Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 613 - Chương 32: Tiến Thoái Lưỡng Nan Lòng Bàng Hoàng. (2)

Chương 32: Tiến thoái lưỡng nan lòng bàng hoàng. (2) Chương 32: Tiến thoái lưỡng nan lòng bàng hoàng. (2)

" Đối tượng tôi tiếp xúc không giống, dù sao bọn họ là người bình thường thôi." Cừu Địch không khẳng định hay phủ nhận gì cả:

" Ha ..." Thôi Tiêu Thiên cười một tiếng mang tính giễu cợt:" Hiểu rồi."

" Hiểu gì."

" Anh mang một tâm thái thế này, anh thấy Hách Lệ Lệ không phải là hạng nữ nhân tử tế gì, cho nên lấy tiền của cô ta không có áp lực tâm lý gì cả. Còn Mã Ngọc Quyền thì là phụ nữ gia đình, ngày ngày vò võ chờ chồng, kiếm tiền của cô ta khiến anh cảm thấy lương tâm bị cắn dứt chứ gì?"

Cừu Địch không thấy tâm thái đó có gì sai cả, gật đầu:" Đúng, cho nên tôi muốn suy nghĩ thật kỹ."

" Ông anh à, cái thứ gọi là đạo đức là tấm vải của kẻ cầm quyền dùng che giấu sự xấu xa của mình, lương tâm là thuốc đặc hiệu tự an ủi của người nghèo. Không ngờ trên người anh lại đồng thời xuất hiện cả hai thứ này cơ đấy." Giọng điệu Thôi Tiêu Thiên sặc mùi trào phúng:

Cừu Địch chẳng vì thế mà bị khiêu khích, hỏi ngược lại Thôi Tiêu Thiên:" Vậy theo anh thì nên làm thế nào?"

" Anh mà nghe tôi à?"

" Đương nhiên là tôi sẽ nghe ý kiến của người khác, bây giờ tôi không biết phải làm sao, trong đầu hơi rối."

" Thôi đi, anh đã lăn lộn cuộc sống mấy năm rồi, tôi không tin anh mềm lòng như thế. Anh trả lời tôi câu này nhé, khi trong túi quẫn bách tới không đủ tiền sinh hoạt tối thiểu, anh đã bao giờ nảy sinh ý định cướp ngân hàng chưa?" Thôi Tiểu Thiên đặt câu hỏi, hiển nhiên là hắn đã từng:

" Ha ha ha, có chứ!" Cừu Địch trả lời không kỵ húy gì:

" Vậy thế là xong rồi, ba chuyện này đều giải quyết rất dễ dàng. Chồng của Mã Ngọc Quyên ngoại tình, đây là chuyện chắc như đinh đóng cột rồi, chỉ cần tốn chút công sức thì tra ra nhiều lắm ... Hách Lệ Lệ à, nếu như anh đã gặp chồng cô ta rồi, tôi không tin anh không có ý đồ gì cả."

Thôi Tiêu Thiên lướt qua chuyện Hách Lệ Lệ, chuyện này thực ra chẳng khó khăn gì, nếu cô gái đó ngoại tình cùng với lừa đảo hôn nhân, bán bằng chứng cho chồng cô ta là kiếm được tiền thôi. Mặc dù chuyện này vô đạo đức, nhưng mà cái nghề này không cần hai chữ đó, nếu Cừu Địch không vượt qua được chướng ngại đạo đức này, hắn sẽ không hợp tác nữa, ứng phó hết thời hạn là được.

Còn việc thứ ba, Tôn Chí Quân và bà vợ béo của hắn, Thôi Tiêu Thiên mất chút thời gian suy nghĩ, hắn giơ hai ngón tay lên:" Ở chuyện này có hai con đường, thứ nhất là nghĩ cách hoàn thành ủy thác, trực tiếp nhất là tạo ra một tình nhân cho Doãn Tuyết Phi, khả năng sẽ tốn thời gian một chút, thời buổi này mua nhà thì khó chứ cùng nữ nhân thuê phòng thì không khó ... Muốn nhanh hơn thì đánh thuốc cô ta, chụp vài bức ảnh khỏa thân bên cạnh nam nhân, tôi có quen cao thủ ở phương diện này, giải quyết rất nhanh."

Quả nhiên cái nghề này nước rất sâu, Cừu Địch tuy giải quyết được vài vụ lớn, nhưng yếu tố vận khí rất cao, chứ trong nghề rõ ràng là chim non thôi. Bộ dạng hưng phấn xúi bẩy của Thôi Tiêu Thiên khiến y bị nghẹn đậu hũ, đôi vợ chồng đó duyên phận đã hết, y cũng không ngại chia rẽ bọn họ, nhưng phương pháp thì phải cân nhắc:" Cách thứ hai thì thế nào?"

" Cách thứ hai thì khó hơn đấy, đó là đảo ngược vụ ủy thác này, với trực giác của tôi thì Tôn Chí Cương chắc chắn là loại ăn uống chơi bời, cờ bạc gái mú không thiếu thứ nào. Khiến vợ hắn hoàn toàn từ bỏ hắn, ghê tởm hắn, ngay cả chuyện làm vợ trên danh nghĩa cũng không chấp nhận được, thế là ly hôn thành công. Có điều hệ số nguy hiểm cao, khả năng cả hai người đó sẽ quay sang đối đầu với anh." Thôi Tiêu Thiên lại đưa ra chủ ý xấu nữa:

Đợi mãi mà không thấy Cừu Địch có phản ứng gì, nhiều lắm cũng chỉ nhíu mày mà thôi, không đoán ra được tâm tư hắn thế nào. Sự trầm mặc đó làm Thôi Tiêu Thiên sốt ruột:" Đừng chơi trò thâm trầm đó được không hả, chỉ lừa được thiếu nữ sơ trung thôi, ý anh ra sao."

" Làm cả ba vụ cùng lúc." Cừu Địch rót bia, tu ực một hơi:

Quyết định dứt khoát này làm Thôi Tiêu Thiên nhất thời sững người không biết nói gì, Cừu Địch đặt cốc bia xuống:" Đề Phiến, anh cũng đừng chơi trò thăm dò tôi nữa, tôi không tin anh dựa vào những thủ đoạn vừa mới nói mà có thể bình yên vô sự kiếm ăn tới ngay hôm nay."

" Ha ha ha ha ..." Thôi Tiêu Thiên cười một tràng dài, phối hợp với bộ râu quai nón, trông có vài phần hào sảng của hiệp khách xưa, tuy không khẳng định hay phủ nhận lời đó, nhưng ánh mắt hắn nhìn Cừu Địch càng thêm hứng thú:

" Nhất định là Mã Thụ Thành đã nói gì đó với anh rồi." Cừu Địch khẳng định:

" Làm sao anh biết."

" Nếu Mã Thụ Thành mà không nói gì đó, tôi nghĩ tôi sẽ không mời được anh đâu, dù có thì anh cũng tiêu cực bãi công mà thôi. Ừm, Lão Mã là nhân vật đáng nể, người được anh ta dẫn dắt đều không đơn giản, ngay cả Nhị Bì cũng biết ngoạm quá sâu sẽ tổn hại tới gốc rễ." Cừu Địch nói lời này hàm ý là, loại lão luyện như Thôi Tiêu Thiên sẽ càng trơn như trạch, sao có thể dính vào chuyện nguy hiểm, bảo hắn mượn đao giết người còn có khả năng:

Chuyện này nhìn một người khác sẽ thấy, đó là Quản Thiên Kiều, cô nàng đó luôn có câu, có thể làm chuyện vô sỉ, không làm chuyện nguy hiểm. Chứng tỏ những gián điệp thương nghiệp càng lợi hại không tùy tiện dính vào chuyện nguy hiểm không đáng.

" Lão Mã chỉ nói, nếu Yêu Cơ tin anh thì anh ấy cũng tin ... Còn tôi à? Với chuyện này tôi vẫn giữ thái độ hoài nghi, thế giới này có quá nhiều thứ cám dỗ, con người rất dễ mất đi bản tính. Giống như anh đang đấu tranh tư tưởng, vừa muốn tiền lại không muốn gây tổn thương cho Mã Ngọc Quyên, không muốn cô ta mất hi vọng cuối cùng, anh có làm nổi không?"

" Có vẻ là không, vậy anh thì sao, có giữ được bản tính không?"

" Tôi à, tôi sớm lạc lối rồi, anh biết thôi không phải là người bình thường mà." Thôi Tiêu Thiên cầm miệng chai bia khẽ lắc lư:" Nếu như để cho tôi lựa chọn, tôi sẽ không chút do dự mà chọn tiền. Không thân không quen, không bạn không bè, tôi việc gì phải đắn đo, tôi sẽ dùng phương thức gián tiếp, kín đáo nhất để làm chuyện này ... Như tôi đã nói, tôi thực sự có thể mời được cao thủ chuyên ve vãn gái có chồng, lấy cả người lẫn tiền."

" Nghiêm túc quá rồi." Cừu Địch chỉ cười:" Cho nên tôi vẫn cứ câu đó, làm đi, làm cả ba việc cùng một lúc."

" Thế thì tốt, có thể thiếu lý trí, ngàn vạn lần đừng không thức thời." Thôi Tiêu Thiên kết luận:

" Hay, nói rất hay, vậy thì cạn chén vì quyết định thức thời này." Cừu Địch nâng chai bia lên:

Hai chai bia cụng mạnh vào nhau, uống ừng ực.
Bình Luận (0)
Comment