ông chủ nhưng giờ đi làm, tới công ty rất chuẩn. Ngoài ra bó hoa hồng hắn mua khi đi làm chắc chắn là không phải mua cho vợ, vậy tên này hết giờ làm đi hẹn hò rồi." Cừu Địch càng nói càng tin chắc:
" Nói rõ hơn xem nào." Thôi Tiêu Thiên tiếp tục thúc giục:
" Hả, còn phải nói rõ thế nào nữa, hướng xe của hắn không đi về nhà mà ... Thời gian đó không phải là lúc đi gặp khách hàng. Đương nhiên cũng không loại trừ khả năng này, nếu tra được chi tiêu của hắn là có thể phản ánh một cách trực quan ngay thôi ..." Cừu Địch không nói mà nhìn Thôi Tiêu Thiên:" Nếu anh đã nhìn ra rồi thì tôi không tin anh chỉ chụp có mỗi mấy bức ảnh rồi quay về đúng không, nói xem nào, anh đã đụng chân đụng tay vào cái rồi."
Thôi Tiêu Thiên giơ ngón cái khen ngợi Cừu Địch, ít nhất sự nhạy bén này qua được bài kiểm tra của hắn rồi, nói:" Nơi khác tôi không biết chứ ở thủ đô này tôi dám nói, có ngoại tình hay không đại bộ phận dựa vào mức độ dư dả trong túi nam nhân đó thế nào. Tôi tra được tài khoản của hắn vì trên danh thiếp có tài khoản công ty, từ tài khoản công ty tra ra được tài khoản cá nhân có liên quan."
" Đừng hỏi tôi làm sao tra ra được lịch sư chi tiêu tín dụng cá nhân của hắn, chỉ cần biết tôi có kênh làm được chuyện này là đủ. Trong ba tháng qua, hắn tổng công hai mươi bảy lần mua hoa ở cửa hiệu kia, ba mươi muốn lần trả tiền cho các nhà hàng, bốn lần cho nhà hát, sáu lần chi tiêu ở rạp chiếu phim, chín lần ở trung tâm thương mại ... Phần nhà hàng thì có thể loại bỏ một phần, vì công việc của hắn cần xã giao, nhưng những nơi khác thì khó nói rõ ràng rồi, từ tiệm hoa, nhà hát, rạp chiếu phim, trung tâm thương mại, chắc là không tới mức cùng khách hàng đi một vòng quanh những chỗ này nhỉ."
Đó là những địa điểm tạo không khí lãng mạn, Cừu Địch cười nhạt, bản mặt của tên Lý Dương này tức thì trở nên đáng ghét hơn cả Tôn Chí Quân, thế này thì không phải là phạm sai lầm nhất thời rồi.
" Chuyện này có thể thông cảm mà, vợ đang chăm con nhỏ, hai vợ chồng vừa định thân thiết một chút thì không đái ỉa lại ra sức khóc quấy, làm sao thoải mái bằng ra ngoài tán tỉnh một em gái." Đinh Nhị Lôi cười hề hề:
" Cho nên có thể khẳng định chắc chín phần ngoại tình rồi, thực ra thì linh cảm của nữ giới ở mặt này đa phần là chính xác, tôi cho rằng khi vợ của hắn tìm tới ủy thác thì đã nhận ra rồi." Cảnh Bảo Lỗi nói với Cừu Địch:" Thực ra cô ta chỉ muốn xác nhận cho chính xác, để bản thân từ bỏ hi vọng hão huyền thôi."
Cừu Địch tức thì mất đi hứng thú, cho dù vụ ủy thác này đã rất gần với thành công, lợi dụng đau khổ của một người vợ bị phản bội, xẻo của người ta hai mươi vạn, thế thì đạo đức của y cũng tụt xuống ngang với tên Lý Dương kia rồi.
Chuyện tiếp theo thì rất đơn giản, chỉ cần theo dõi Lý Dương, chụp được ảnh hắn hẹn hò, hơn nữa không phải một hai lần, vậy là có thể đủ chứng minh mức độ quan hệ thân mật của hắn với lại nữ nhân nào đó.
Trở ngại ở đây là, vừa vào nghề đã phải đối diện ngay với một câu hỏi đạo đức rồi.
" Anh sẽ không thấy cắn dứt lương tâm chứ?" Thôi Tiêu Thiên rõ ràng là rất kinh nghiệm, nhìn vẻ mặt thiếu tự nhiên của Cừu Địch là biết y đang gặp phải vấn đề gì rồi:
Cừu Địch thoải mái nói:" Logic của anh kiểu gì thế, hắn ngoại tình thì làm sao mà lương tâm tôi lại bị khiển trách chứ?"
" Sai, tôi nhìn thấy sự đồng tình của anh với người vợ kia, thực ra ngay từ đầu anh giao cho tôi làm việc này vì cho rằng hắn khó có khả năng ngoại tình đúng không? Sự nghiệp đang giai đoạn thăng tiến, gia đình thì vừa mới có thêm con nhỏ, đây là lúc nam nhân nên thỏa mãn, dù ngoại tình chắc chỉ kiểu tìm thú vui nhất thời ở mấy chỗ giải trí đúng không?" Thôi Tiêu Thiên tựa hồ có tình khoe khoang, nói:" Thực ra vừa vặn ngược lại, ngoại tình là một loại tâm lý bình thường, khát vọng mới mẻ và kích thích, tâm lý và sinh lý tương đồng, một khi có cơ hội thích hợp là bùng phát ngay."
" Ý mày là, ngoại tình là bình thường, còn những người không ngoại tình là không bình thường chứ gì?" Đinh Nhị Lôi tóm ngay lấy cơ hội mỉa mai:
" Không, các anh thì khác, anh đúng là không ngoại tình gì cả, anh và Bao Tiểu Tam, Cảnh Bảo Lỗi, ba người các anh chỉ là loại gian phu dâm phụ thôi ... Đừng giận, đừng xấu hổ, đó cũng là loại tâm lý bình thường, chỉ có người giữ mình như Cừu Địch và không thích nữ nhân như tôi mới là biến thái." Thôi Tiêu Thiên nghiêm túc nói, kéo luôn Cừu Địch vào chung hàng ngũ với mình:
Ba tên kia huýt sáo, đột nhiên phát hiện ra tên gay này thú vị lắm, rất dí dỏm, chỉ có Cừu Địch là không vui nổi. Con mẹ nó, thời buổi này sống đàng hoàng tử tế bị xếp chung hàng với biến thái rồi à? Hết người nọ tới người kia đều bảo mình có vấn đề, thậm chí một tên biến thái cũng nói mình có vấn đề làm Cừu Địch không khỏi dao động, chẳng lẽ mình có vấn đề thật ... Lắc đầu gạt chủ đề này sang bên, nói:" Xem ra anh đã có kế hoạch rồi nhỉ?"
" Đương nhiên, tôi đã giở trò trên xe của hắn rồi, bây giờ hắn đang ở ..." Thôi Tiểu Thiên lấy di động ra, tìm kiếm định vị, nói:" Đường Vọng Viên, cách nhà 44 km, cách công ty 23 km ... Hình như nơi đó có tiệc đậu hũ rất nổi tiếng, tôi chắc chắn hắn không phải đang tự nhắm rượu một mình, đúng không?" Thôi Tiêu Thiên vừa nói vừa nhìn Cừu Địch, xem y quyết định thế nào, vì hắn nhìn ra sự do dự của Cừu Địch:
Có điều hắn hơi xem thường sự quyết đoán của Cừu Địch rồi, không đắn đo nhiều, Cừu Địch phất tay, về thành phố, Bao Tiểu Tam và Đinh Nhị Lôi khỏi phải về, quá xa, đi rồi không biết qua đêm ở đâu. Cừu Địch và Cảnh Bảo Lỗi thương lượng, thuận đường về vừa vặn đi gặp người chồng kia xem sao ...