Chương 57: Muốn tiền được tiền hỉ thành đôi. (5)
Chương 57: Muốn tiền được tiền hỉ thành đôi. (5)
Hai người Cừu Địch, Đường Anh sóng vai đi vào cửa hiệu, quán mỳ này không bán đồ ăn sáng, tới gần trưa mới mở cửa, cho nên hiện không có mấy khách, nhưng không có nghĩa là không vất vả đâu, bà chủ cũng đang trong bếp cùng đầu bếp bận rộn không ngừng kia kìa. Cừu Địch thò đầu vào cửa gọi món, giọng điệu hống hách:" Này bà chủ Doãn, tôi tìm chị có chuyện đây."
Mày kiếm mặt đen, dáng người cao lớn, bộ dạng hung dữ, đột nhiên xuất hiện một người như thế, Doãn Tuyết Phi không dám tùy tiện quát tháo như mọi khi, cẩn thận hỏi:" Anh là ai?"
" Chuyện riêng, làm ầm ĩ lên để người khác biết không hay ho gì đâu, chúng ta đi nơi khác nói chuyện." Cừu Địch không phải trưng cầu ý kiến mà là ra lệnh:
Tò mò cùng với uy hiếp không rõ ràng, lại nhìn sang Đường Anh ăn mặc chỉnh chu, xinh đẹp hơn người, vậy mà theo sau chàng trai kia, thái độ như thư ký với ông chủ, xem ra thân phận không nhỏ. Doãn Tuyết Phi càng thêm dè dặt, dẫn Cừu Địch và Đường Anh lên lầu, tầng hai không có một người nào, cô chọn một phòng bao ở góc ngồi xuống, ngờ vực hỏi:" Bình thường không ai tìm tới tôi cả, không phải là phía Tôn Chí Quân phái hai người tới đấy chứ!"
" Đúng!" Cừu Địch lớn tiếng đáp làm Doãn Tuyết Phi sững người, vừa mới định nổi khùng thì y cướp lời:" Nhưng cũng không phải."
Doãn Tuyết Phi nhất thời không biết phản ứng ra làm sao.
Cừu Địch vỗ bàn, giọng oang oang:" Chị à, hôm nay tôi phải nói thật cho chị biết, không nói tôi không chịu được. Đúng là hắn thuê chúng tôi để tìm cách ly hôn với chị, hơn nữa trong miệng hắn miêu tả thì chị tệ hại vô cùng ... Nhưng chúng tôi điều tra mới phát hiện ra, tên đó hoàn toàn bịa đặt, nói láo, toàn là phun rắm ... Chị vừa phải chăm sóc cha già, vừa phải chiếu cố chuyện làm ăn, mỗi ngày thức khuya dậy sớm, tất bật từ sáng tới tối, thời buổi này kiếm đâu ra người vợ hiền huệ như chị?"
Tuy không hề có kịch bản trước, nhưng Đường Anh cũng là cô gái khôn khéo, lập tức phụ họa:" Đúng dấy chị, cả tiểu khu chị ở ai cũng khen chị, thời buổi này con cái mấy người chịu chăm cha mẹ như vậy, trốn được thì trốn, tránh được thì tránh, có tí tiền thuê người cho hết trách nhiệm thôi ... Vậy mà tên Tôn Chí Quân đó ... hắn có còn là con người nữa không?"
" Thôi, đừng nhắc tới nữa, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh mà." Doãn Tuyết Phi môi run run, không phải giận dữ, mà là xấu hổ:
" Không nói tôi không chịu nổi, hắn đi khắp nơi bêu rếu chị, lấy cớ đó để gái gú lang chạ." Cừu Địch càng nói càng giận, chửi bới luôn mồm:" Cái tên lòng lang dạ thú đó, nếu năm xưa không có cha chị đưa tay ra, hắn có ngày hôm nay không? Bây giờ có khi còn đạp xe bán rau thì có, gặp bà chủ như chị phải cúi đầu khúm núm xin chị mua rau nát của hắn ấy chứ."
" Cha tôi mù mắt nhìn nhầm hắn, tôi cũng mù mắt mới gật đầu chấp nhận cuộc hôn nhân này." Doãn Tuyết Phi bất tri bất giác sinh thiện cảm với đôi nam nữ trước mặt, thường ngày vì tính cô hung dữ, không ai dám thân thiết, chuyện nhà cô càng không dám bàn tán, lời xì xào thì không ít. Ngoại hình cô như thế, người không hiểu chuyện chỉ biết nhìn bề ngoài càng nói những lời không hay, khiến cô đầy bụng ấm ức không có ai dãi bày ... Í không đúng, mục đích đối phương chẳng lẽ lại là ... Cô nghiêm mặt hỏi:" Không phải là hai người định đổi cách khác để khuyên tôi ly hôn với tên đó chứ?"
Đường Anh chột dạ, chết, bị người ta nhìn ra rồi, cô cũng nghĩ Cừu Địch có ý này. Cừu Địch vẫn hùng hùng hổ hổ như vừa ăn thuốc nổ:" Không phải, tôi đứng về phía chị một cách vô điều kiện, hôm nay tôi phải nói với chị vài chuyện, không nói ra tôi thấy mình là súc sinh, nếu mà tôi khuyên chị ly hôn, chị cứ tát vào cái mặt tôi."
Doãn Tuyết Phi nghe vậy càng tò mò hơn, bất giác hỏi:" Có chuyện gì thế?"
" Chuyện này, chuyện này ... Tên khốn đó ..." Cừu Địch dậm chân, tựa hồ có điều khó mở miệng:
" Chuyện gì cậu cứ nói đi, nam nhân đường đường thế này mà sao lại như cái thứ không xương Tôn Chí Quân thế? Nói đi, hôm nay tâm tình chị đây đang tốt, nếu là thứ luật sư chó má tới, chị cho vài cái tát ném ra ngoài rồi." Doãn Tuyết Phi tuyên bố rất bá đạo, còn nhìn cả Đường Anh:" Hay cô nói đi."
" Để anh ấy nói thì hơn ạ, anh ấy là người trực tiếp xử lý chuyện này." Đường Anh nắm lấy tay Doãn Tuyết Phi, làm gì có kịch bản, thực sự không biết phải phối hợp thế nào, lén đá Cừu Địch một cái, diễn thế là đủ rồi, lại không phải chị cậu, làm ra vẻ như thế hơi quá:
" Đầu đuôi câu chuyện như thế này, mười ngày trước Tôn Chí Quân đến công ty chúng tôi, đưa ra một ủy thác lên tới 20 vạn, muốn chúng tôi tìm mọi cách để ly hôn với chị ..." Cừu Địch chỉ sửa đổi có chút xíu câu chuyện thôi, còn đem toàn bộ sự thực kể ra, bao gồm cả chuyện Tôn Chí Quân xúi bẩy bọn họ thuê nam nhân quyến rũ cô để có cớ ly hôn ... Bọn họ mới đầu không biết chuyện, thực sự phái người tới quán mì điều tra, còn tìm cả những công ty cũ từng được Tôn Chí Quân ủy thác, ai cũng nói hắn là tên khốn kiếp, ném trả hợp đồng, không thèm tiền của hắn:
" ... Chúng tôi không khỏi thắc mắc, vì sao hắn dứt khoát ly hôn với người vợ tốt như chị, thế nên theo dõi ngược lại hắn, té ra đáp án . . Ài, chị tự xem đi . ."
Doãn Tuyết Phi xem tư liệu Cừu Địch cung cấp, trong vòng mười ngày thôi có bốn lần hắn dẫn nữ nhân về nhà qua đêm, trong đó có lần dẫn theo liền hai người, ảnh chụp hết sức rõ ràng, tuy không có ảnh giường chiếu nhưng đều là ảnh hắn ôm ấp nữ nhân khác ra cửa, chẳng cần chi tiết hơn, sắc mặt cô tức thì trắng bệch.
Như thế còn chưa là gì hết, có thứ tệ hơn cơ, video đàm thoại, Tôn Chí Quân dùng đủ thứ ngôn ngữ tồi tệ hình dung về Doãn Tuyết Phi, từ lúc ủy thác, cho tới vừa mới rồi, không ghi hình thì có ghi âm, Cừu Địch đều đưa ra hết. Cừu Địch cẩn thận đề phòng bà chị này lên cơn đập di động của y, không ngờ Doãn Tuyết Phi càng xem lại càng mềm nhũn ra, hai mắt ậng nước, mũi thút thít, cuối cùng là phát ra tiếng gào khóc muốn nát lòng.