Chương 58: Muốn tiền được tiền hỉ thành đôi. (6)
Chương 58: Muốn tiền được tiền hỉ thành đôi. (6)
Liều thuốc Cừu Địch dùng hơi mạnh rồi, Đường Anh chuyển chỗ, ngồi hẳn sang kia, ôm vai Doãn Tuyết Phi an ủi.
Doãn Tuyết Phi gục đầu vào vai Đường Anh kể lễ, nói tên vương bát đản đó năm xưa nghèo khố thảm hại ra sao, cha cô thấy hắn cũng chăm chỉ chịu khó cho nên nâng đỡ đưa hắn lên thế nào, rồi kể chuyện hắn kiếm được tiền, thay lòng đổi dạ, táng tận lương tâm ... Bất kể đau lòng thế nào, Cừu Địch cũng nghe ra, kỳ thực Doãn Tuyết Phi đã tuyệt vọng về cuộc hôn nhân này rồi, không muốn níu kéo gì cả, chẳng qua suy nghĩ của cô giống Tôn Chí Quân, cả hai ghét nhau quá độ, dù phải chịu đựng, cũng không để cho đối phương được thoải mái.
Phục vụ viên nghe thấy tiếng khóc của bà chủ thì hốt hoảng chạy lên hỏi thăm tình hình, bị Cừu Địch đuổi đi, tất nhiên họ không đi còn nhìn y với ánh mắt hết sức bất thiện, đến khi Doãn Tuyết Phi phẩy tay ra sau mới chịu xuống. Đường Anh nghe Doãn Tuyết Phi kể chuyện mà mắt cũng đỏ hoe, cô gái này quả nhiên quả nhiên có sự đồng cảm cao với nỗi đau của người khác, sụt sịt khuyên nhủ:" Chị, hai vợ chồng chị bất kể là hợp hay tan, người ngoài như bọn em không có tư cách gì nói vào ... Nhưng bất kể thế nào, chúng ta là nữ nhân, phải yêu thương trân trọng bản thân đã."
Giấy ăn đưa tới, hết tờ này tới tờ khác, lau một lúc đã ném đi non nửa hộp giấy ăn rồi. Phát tiết hồi lâu, Doãn Tuyết Phi cũng dần dần ngừng khóc, chưa kịp nói gì thì Cừu Địch đã lại nói:" Chị, còn cả chuyện này nữa, tôi không biết có nên nói hay không."
" Nói đi, chuyện xấu của vợ chồng tôi còn gì mà cậu chưa biết đâu, tới mức này rồi, ngại ngần gì nữa chứ?" Doãn Tuyết Phi toàn thân mệt mỏi, muốn to tiếng cũng chẳng còn sức:
" Tôi vừa mới từ đồn công an về, chuyện hắn làm khiến tôi như có đá đè trong lòng vậy ..." Cừu Địch không chịu nói thẳng:
Tin tức này với Doãn Tuyết Phi mà nói lại là tin mừng lớn, hớn hở ngồi thẳng dậy hỏi:" Rốt cuộc hắn cũng bị cảnh sát bắt rồi à? Tốt quá, có phải là lại lừa tiền trung gian của người ta không?"
" Còn nghiêm trọng hơn nữa cơ."
" Chuyện gì thế? Hay là lừa bán nhà giải tỏa, không đủ giấy tờ, bán một nhà cho nhiều người?"
" Hắn chơi ma túy!" Cừu Địch ném ra một quả bom tấn làm hai cô gái sững sờ tại chỗ:" Hắn bị giam ở đồn công an Hải Điện, hôm nay khi tôi tới thăm hắn muốn từ chối chuyện ủy thác này, ai ngờ hắn cuống cuồng bảo tôi đừng làm chuyện ly hôn cho hai người nữa ... Bấy giờ tôi mới biết, hắn đang bị kẹt hai ngôi nhà trong tay, thủ tục không đầy đủ, bán không xong, còn phải trả lãi ngân hàng, đang mang đống nợ ... Đã thế lại còn nghiện hút ... chị chắc là hiểu, cái bọn nghiện ấy mà ..."
Nói tới đây Cừu Địch cũng có vẻ cạn lời rồi chỉ biết buông một tiếng thở dài đánh sượt, Đường Anh ngơ ngác nhìn Cừu Địch, cô thực sự là giác ngộ rồi, người ta cứ bảo nữ nhân nói không là có, nói có là không, thực ra cái miệng của nam nhân mới không tin được.
" Nghiện hút à?" Doãn Tuyết Phi lẩm bẩm:" Bảo sao mà một thời gian không thấy hắn tới quấy rầy tôi ... Té ra là nghiện rồi, làm ăn be bét rồi."
Chuyện quá sức bất ngờ, Doãn Tuyết Phi không biết phải làm sao, theo thói quen gọi điện cho em trai xác nhận. Không lâu sau quả nhiên đứa em trai cô gọi điện lại trả lời, Tôn Chí Quân đúng là bị giam trong đồn cảnh sát rồi, lý do là phê thuốc làm loạn trong nhà, hàng xóm bên cạnh nghe thấy gọi điện báo cáo, cảnh sát tới nhà phát hiện ra là có ma túy đá.
Cừu Địch lấy hai bản hợp đồng ra, chân thành nói:" Chị, tôi vốn chẳng muốn tới đây, chuyện không phải của tôi, tôi cũng không định làm việc này nữa, nhưng mà hắn như thế, tôi không nói rõ cho chị không được ... Hoặc là chị vạch rõ giới hạn với hắn đi, đừng để hắn kéo chị chết chùm, chị còn lo cho cha chị nữa. Hoặc là tôi xé hai bản hợp đồng này, sau đó chúng tôi cũng cuốn xéo, sau này không dính dáng vào chuyện của hắn ... Dù chị quyết định thế nào thì chúng tôi cũng không kiếm được tiền, nhưng không sao, được quen biết người chị hiền huệ như chị là đủ rồi."
Doãn Tuyết Phi xem hợp đồng, soạn lâu rồi, điều khoản cô cũng quá quen thuộc rồi, cô vốn chẳng dị nghị gì về chuyện phân chia tài sản này, chẳng qua không muốn ly hôn để tên bất nghĩa đó được tiêu diêu khoái hoạt mà thôi. Chuyện tới mức này còn do dự gì nữa, giờ cô sợ thằng đó phá hết tài sản rồi lại tìm tới mình đeo bám, loại vô sỉ đó có gì mà không dám làm chứ, tới lúc đó không phải là hại mình à?
Cái gì cũng cứu được, một khi dính vào thứ chất cấm đó coi như xong đời, Doãn Tuyết Phi nhìn Đường Anh, Đường Anh mắt đỏ hoe gật đầu, cô liền không do dự nữa vội vàng lấy bút ra, liên tục ký xoèn xoẹt liền mấy trang giấy, đặt bút xuống mà như vừa trút bỏ gánh nặng ngàn cân, thở liên hồi.
" Chị tự do rồi, chị à, em thấy chị nên làm lại hình tượng bản thân, thời buổi này nữ nhân độc lập tự chủ, có nhà có xe có tiền như chị, kiếm nam nhân xứng đáng không khó ... Chị nên làm lại cuộc đời mình, quên kẻ cặn bã đó đi, hắn không đáng." Đường Anh vuốt tóc Doãn Tuyên Phi, thật lòng nói:
" Ừ!" Doãn Tuyết Phi lau khô nước mắt, gật mạnh đầu:
Cuộn hợp đồng lại, Cừu Địch chỉ mong mau mau chuồn khỏi đây, việc còn lại để luật sư ra mặt là đủ. Doãn Tuyết Phi tiễn khách xuống lầu, thái độ tích cực hẳn còn giục:" Bảo hắn chuẩn bị xong đi, nhà bao nhiêu, chia tôi bao nhiêu, trong vòng 15 ngày là phải thanh toán hết, thiếu một xu cũng không được đâu đấy."
" Chị cứ yên tâm đi, không cần tới 15 ngày đâu." Cừu Địch vừa nói vừa chui vào xe:
" Phải rồi, hai đứa tên là gì chưa nói, ở lại ăn cơm đã, trưa rồi." Doãn Tuyết Phi về quán rồi mới sực nhớ ra, chạy ra ngoài gọi khách thì xe đã đi mất từ bao giờ:
Trên xe phóng đi như ăn cướp, Đường Anh ôm ngực, lúc ở quán mỳ cô hoàn toàn nhập vai nên không cảm thấy gì cả, bây giờ ra đường, nghĩ lại chuyện mình làm mà hồi hộp, tim như muốn nhảy ra ngoài lồng ngực, quay sang nhìn Cừu Địch:" Chúng ta lại sắp kiếm được hai mươi vạn nữa rồi."
" Thế nào, vậy đã đủ cho chị lấy thân báo đáp chưa?" Cừu Địch nửa đùa nửa thật trêu:
" Cút, tối ngày chỉ biết nghĩ bậy bạ, mau mau tới đồn công an đi, sớm ngày đem gạo nấu thành cơm, lấy tiền về, chuyện này sớm muộn cũng bị lộ." Đường Anh nóng ruột thúc giục:
Chuyện này không cần Đường Anh nói, Cừu Địch đang tới đồn công an, hẳn không vấn đề gì, đám luật sư chuẩn bị liền ba năm, mọi thứ đầy đủ lắm rồi ... còn chuyện lấy thân báo đáp, giờ chưa được, nhưng nếu thành công mấy vụ nữa, Cừu Địch liếc nhìn Đường Anh đôi mắt long lanh, chiếc áo bó đen tuyền, khoác thêm chiếc áo ngoài xám tro, phối hợp với chiếc quần jeans bên dưới tôn vinh từng đường cong quyến rũ tựa như trái quả chín mọng đợi hái ... ừm, khả năng là có.