Chương 40: Đèn màu đủ sắc đủ sắc hoa mắt người. (2)
Chương 40: Đèn màu đủ sắc đủ sắc hoa mắt người. (2)
Có điều nhiệm vụ Bao Tiểu Tam và Đinh Nhị Lôi tiếp nhận không phải là theo dõi Hậu Hải Phong, mà là đôi mắt theo dõi phía sau Hậu Hải Phong. Nhãn quang của hai tên trộm đầu thai này rất chuẩn, khi tới trung tâm tắm rửa liền phát hiện một chiếc xe đã xuất hiện nhiều lần, cũng bám theo Hậu Hải Phong hai ngày. Dù sao từng làm bạn với An ninh quốc gia, Bao Tiểu Tam học mót được không ít từ hai đặc vụ từng đi chung với họ, tính cảnh giác của hắn cao hơn một bậc, thuê xe mỗi ngày một khác, bám phía sau kẻ theo dõi kia.
" Đúng, chắc chắn đây là người được Hách Lệ Lệ thuê." Đinh Nhị Lôi nhìn người đi vào trung tâm tắm rửa thì cười khẩy, với kinh nghiệm lăn lộn trong nghề của hắn nhìn ra ngay:" Chỉ là con sâu mới mò vào kiếm cơm nghề này thôi, dễ đối phó lắm."
" Cũng bỏ công sức đấy chứ, vào trung tâm tắm rửa thì phải cởi hết rồi, vậy mà cũng chụp trộm được à?" Bao Tiểu Tam nghi hoặc nói, nhắc tới chuyện này liên có hơi nhớ Để Phiến:
Chuyện này quá dễ, cổ tay đeo vòng, cổ đeo dây chuyền là xong thôi, chụp ảnh hai người đang XO có gì khó đâu, đám phục vụ viên, tiểu thư ở đó còn đợi người ta mua chuộc ấy chứ, cái nơi quái quỷ này, trừ sợ truy quét mại dâm ra thì chẳng sợ cái gì hết.
Hai người chụm đầu vào nhau thì thầm một phen, sau đó Đinh Nhị Lôi lái xe, đỗ bên cạnh cái xe theo dõi kia, được che khuất tầm nhìn, Bao Tiểu Tam len lút mở cửa xe đi xuống, không lâu sau cả hai người đều biến mất, như một màn ảo thuật.
Đợi một thời gian rất dài, nam tử theo dõi kia đi ra trước, đó là nam tử tuổi chừng ba mươi, trông cũng chẳng có gì đáng chú ý, chỉ là lấm lét nhìn quanh như trộm, chẳng làm gì cũng thấy khả nghi rồi, đúng là chim non vào nghề. Hắn nhanh chóng đi lên chiếc xe Santana cũ kỹ, còn lẩm bẩm chửi tên nào đỗ xe sát thế này, cẩn thận rời khỏi bãi đỗ, lùi xe, rời đi.
" Không được nhúc nhích, nhúc nhích bắn chết ngay ... Đỗ xe bên đường, tắt máy."
Sau lưng truyền tới giọng nói lạnh lẽo, đầu bị thứ bằng sắt dí vào, cổ bị một thứ cưng cứng kề vào, người kia sợ mất vía, xe loạng choạng như say rượu đỗ bên đường.
" Rút chìa khóa xe, đưa đây."
Người kia không dám ú ớ câu nào, răm rắp làm theo, run run rút chìa kía đưa ra sau.
Rầm, Bao Tiểu Tam chùm đầu hắn, kéo ra phía sau, người kia theo bản năng vùng vẫy, bị ăn vài cú đấm liền không dám nhúc nhích nữa.
Đinh Nhị Lôi xuống xe, ngồi vào ghế lái, khởi động xe đi ra ngoại thành.
Đi tới nơi ánh đèn thưa thớt, vắng bóng người qua lại, Bao Tiểu Tam đã cởi quần áo của người kia, sau đó ấn đầu xuống, thẩm vấn:" Có biết bọn tao là ai không?"
" Dạ, dạ, em không biết." Người kia lắp ba lắp bắp nói:
" Không biết là tốt, biết mày đang làm cái gì không?" Bao Tiểu Tam hù dọa:
" Em, em biết, ... Em theo dõi ông chủ kia ... Đại ca, tha cho em một lần, em cũng bị nữ nhân kia hại, cô ta bảo em bám theo chụp trộm, trả có 5000 ... Ở trên người em hết ạ ... Tiền, em nói tiền ..." Người kia đầu bị chùm kín, quần áo cũng bị cởi, sợ hãi tăng lên gấp mấy lần:
" Biết phạm phải sai lầm gì là tốt rồi, làm người sao có thể hạ lưu vô sỉ như thế? Biết rõ người ta đi tìm gái bắn pháo mà mày còn bám theo à? Thứ vô đạo đức!" Bao Tiểu Tam bợp đầu hắn một phát, lên mặt răn dạy:
" Dạ dạ dạ, em biết sai rồi ạ." Người kia lưỡi líu lại, run run nói:
" Tao hỏi mày, đã chụp được chưa?" Bao Tiểu Tam gằn giọng hỏi, dí góc di động vào đầu hắn:
Người kia sợ tới đầu óc thác loạn rồi, thấy thứ cứng cứng kề vào đầu còn phân biệt được cái gì, hiển nhiên nghĩ ngay tới nóng súng, toàn thân run cầm cập, nói không ra nữa:" Chút ... Chút chút chút ..."
Bao Tiểu Tam vỗ đét lên mông tên đó:" Tao hỏi mày đã chụp được ảnh người ta chưa, mày lại đi tìm gái chơi đấy à? Mày chút chít cái gì?"
" Không không ... Chụp, chụp được rồi ạ ..." Người kia nói mãi mới ra lời:
" Kể chi tiết xem nào ..." Bao Tiểu Tam tức thì hưng phấn:
Đúng là có chỗ đáng để hưng phấn, nghe người ta chơi gái còn đã hơn là mình chơi gái. Mà chuyện còn thú vị hơn nữa tới rồi, không ngờ chính nữ nhân ủy thác hắn nói cho hắn biết, mục tiêu là những nơi giải trí dính líu tới mại dâm mà Hậu Hải Phong hay ra vào, sau đó là hắn chuẩn bị trước, không mua chuộc phục vụ viên cũng không mua chuộc tiểu thư ... Tên này vậy mà khá, mua chuộc tiếp tân, chỉ cần Hậu Hải Phong xuất hiện là được an bài tới gian phòng đã chỉ định.
Khỏi cần phải nói, gian phòng đó đã bị người ta giở trò rồi.
" Xem đi, chân tướng vượt ngoài tưởng tượng của anh đấy Nhị ... Ca ..." Bao Tiểu Tam buột miệng gọi, may mà phanh lại kịp, không gọi ra biệt danh của Đinh Nhị Lôi:
" Có điều hắn không thông minh lanh lợi bằng Tam Đệ cậu ... Tên này nên xử lý thế nào đây?" Đinh Nhị Lôi tán dương:
" Đưa hắn tới một nơi không dễ quay trở về là được." Bao Tiểu Tam cười khùng khục:
" Hề hề, vì sao cậu suy nghĩ giống anh thế cơ chứ!" Đinh Nhị Lôi tấm tắc khen, càng lúc càng tâm đầu ý hợp:
Hai tên vô lại lái xe đi thêm hai mấy km, đuổi tên cởi chuồng kia xuống đường, người kia không ngờ rằng lại thoát nạn đơn giản như thế, hắn cứ tưởng chết chắc rồi cơ, mừng rớt nước mắt, hô to với chiếc xe đang phóng đi trên con đường vắng.
" Đại ca, cám ơn anh tha cho em, có thể để lại cho em cái quần không?"
Xe rồ một cái đi lùi lại, đồ ném ra ngoài cửa sổ, cả áo lẫn quần rồi phóng vèo đi. Mất một lúc rất lâu người kia mới dám gỡ túi chùm đầu xuống, không tệ, không chỉ quần, mà cả áo, giày cũng ném cho luôn, cả ví nữa, tiền tuy bị lột mất nhưng mà giấy tờ thì vẫn còn đúng là niềm vui bất ngờ.
Thế là hai tên báo hại Bao Tiểu Tam và Nhị Bì đi sau mà tới trước, dễ dàng có được video quay lại cuộc sống đồi trụy của Hậu Hải Phong.