Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 626 - Chương 45: Bỏ Lợi Vì Nghĩa Làm Người Tốt. (3)

Chương 45: Bỏ lợi vì nghĩa làm người tốt. (3) Chương 45: Bỏ lợi vì nghĩa làm người tốt. (3)

Lại tốn thêm hơn nửa tiếng nữa, căn nhà rốt cuộc quay lại như mới, tâm tình Mã Ngọc Quyên cũng tốt lên theo, mời Đường Anh ở lại ăn cơm, không ngờ đây mới chỉ là bắt đầu thôi, Đường Anh cười nói:" Tôi đã nói rồi mà, cuộc sống của chị hôm nay do tôi an bài, tiếp theo chúng ta đi dạo phố, bế cả tiểu bảo bối theo ... Đừng từ chối, đi nào, không tìm lại cảm giác điên cuồng mua sắm năm xưa, chị còn không nhớ ra mình là nữ nhân ấy chứ."

Thành công thuyết phục được Mã Ngọc Quyên, hai cô gái bế theo đứa bé, đi tới thẳng trung tâm thương mại.

Mười giờ, bắt đầu điên cuồng mua sắm, Mã Ngọc Quyên không ngừng thay giày mới, đổi thành Đường Anh bế đứa bé, đứng bên cạnh bình phẩm.

Mười một giờ, vẫn còn mua sắm, Mã Ngọc Quyên ăn vận thay đổi từ đầu tới chân, tâm tình cực tốt, còn Đường Anh thì sắp khóc đến nơi rồi, tiểu soái ca trong lòng đái lên người cô hai lần, làm Đường mỹ nhân bắt đầu trật vật ...

Ăn trưa xong, Mã Ngọc Quyên trong trạng thái tâm lý cực kỳ phấn khích được Đường Anh rủ tới trung tâm làm đẹp thì đã trở thành bên tích cực hơn. Đường Anh nhân cơ hội nói, nam nhân sống vì mặt mũi, một là mặt bản thân, hai là mặt mũi của vợ, chị mau mau trang điểm thật xinh đẹp, cho dù hôm nay chia tay cũng phải khiến anh ta hối hận chết thôi ... Nếu không chia tay thì càng tốt, đại mỹ nữ thế này, không cho anh ta thân cận, cho anh ta chết nghẹn luôn ...

Hai cô gái nhanh chóng nhờ vấn đề này trở thành chị em thân thiết.

Thời gian quay ngược lại một chút, Cừu Địch vội vàng quay về Bắc Kinh, xuất hiện ở gần công ty của Lý Dương, người lái xe là Thôi Tiêu Thiên. Phải rồi, hôm nay là ngày cuối cùng rồi, Thôi Tiêu Thiên mấy lần đưa mắt dò hỏi nhưng không thể tìm ra đáp án qua vẻ mặt của Cừu Địch ... Chàng trai này nhìn qua tựa hồ rất dễ hiểu, nhưng khi thực sự tiếp xúc mới phát hiện nội tâm y vô cùng phức tạp, nhưng khi nhận định y là người lọc lõi sành sỏi rồi nhiều lúc lại thấy y mang ý nghĩ ngây ngô như chàng trai mới lớn chưa hiểu đời.

Đây đúng là thứ biến thái, nếu bảo hắn biến thái về sinh lý thì hắn khẳng định Cừu Địch biến thái từ tâm lý.

" Có vẻ anh rất tò mò là tôi sẽ làm thế nào nhỉ?" Cừu Địch cười nói:

" Vớ vẩn, anh đã nhìn ra Lý Dương là người có quan niệm gia đình rất mạnh, muốn dùng điều này để uy hiếp nó mà thôi." Thôi Tiêu Thiên xem thường:

" Anh đã đoán ra rồi, sao còn dùng ánh mắt u oán đó để nhìn tôi? Chẳng lẽ anh vẫn còn tiết tháo sót lại, nên gây ám ảnh tâm lý?" Cừu Địch trêu chọc Thôi Tiêu Thiên, biết tên này chưa phục mình:

" Đúng là chó cắn Lữ Đồng Tân, không biết lòng người tốt ... Thôi vậy, không nói với anh nữa, tự mình cẩn thận đấy, việc anh làm rất nguy hiểm, thành công cũng là tội tống tiền, làm không khéo thì 20 vạn này đủ khiến cho anh phải ngồi tù năm bảy năm rồi." Thôi Tiêu Thiên nhắc nhở:

" Mặc dù anh không yêu tôi, nhưng cũng không cần thiết phải mắng tôi như thế chứ? Ha ha ha." Cừu Địch vừa cười vừa kiểm tra lại trang bị lần cuối cùng, xuống xe, chỉnh lại cổ áo, sải bước đi vào công ty trang trí của Lý Dương:

Nghiệp vụ chủ yếu của công ty này là trang trí nhà ở, quán hàng nhỏ, tuy rằng không nhận công trình lớn gì, nhưng nếu như làm tốt, từ đồ gia dụng, vật liệu xây dựng, đều có thể thành nguồn lợi nhuận mới, thu nhập không hề thấp. Lý Dương vừa mới đàm phán thành công một vụ làm ăn hết sức hưng phấn về công ty, bố trí nhà thiết kế và khách hàng gặp nhau. Ngồi vào văn phòng không lâu thì có người gõ cửa, một vị khách không hẹn trước, theo kinh nghiệm của hắn, khách tới tận nơi thế này thường qua người quen giới thiệu, như vậy tỉ lệ thành công sẽ rất cao.

Lý Dương nhiệt tình mời khách ngồi, pha trà rót nước, Cừu Địch ngăn lại:" Anh không cần khách khí như thế, tôi không phải là khách hàng, tôi được công ty điều tra thương vụ ủy thác, điều tra một vụ ngoại tình trong hôn nhân."

" Không phải là điều tra tôi đấy chứ?" Lý Dương cười ha hả ngồi về chỗ của mình, phát hiện ra chuyện không ổn, đối phương mặt mày hết sức nghiêm túc, làm hắn chột dạ:" Chẳng lẽ đúng là thế?"

" Thật không may, đúng là thế." Cừu Địch gật đầu:

Sầm một tiếng, Lý Dương vỗ bàn đứng bật dậy, chỉ mặt Cừu Địch mắng:" Theo dõi và chụp trộm đều là hành vi phạm pháp, anh có tin tôi báo cảnh sát ngay bây giờ không? Anh có ý đồ gì đây? Tìm tới tận cửa nữa cơ đấy, muốn tôi gọi người ... Tiểu Trần, Tiểu Lý, các cậu vào đây cho tôi."

Có điều Lý Dương thấy đối phương ngồi đó điểm nhiên như không, không có vẻ gì tỏ ra lo lắng hay sợ hãi, còn hắn thì càng nói càng thất thố. Không bao lâu hai thanh niên trẻ cao lớn đi vào:" Giám đốc gọi chúng tôi ạ?"

Cừu Địch vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì, Lý Dương biết hỏng rồi, đuổi nhân viên đi:" Thôi, không cần nữa, các cậu đi đi."

Hai nhân viên kia hoang mang khép cửa ra ngoài, Lý Dương hít sâu lấy lại bình tĩnh:" Nói đi, anh muốn bao nhiêu tiền?"

" Vì cái thái độ ác liệt này của anh, tôi sẽ tăng giá." Cừu Địch tuyên bố thẳng thừng:

" Đối với loại chó săn như anh, người ta sẽ luôn có thái độ như thế đấy, anh theo tôi bao nhiêu lâu rồi?" Lý Dương cũng không phải người non gan:

" Chụp được ít thứ rồi, có hứng thú không? Chúng ta đổi nơi khác nói chuyện." Cừu Địch đứng dậy trước, Lý Dương vẫn ngồi im tại chỗ, y liền rút di động ra, mở bức ảnh hai người hôn nhau trên xe. Ảnh chụp rất rõ, điện thoại bây giờ là loại màn hình lớn, độ phân giải cao nên chẳng lo đối phương không nhận ra, nên Cừu Địch giơ ra xong là liền cất đi, mở cửa bước ra ngoài.

Chẳng có gì bất ngờ hết, Cừu Địch vừa mới ra hành lang thì Lý Dương đuổi theo, chỉ vài chục bước chân đã khiến hắn thở dốc, đủ thấy trong lòng hắn bất an ra sao:" Được rồi, được rồi, anh nói đi, bao nhiêu tiền? Tôi sẽ trả ngay bây giờ, tiền mặt."

" Cho nên mới cần đổi nơi khác nói chuyện, giá cả thế nào phải thảo luận cho thật kỹ ..." Cừu Địch thong dong vừa đi vừa nói:

Lý Dương chỉ muốn lao vào đấm đối phương, nhưng nhìn Cừu Địch cao hơn nửa cái đầu, vóc người vạm vỡ, tự hiểu không nên làm gì ngu xuẩn. Không bao lâu sau xuống lầu, Cừu Địch chỉ vào xe của Lý Dương, ngồi vào trong xe, Lý Dương kìm chế tới cực hạn rồi, cảnh cáo Cừu Địch:" Tôi biết các anh định tống tiền tôi ... Tôi không sợ các anh đâu ..."

Nói rồi hắn lấy di động ra chụp liền hai bắc ảnh, lưu trong máy, để đề phòng mình xảy ra chuyện.
Bình Luận (0)
Comment