Chương 38: Gập gà gập ghềnh đường nơi đâu. (3)
Chương 38: Gập gà gập ghềnh đường nơi đâu. (3)
" Người làm trong cái nghề này như chúng ta, ít nhiều đều có vấn đề về nhân phẩm, tôi không phủ nhận điều ấy, cho nên không cần anh nhắc nhở tôi." Cừu Địch nhìn theo bóng lưng đã đi xa của Mã Ngọc Quyên:" Chẳng qua tôi vẫn còn giới hạn làm người, chuyện chúng ta làm quá thất đức vô sỉ, tôi không muốn phá hoại một gia đình."
" Không đúng, anh phải đứng ở góc độ chính nghĩa để nhìn nhận sự việc này, hạnh phúc nào chứ? Chồng Mã Ngọc Quyên là thứ vô sỉ, hèn hạ, phản bội, vụng trộm với nữ nhân khác sau lưng vợ. Chúng ta cho cô ấy biết sự thực là để vạch trần bộ mặt giả dối của hắn, ngoài ra còn giải cứu một cô gái khác khỏi cuộc tình vô vọng, chúng ta đang thay trời hành đạo." Thôi Tiêu Thiên hùng hồn tuyên bố:
Mặc dù Cừu Địch thừa biết tên này chỉ dùng lý lẽ méo mó để bẻ gãy luận điểm của mình, con người hắn chẳng có tí chính nghĩa nào, nhưng không phủ nhận được lời của hắn có lý, suy nghĩ một lúc, nói:" Chúng ta đổi ủy thác đi!"
" Hả, đổi thế nào?" Thôi Tiêu Thiên nhất thời không hiểu:
" Chúng ta lấy chứng cứ ngoại tình của Lý Dương, bán cho Lý Dương, để hắn biết sợ không dám lăng nhăng nữa, như anh nói, hắn là kẻ vô sỉ, nên dù hắn chịu tổn thương, tổn thất, tôi cũng không áy náy gì. Nhưng nếu để Mã Ngọc Quyên và đứa bé tổn thương thì tôi không muốn ... Cô ấy cứ sống hồ đồ trong hạnh phúc còn tốt hơn ... Được rồi, cứ làm như vậy đi." Cừu Địch nhanh chóng hạ quyết tâm, xoay người bước đi:
" Ê, ê ... Cừu Địch, anh có bị khùng không đấy hả, hành vi này của anh chính là tống tiền, phạm pháp vô cùng nghiêm trọng đấy, tội hình sự đấy, biết không hả?" Thôi Tiêu Thiên đổ mồ hôi chạy theo Cừu Địch, thế này khùng quá rồi:
" Chẳng qua là tống tiền thôi, chuyện vặt, tôi còn chuyện tồi tệ hơn nhiều." Cừu Địch hoàn toàn không để ý tới lời khuyên can của Thôi Tiêu Thiên, nói không phải khoe chứ, nếu nói tới tống tiền, y hơi bị có kinh nghiệm, đến cả xã hội đen, gián điệp phản quốc còn bị lão tử tống tiền thì tống tiền một thường dân khác gì ăn cháo:
Hai người lên xe, Thôi Tiêu Thiên không từ bỏ, nhất quyết khuyên ngăn, Cừu Địch không đổi ý, nhất định chuyển sang đả kích Lý Dương, không ai chịu ai.
Hết giờ làm, nhân viên Cáp Mạn về hết cả rồi, Đường Anh vẫn còn làm việc, cô đang giúp Cừu Địch tra vài thông tin mới lấy được ngày hôm nay. Sau khi hoàn thiện tài liệu, cô gõ cửa phòng làm việc của Tạ Kỷ Phong, giám đốc Tạ có việc vào thành phố rồi nổi hứng bất chợt muốn xem ủy thác Cừu Địch tiếp nhận. Đường Anh đem hết tư liệu có thể tra được chuẩn bị xong xuôi, đi vào phòng tổng giám đốc, đưa cho Tạ Kỷ Phong, đây là những ủy thác đầu tiên cô nhận sau khi làm phó tổng, hơi thấp thỏm sợ bị chỉ trích.
Từ xưa tới nay thanh quan khó xử việc nhà, bây giờ đại đa số công ty điều tra thương vụ treo biển kinh doanh đàng hoàng đã không nhận những vụ điều tra hôn nhân nữa, trừ khi là liên quan tới khoản tài sản cực lớn, hoặc không liên quan tới bí mật đời tư của người ủy thác lẫn đương sự. Cái chuyện đi rình mò đời tư của người khác, chỉ có đám thám tử tư mới tiếp nhận, đây là chuyện phi pháp rõ ràng.
Xem qua một lượt, Tạ Kỷ Phong tặc lưới liên tục, cả ba vụ ủy thác này đều liên quan tới đời tư.
" Đều chỉ là ủy thác miệng thôi ạ, không có bất kỳ hợp đồng nào, hơn nữa chuyện Hách Lệ Lệ, chúng tôi không tiếp nhận, chỉ nhận hai vụ ủy thác kia. Tiền đặt cọc gửi vào tài khoản riêng, tổng cộng là 12 vạn, thời hạn 10 ngày đã trôi qua hai ngày." Đường Anh đã nâng hệ số an toàn lên tới cao nhất rồi, nếu thành công thì tốt, nếu như hỏng thì không liên quan gì tới công ty:
" Cô cảm thấy thế nào?" Tạ Kỷ Phong hỏi:
" Tôi thấy không có vấn đề gì cả, bọn họ đã làm những vụ lớn hơn rất nhiều, chuyện này với họ mà nói thật quá vụn vặt, nói không chừng giờ này họ có manh mối rồi." Đường Anh tự tin nói:
" Chuyện đó thì chưa chắc đâu, cô có thể xử lý được quốc gia đại sự, chưa chắc đã giải quyết được việc nhà, đó là chuyện thường tình. Ví dụ ở chuyện Mã Ngọc Quyên này, vợ tra chồng ngoại tình, chẳng may tra ra chứng cứ thật, tức là cô đã phá hỏng một cuộc hôn nhân. Loại chuyện này không phải giống phạm tội hình sự, phạm tội trả giá là xứng đáng, cô nghĩ xem đương sự mà biết sự thực có nuốt được cơn giận không?"
" Còn vụ Tôn Chí Quân nữa, rõ ràng là nóng lòng ly hôn, nhưng cô xem, vụ này đã kéo dài ba năm rồi không thành, chứng tỏ không đơn giản đâu, phải có ẩn tình trong đó, chẳng may bọn họ tái hợp lại, cô nói xem cô điều tra chuyện đời tư của họ, dù không có chứng cứ, không thể kiện cô ra tòa, nhưng họ không dám tới công ty tìm cô làm ầm lên à?" Tạ Kỷ Phong rất từng trải, nhìn một cái ra nguy hiểm trong đó:
" Vậy, vậy nếu không tra ra, hoặc có lẽ là căn bản không có thì sao?" Đường Anh lẩm bẩm:
" Vậy thì cô càng sai, sao có thể không có, giai đoạn vợ mang thai và cho con bú chính là cao điểm ngoại tình đấy. Còn vụ kiện cáo ly hôn ba năm này, ba năm rồi, là cô thì cô có chuẩn bị lốp dự phòng không?"
" Vậy thì bảo họ dừng lại nhé, anh nói như thế tôi cũng thấy nguy hiểm quá lớn."
Đường Anh thấy tựa hồ hành động và lời nói của giám đốc Tự không phù hợp chút nào, đó đều là ủy thác mà chính hắn đã nhượng ra cơ mà, cô không khỏi hoài nghi, quả nhiên trước kia Cừu Địch cảnh giác không phải vô cớ, thế này không phải là bẫy người ta à? Nhưng Tạ Kỷ Phong cũng có nỗi khổ riêng, ủy thác mà công ty có thể nhận, hắn sao có thể đưa cho Cừu Địch, vốn chỉ làm cho có mà thôi, để Cừu Địch tự thấy khó mà lui, nhưng ai mà ngờ mấy tên đó thực sự tiếp nhận điều tra hôn nhân.
" Thôi vậy, để cho bọn họ cụng đầu vào tường đi, không chịu thua thiệt sao có thể tiến bộ ... Cô cũng cẩn thận đấy, tự châm chước, sau này những việc cô thấy tính khả năng rất nhỏ, hơn nữa không tiện ra mặt thì để bọn họ làm, cô làm trung gian là được rồi." Tạ Kỷ Phong dặn dò, chuyện này làm hắn có chút bực bội:
Đường Anh ôm tài liệu lặng lẽ cáo tù, không hiểu vì sao, dù được giám đốc Tạ quan tâm, cũng khiến sống lưng cô lành lạnh.