Chương 59: Mọi chuyện kết thúc dễ chia tiền. (1)
Chương 59: Mọi chuyện kết thúc dễ chia tiền. (1)
Ba ngày sau, đám Cừu Địch lại lần nữa tụ tập đông đủ.
" À, thì ra là như thế ..." Nghe Cừu Địch tổng kết lại cả ba vụ ủy thác, Thôi Tiêu Thiên nhẹ người nói, tựa hồ giải quyết được một tâm bệnh, chuyện của Lý Dương và Tôn Chí Quân đồng loạt được giải quyết một cách trọn vẹn hợp tình hợp lý, hơn thế nữa vẫn thu tiền thực sự không dễ dàng gì, ánh mắt hắn nhìn Cừu Địch thấy rõ sự tán thưởng:
" Cách này không tệ đâu, làm sao tao lại không nghĩ ra nhỉ?" Bao Tiểu Tam liếm môi lẩm bẩm:
Bộ dạng đó nhất định là có ý đồ gì rồi, Cừu Địch cảnh cáo:" Không nhất định lúc nào cũng có tác dụng, hơn nữa không phải ai cũng làm được, mày đừng có đem áp dụng bừa bãi. Lão Tôn trước tiên tìm người tố cáo mình lên cảnh sát, thứ tới cảnh sát cũng là người mà hắn quen biết. Loại thuốc phiện hắn dùng có khối lượng rất nhỏ, không phải loại hóa học, tình tiết nhẹ, được giáo dục phạt tiền là ra rồi, không phải chịu thêm trách nhiệm nào khác. Không phải ai cũng có tiền và quan hệ như thế, ngoài ra quyết tâm của hắn cũng đóng vai trò không nhỏ."
" Không sợ chị béo kia tìm cậu tính sổ à?" Cảnh Bảo Lỗi thấy không phải là không có gì lo lắng, dù gì cũng là lừa người ta ly hôn mà, sớm muộn cũng lộ thôi:
" Không đâu, chẳng lẽ cậu còn không nhìn ra, hai người bọn họ chỉ muốn gây khó dễ nhau, anh muốn ly hôn để phong lưu khoái hoạt, tôi không cho anh toại nguyện để anh sung sướng. Chứ vợ chồng họ làm gì còn tình nghĩa gì, chỉ còn lại thù hận mà thôi, càng không ly dị thì thù hận càng sâu ..." " Tôi chỉ thay đổi góc độ nhìn vấn đề, đề Tôn Chí Quân không gây khó dễ cho vợ, mà tự gây chuyện tới bản thân, xem quyết tâm của hắn thế nào. Ài, không phải nói chứ, hắn thực sự căm ghét cuộc hôn nhân này tới đỉnh điểm rồi, cả biện pháp tự hại mình như thế mà cũng gật đầu không do dự."
" Doãn Tuyết Phi thì khỏi phải nói, cả năm rưỡi không gặp nhau rồi, vừa nghe chồng có vấn đề, bị đẩy vào đường cùng, chỉ hận không mau mau vạch rõ giới hạn. Đợi khi ly hôn ai nấy tự giải thoát cho bản thân, nhẹ người rồi, còn đi giận người khác à?" Cừu Địch chẳng việc gì phải lo:
" Mày dám quay lại quán đó ăn mỳ tao mới phục hoàn toàn." Bao Tiểu Tam trêu chọc:
" Tao mà dám quay lại thì tự tao phục mình đã đủ rồi, cần quái gì mày nữa." Cừu Địch cười to, làm việc tốt không cần lưu danh, không quay lại là hơn:
Cảnh Bảo Lỗi giơ ngón cái lên với Cừu Địch, cách giải quyết này thực sự người ta hết nói nổi, nhìn mọi người:" Trước kia tôi thấy mình quá sa đọa, quá tồi tệ, từng có lúc muốn kết thúc cuộc đời này, nhưng từ sau khi gặp được Cừu Địch ..."
" Tìm được dũng khí sống hả?" Đinh Nhị Lôi tiếp lời:
" Đúng thế, tôi phát hiện ra mình vẫn còn đơn thuần, ngây thơ, tươi sáng lắm, mọi người nói xem, cái biện pháp này người thường có nghĩ ra nổi không? Nhị Bì anh có nghĩ ra được không?" Cảnh Bảo Lỗi xuýt xoa, mặt khoa trương quá mức:
Đinh Nhị Lôi xua tay liên hồi, nghĩ lại còn chưa hết sợ:" Mụ béo đó nhìn thôi đã hãi hùng rồi, ai mà dám ra tay với cô ta, riêng việc ngồi xuống tính kế cô ta, chưa nói thành hay không cũng cần dũng khí hơn người. Tôi và Tam Nhi không có cái dũng khí này."
Thôi Tiêu Thiên không tham gia vào cuộc thỏa luận không có tiết tháo này, hắn quan tâm tới thứ thực tế hơn:" Tiếp theo thế nào, mọi việc xong rồi ..."
" Chia tiền, chia tiền!" Bao Tiểu Tam ở mặt này luôn phản ứng rất nhanh, giơ hai nắm đấm lên trời hô:
" Đúng, chia tiền, chia tiền, chia tiền!" Mấy tên còn lại người vỗ đùi, người dậm chân, hưng phấn quá đà rồi:
" Được rồi, được rồi, mọi người yên tĩnh, trước tiên chúng ta làm rõ từng khoản tiền một." Cừu Địch giơ tay ra hiệu im lặng:
Cả đám không có hợp đồng, thậm chí không có thỏa thuận miệng nào hết, đều đợi kiếm tiền trước, thỏa thuận ăn chia sau, phong cách rất giang hồ.
Đợi cả phòng không ai nói nữa, Cừu Địch gập ngón tay tính toán:" Đầu tiên là Tôn Chí Quân và Mã Ngọc Quyên, hai đơn ủy thác này chúng ta kiếm được tổng cộng 40 vạn, những ngày qua thuê xe, ăn cơm, tiêu pha linh tinh, cứ tính tròn một vạn, lại còn hiệp nghị với Cáp Mạn, bọn họ sẽ nhận được 30% ... Đừng xót tiền, không có nền tảng đó, chúng ta làm sao nhận được mấy vụ làm ăn này? Hơn nữa tiền sau khi vào tài khoản của bọn họ rồi chuyển qua cho chúng ta thành thu nhập hợp pháp đã có đóng thuế, mọi người tiêu cũng yên tâm, có vấn đề gì người ta tìm Cáp Mạn chứ có biết chúng ta là ai đâu."
" Tóm lại là mỗi người được 5 vạn, vị trong công ty giúp chúng ta chạy ngược chạy xuôi được 3 vạn ... Số còn dư thì cho vào quỹ chung, sau này trang bị, kinh phí hoạt động đều lấy từ đó ra, mọi người thấy sao?"
Không ai dị nghị gì hết, mấy vụ ủy thác này làm nhẹ nhàng quá má, chia ít hơn cũng không thành vấn đề ấy chứ. Kiếm được 28 vạn, tiền đã tới tay Cừu Địch rồi, bây giờ còn 5 vạn tiền mặt kiếm từ Hậu Hải Phong cùng với tờ giấy nợ nữa, Cừu Địch võ bàn:" Về số tiền này, tôi chia như sau, bốn người các cậu mỗi người một vạn, một vạn chia cho người cung cấp tin cho chúng ta, chia nhiều chút tạo quan hệ sau này dễ nhờ vả ... Còn tôi lấy tờ giấy nợ này, nếu đòi được thì là của tôi hết, nếu không đòi được thì tôi chịu thiệt, có ý kiến gì không?"
" Số tiền này không dễ đòi đâu, thằng cha môi giới đó chưa nói dính líu tới người giang hồ, riêng số công nhân của hắn, ai dám gây sự." Đinh Nhị Lôi nhắc nhở:
" Đúng vậy, tốt nhất là không nên đụng vào, ngày hôm đó hắn kéo mười mấy xe tới." Bao Tiểu Tam luôn có ý thức nguy hiểm:" Mày đừng có ngốc, mày mà tới đó hắn gọi vài thằng ra khống chế, lấy giấy nợ xé roẹt đi một cái là xong, không chừng cho mày vài cái tát vì trước đó dám lợi dụng tống tiền hắn ... Là tao thì tao cũng làm thế."
Thôi Tiêu Thiên hiếm được một lần tán đồng với bộ đôi lưu manh thất học đó, gật gù:" Tôi không tinh thông khoản này lắm, cơ mà điều cậu ấy nói có khả năng cao nhất đấy, đừng hi vọng loại như Hậu Hải Phong có tinh thần thực hiện hợp đồng."