Chương 31: Tiến thoái lưỡng nan lòng bàng hoàng. (1)
Chương 31: Tiến thoái lưỡng nan lòng bàng hoàng. (1)
Tiệc đậu hũ ở đường Vọng Viên thực sự rất nổi tiếng, cứ tới tối là nơi này sẽ tấp nập tới tận rạng sáng, vào tầm tám chín giờ tối chính là lúc kinh doanh thịnh vượng nhất, nếu đến không đặt trước thì đừng hi vọng nơi này có phòng bao, ngay cả trước đại sảnh còn có cả đội ngũ dài đang xếp hàng kia kìa, bàn này vừa ăn xong lập tức có khách mới thay thế.
Xưa nay phàm nơi ăn uống thì lúc nào cũng huyên náo cả, chạm cốc, mời rượu, gọi phục vụ viên thêm nước, năm sáu cô gái trẻ chạy qua chạy lại luôn tay luôn chân. Không ai để ý ở trong góc nhỏ có một đôi nam nữ, thong thả ăn uống trò chuyện, nam thì tuổi chừng ba mươi, nụ cười không tắt trên môi, nữ thì trắng trẻo, vì ở xa nên nhìn không rõ dung mạo, hẳn là khá xinh đẹp.
Một cặp đôi không phải là mỹ nữ cùng soái ca, không có gì đáng chú ý, có điều lại thành phong cảnh trong mắt người khác.
Cách đó hai bàn chếch sang trái, Cừu Địch và Thôi Tiêu Thiên ngồi đối diện với nhau, lần này thì Cừu Địch được tận mắt chứng kiến thế nào là chụp trộm của dân trong nghề rồi.
Thôi Tiêu Thiên ngồi xoay lưng lại với hai người kia, vì tránh đối phương nghi ngờ, khi xuống xe hắn đã hóa trang. Không ngờ trong ô tô của Thôi Tiêu Thiên chuẩn bị đầy đủ, nguyên một bộ đồ trang điểm không thua kém chị em nào, hắn dùng bút vẽ mày dày lên một chút, trên mặt đánh ít phấn thẫm màu, sau đó dán thêm một bộ râu quai nón ... Thế là từ một tên gay khí chất ưu nhã, biến thành một nam nhân thô hào. Nếu không phải Cừu Địch tận mắt chứng kiến sự thay đổi của hắn còn không dám tin, đây đúng là thuật dịch dung mà trong tiểu thuyết võ hiệp hay nói.
Nói tới chuyện chụp trộm, công cụ bình thường trong tay hắn phát huy công hiệu thần kỳ. Công cụ thì Cừu Địch cũng biết dùng, nhưng mà chụp ảnh bằng di động cũng phải nhắm chuẩn qua màn hình, đúng góc độ mới chụp, nếu không chụp đầu mất chân, chụp chân mất đầu, đúng không? Hắn thì cứ như camera kết nối với mắt hắn vậy, chỉ cần cởi áo ngoài khoác lên ghế, huy hiệu gắn ngực áo chụp ngay, đưa tay nâng mắt kính, là có ngay toàn cảnh. Vì chụp được dung mạo của cô gái kia, hắn còn tạo một hiểu lầm nho nhỏ.
Tình tiết chỉ đơn giản thôi, phục vụ viên lễ phép khom người nói với cô gái kia: Có một nam khách hỏi chị có phải tốt nghiệp khoa tiếng Anh Đh Phúc Đán không? Anh ấy thấy chị rất giống bạn cùng trường, có điều không dám nhận. Cô gái quay đầu nhìn Cừu Địch mà mình không quen biết, cười đáp: Nhầm người rồi. Hai người mỉm cười gật đầu với nhau, vậy là hết.
Nhầm sao được, ngồi đối diện với cô gái chính là Lý Dương chồng Mã Ngọc Quyên mà.
Hình ảnh nhanh chóng gửi tới di động của Thôi Tiêu Thiên, sau đó chuyển qua di động của Cừu Địch. Cừu Địch bật cười, xem ra nhìn người đúng là không thể nhìn tướng mạo, Cảnh Bảo Lỗi không muốn ngồi cùng bàn với tên gay, cho nên kiếm cớ chạy mất rồi. Thực ra Cừu Địch cũng hơi rợn người khi ngồi cạnh nam nhân có xu hướng tình dục khác biệt, nhưng mà không thể không thừa nhận, người ta không phải là biến thái bình thường.
Món đậu hũ ngàn lát mà bọn họ gọi đã được đưa tới, Thôi Tiêu Thiên cầm đũa lên mời:" Nào, nếm thử xem đi ... Anh cũng là người kiếm cơm trong nghề này mà, không cần phải kinh ngạc như thế chứ?"
Làm sao có thể không kinh ngạc được, tìm thấy mục tiêu, moi ra tài khoản của mục tiêu, từ tài khoản tìm ra được quy luật sinh hoạt thường ngày, rồi tiếp đó tìm tới tận nhà hàng người ta dùng bữa ... Tất cả mọi việc hoàn thành trong đúng một ngày, cái hiệu suất này dù phái mấy người An ninh quốc gia tới cũng chưa chắc tốc độ như người ta.
Đúng là kỳ nhân trong dân gian mà.
Cừu Địch thu hồi di động không nói gì cả, gắp thức ăn, rót bia cho hai người, khi nâng cốc, Thôi Tiêu Thiên cười hỏi:" Chúng ta nâng cốc vì cái gì đây? Vì 20 vạn sắp tới tay à?"
" Vì sự tín nhiệm và giúp đỡ của anh." Cừu Địch nâng cốc lên:
" Bia thì có thể uống, nhưng lời phải nói cho rõ ràng mới được, tôi giúp anh là bởi vì bị uy hiếp, tín nhiệm thì chưa có đâu." Thôi Tiêu Thiên nói thẳng thừng:
" Rồi sẽ có một ngày có thôi mà ... Vậy thì nâng cốc vì một ngày nào đó nhé." Cừu Địch sảng khoái nói:
Lý do này Thôi Tiêu Thiên miễn cưỡng chấp nhận, cười nâng cốc với Cừu Địch, hai người vừa ăn uống vừa trò chuyện, lúc bọn họ tới thì đã muộn lắm rồi, ngồi xuống không lâu thì đôi kia đã đi. Thôi Tiêu Thiên có độ mẫn cảm nghề nghiệp rất cao, chụp được dáng vẻ thân mật của hai người kia khi ra ngoài, đợi bọn họ đi rồi đưa di động cho Cừu Địch xem:" Thế này là đủ lấy tiền rồi đấy nhỉ?"
" Ừ, vậy cũng đủ rồi." Cừu Địch gật đầu, y cứ thi thoảng bỗng dưng nghĩ tới vụ ủy thác kia, nếu kết quả này gửi về, y có thể tưởng tượng ra được cảnh tượng sẽ thế nào, một người vợ tan nát cõi lòng. Chép miệng tới mấy lần, nhưng định nói gì, chính bản thân cũng không rõ nữa, 20 vạn, số tiền lớn như thế, không dễ từ chối, hơn nữa không phải chuyện một mình y, phải nghĩ tới người khác.
" Nếu anh vẫn còn hứng thú thì tiếp theo khả năng sẽ xảy ra vài chuyện đấy." Thôi Tiêu Thiên nhắc nhở:
Cừu Địch đang không tập trung cho lắm, thuận miệng hỏi:" Chuyện gì?"
" Bây giờ là chín giờ mười lăm phút." Thôi Tiêu Thiên xem di động, mắt liếc theo cặp đôi kia, thong thả nói:" Giờ này bất kể là thuê phòng lên giường, hay là về nhà ngủ đều vẫn còn sớm lắm, tôi cho rằng bọn họ sẽ tới chợ đêm nào đó, hoặc đỗ xe ở một nơi tĩnh mịch, ở trên xe tâm tình thỏa nổi tương tư, thưởng thức nụ hôn ngọt ngào ... Những thứ này đều dễ dáng chụp được."
Nghe cái giọng hào hứng của hắn, giống như đang quyến rũ Cừu Địch vậy, Cừu Địch vốn không mấy hào hứng, nghe chỉ cười gượng gạo, lảng sang chủ đề khác:" Thôi bỏ đi, không cần phải tốn công như vậy làm gì, dù sao vẫn còn cả tuần nữa, tôi muốn nghĩ kỹ hơn về chuyện này."
" Nghĩ làm sao để kiếm được khoản tiền này hả?"
" Đương nhiên."
" Tôi rất nghi ngờ anh đang không muốn làm vụ này, tôi lại càng nghi ngờ anh căn bản chưa từng làm cái nghề này." Thôi Tiêu Thiên nói rất thẳng, lần nữa đánh giá kỹ Cừu Địch, một vụ ủy thác tới hai mươi vạn, gần như đã vươn tay ra là nắm được, vậy mà đối phương lại muốn rụt tay về: