Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 632 - Chương 51: Bởi Vì Lợi Làm Ma Cho Hổ. (4)

Chương 51: Bởi vì lợi làm ma cho hổ. (4) Chương 51: Bởi vì lợi làm ma cho hổ. (4)

Đầu bên kia nơi nhận tin tức Thôi Tiêu Thiên gửi, Cảnh Bảo Lỗi xem tin nhắn xong ngẩng đầu lên nhìn ông chủ Hậu ngồi ở phía đối diện.

Ông chủ Hậu được mời ra đây với danh nghĩa là để xem xe, có điều không ngờ rằng không bán được cái xe nào mà sắp mất số tiền phải bán kha khá xe mới có được. Điểm hẹn là một quán cơm ven đường cách chợ xe second hand không xa, tên quán cơm là Quán cơm Thổ Tài Chủ, đúng là thổ tài chủ thật, vừa gọi một cú điện thoại là có cái xe van nát tới rồi, ném cho Hậu Hải Phong một bọc tiền gói giấy báo. Hậu Hải Phong cầm bọc tiền nặng trịch, thở dài đau xót, mất mấy giây mới đành ném cho hai người phía trước mặt.

" Năm vạn đấy, các cậu đếm đi." Ông chủ Hậu xót của nói, có điều so với tin tức chấn động mà người ta mang tới, số tiền này không nhiều, người ta ra giá tận 20 vạn cơ, không nhờ mồm mép mặc cả bao năm thì bị xẻo đau rồi:

" Quá ít, ông chủ Hậu, chúng tôi giúp anh vãn hồi bao nhiêu tổn thất đấy." Bao Tiểu Tam không hài lòng chút nào, Cảnh Bảo Lỗi nghĩ khác, được bao nhiêu lấy bấy nhiêu đi, quan trọng là số tiền này an toàn. Có điều Bao Tiểu Tam làm sao dễ hài lòng như vậy:" Mới có năm vạn, không phải anh đùa chứ?"

" Thế là nhiều rồi đấy, lão tử bán một cái xe kiếm được bao nhiêu hả? Cút, đừng có tham lam." Hậu Hải Phong đập bàn, bỗng dưng mất cả đống tiền như vậy, ai mà không xót chứ, lấy di động ra định gọi:

Cảnh Bảo Lỗi nhắc nhở:" Ông chủ Hậu, anh định gọi cho ai đấy, nếu gọi cho cô ta thì thôi đi, gọi một cái là cô ta chuồn ngay."

Đúng thế, Hậu Hải Phong vỗ trán, suýt nữa thì giận quá mất khôn rồi, cửa hiệu giặt quần áo đó do hắn đầu tư trăm phần trăm, lăn lộn kiếm tiền bao năm, sao ông chủ Hậu không biết, chỗ đó đủ thế chấp vay nặng lãi trăm vạn ấy chứ, đợi tới khi người vay tiền trốn mất, bọn cho vay làm gì chịu thiệt thòi, quan tâm hắn bị lừa hay không à?

" Con đĩ đó thật độc ác ..." Hậu Hải Phong chỉ nghĩ thôi đã ớn lạnh, lại thấy hạ thân mềm nhũn, đặc biệt là tình trạng của hai người chồng cũ, khiến hắn hận không thể lao tới bệnh viện, kiểm tra rõ tới từng chân tơ kẽ tóc, nếu chỗ đó có vấn đề thật thì cuộc đời này còn sinh thú gì nữa:

" Anh trả thêm 5 vạn nữa, chúng tôi sẽ giúp anh tóm được cô ta." Cảnh Bảo Lỗi đưa ra điều kiện cám dỗ, mặc cả là phải thế, không thể tham lam nhảy vào ngoạm một phát thật to được:

" Mày, thằng ..." Hậu Hải Phong uất tới đầu hoa đi, tay chỉ mặt Cảnh Bảo Lỗi, lời phía sau còn chưa kịp nói ra thì Cảnh Bảo Lỗi đã đứng dậy định đi, hắn vội kéo lại, xuống nước: " Được được được, thêm năm vạn ... Ngàn vạn lần đừng để cô ta chuồn mất, bọn vay nặng lại sẽ tới tìm tôi, lúc ấy thì tôi làm thế nào, cái hiệu giặt quần áo đó, tôi trước sau đầu tư ngót nghét 200 vạn ... Cô ta không đứng tên giấy tờ nhà đất, nhưng giấy phép kinh doanh lại dùng tên cô ta, sao tôi lại ngu thế cơ chứ."

" Cho nên thêm năm vạn không hề nhiều, chúng tôi đã vãn hồi cho anh một đống tổn thất rồi đấy, chuyện này không có nhiều thời gian cho anh trì hoãn đâu." Cảnh Bảo Lỗi thúc giục:

" Đã bảo sẽ thêm năm vạn rồi mà." Hậu Hải Phong hứa hẹn:

" Tiền đâu?" Bao Tiểu Tam xòe tay ra:

" Bây giờ đi lấy sẽ không kịp mất." Hậu Hải Phong không cứng nổi nữa:" Nói trước cho tôi biết được không, nhất định trả tiền cho các cậu."

Câu này tới trẻ con cũng chẳng lừa nổi nữa là lừa Bao Tiểu Tam, đối phương càng nóng ruột thì hắn càng nhởn nhơ, rút giấy bạc trong bao thuốc lá ra:" Viết giấy nợ, lăn tay lên đây ... Chúng ta đều là công dân tuân thủ pháp luật, anh mà không trả tiền, tôi lên cục công an tố cáo."

" Tố cáo phải lên tòa án, thằng ngốc!" Cảnh Bảo Lỗi đính chính:"

" Khác đếch gì nhau chứ, mày đừng có bới móc vớ vẩn." Bao Tiểu Tam trừng mắt lên:

Đối phương nát như thế, Hậu Hải Phong không muốn dây dưa, đành phải viết giây nợ, ấn tay lên, sau đó Cảnh Bảo Lỗi mới phát đoạn ghi âm cho hắn nghe, địa điểm giao dịch đã thay đổi.

Trạm thu phí đường cao tốc Bắc Kinh - Thông Châu.

Cảnh Bảo Lỗi thầm chửi trong lòng, thế này khác gì tạo điều kiện cho hai bên chó cắn chó mồm đầy lông chứ? Nhìn Hậu Hải Phong đã chạy đi như lửa đốt đít, trong lòng hắn có hơi ớn. Hai người rời khỏi quán cơm, Cảnh Bảo Lỗi hơi lo lo:" Tam Nhi, thế này sẽ không xảy ra sự cố gì chứ?"

" Chồng đi xử lý vợ, có gì to tát đâu." Bao Tiểu Tam sờ tiền trong túi, mặt mày hớn hở:" Chà chà, đúng là ông trời không phụ người có lòng, rốt cuộc cũng kiếm được ít chất béo rồi."

" Số tiền này tiêu thật không yên tâm chút nào."

" Vậy thì tao tiêu hộ phần của mày nhé, vậy là mày yên tâm rồi."

" Đừng có hòng." Cảnh Bảo Lỗi quát to đuổi theo Bao Tiểu Tam đang bỏ chạy, không có tiền càng không yên tâm:

Người tiếp ứng bên ngoài là Đinh Nhị Lôi, đủ thấy để đối phó với Lão Hậu, Cừu Địch cũng hết sức cẩn thận, phái cả ba người đi chiếu cố cho nhau. Vừa mới ngồi vào xe đi chưa xa thì phía sau một đội xe khí thế khiếp người đuổi tới, từ xe hơi tới bán tải, từ Nissan cho tới BMW, số lượng tới mười mấy cái, nối thành hàng, nhìn một phát biết ngay là đội ngũ mà chợ xe second hand mới gom được.

Đinh Nhị Lôi sợ run cả tay, cuống quít đạp ga, mổm liên tục chửi bới:" Con mẹ nó, hỏng rồi, đã bảo là đừng làm cái chuyện nguy hiểm này, giờ hay chưa, đám khốn kiếp ác lắm ... Tôi không cầm tiền, không liên quan gì tới tôi đâu nhé."

" Nhị Bì, anh đã lên thuyền giặc rồi, anh tưởng chỉ nói một câu không liên quan là người ta bỏ qua cho anh à? Làm gì dễ dàng như thế." Cảnh Bảo Lỗi cố tình trêu chọc hắn:

" Anh Bì, mặc dù chúng ta có phúc không cùng hưởng, nhưng có nạn nhất định cùng chịu rồi." Bao Tiểu Tam cũng vào hùa:" Anh là đại ca của chúng tôi mà, lát chúng tôi sẽ nhất quyết nói thế, anh có tiếng trong giới thế nào người ta cũng tin."

Hai người trêu cho Nhị Bì bắt đầu xụt xùi khóc rồi:" Ôi, số tôi sao khổ như thế này, biết thế chuyên tâm mà làm giấy tờ giả, sao lại dính vào cái chuyện nguy hiểm thế, mấy thằng chó các cậu hại ... Í ... Í ..."

Đội xe kia phóng vèo vèo qua bên cạnh, chẳng thèm để ý tới bọn họ, hai thằng mất dạy cười lăn cười bò, Nhị Bì thẹn quá hóa giận phanh xe lại xử lý.
Bình Luận (0)
Comment