Chương 64: Vu oan giá họa. (2)
Chương 64: Vu oan giá họa. (2)
Còn phải làm sao, gấp đôi liều lượng xuân dược lên mà dùng thôi, ba người nhịn lắm mới không cười thành tiếng.
" À, tôi hiểu rồi, anh muốn tìm nguyên nhân đêm đó sức chiến đấu đặc biệt hung mãnh đúng không?" Bao Tiểu Tam dẫn dắt hắn xuống hồ, để quên đi chuyện tìm bọn họ tính sổ:
Đinh Đại Sơn thấy hình như thằng cao kều này nói không sai, cái cảm giác đó không hề tệ.
" Nhưng mà chúng tôi có biết gì đâu?" Cảnh Bảo Lỗi thật thà không đúng lúc:
Thế là hỏng rồi, Đinh Đại Sơn trừng mắt tâu lên:" À, lại nói tới bọn mày, tao nhớ rồi ..."
" A, tôi biết nguyên nhân ở đâu rồi." Cừu Địch đá Cảnh Bảo Lỗi một phát cho hắn im mồm, kéo Đinh Đại Sơn sang bên, thấp giọng nói:" Kỳ thực anh nghĩ một cái là biết ngay thôi, nguyên nhân chính là tại cô nàng Hồ Diễm Hồng của nhà hàng lẩu Tứ Xuyên."
Hả? Vu oan giá họa tới mức này, đừng nói đối phương, tới người nhà mình cũng không chấp nhận được nữa rồi, Cừu Địch nhanh mồm nói:" Tối hôm đó đại bộ phận rượu anh uống ở chỗ cô ấy đúng không?"
" Đúng!"
" Vậy anh nói xem, có phải mỗi lần đi ăn uống về, cùng chị dâu làm chuyện đó đều rất hăng hái không?"
Có không nhỉ? Đinh Đại Sơn không chắc:" Hình như là ..."
Cừu Địch lại cướp lời:" Chắc chắn là đúng rồi, người ta làm nhà hàng cho ít gì đó, rượu thêm chút thuốc gì đó, đây chính là thủ đoạn của họ, để khách ăn quen rồi quay lại. Anh chưa xem báo sao, có nơi người ta cho cả anh túc vào món ăn để giữ khách đấy."
" Không thể nào, sao trước kia tôi không phát hiện ra." Đinh Đại Sơn ngờ vực"
" Chắc trước kia cho ít, lần này lỡ tay cho nên ..." Cừu Địch đột nhiên sáng mắt lên, nhớ ra một việc giúp bọn họ thoát thân:" Có chuyện này, chắc chắn chứng minh cửa hiệu nhà họ có vấn đề luôn."
" Chuyện gì?"
" Anh biết chuyện Nhục Đôn ngày hôm đó đột nhiên nổi khùng ra đường cởi hết quần áo, sau đó như trúng phải xuân dược, liên tục la hét làm chuyện đó không? Chắc chắn là hắn nhầm lẫn, uống phải, hoặc ăn phải thuốc của em gái hắn rồi."
Cảnh Bảo Lỗi và Bao Tiểu Tam há hốc mồm, thế này thì thất đức quá rồi.
Chuyện đó thì cả trấn đều biết, Đinh Đại Sơn chửi um lên:" Mẹ nó, thì ra là cô ta!"
" Đúng là cô ta đấy!"
Cừu Địch châm đầu quạt gió, thành công di chuyển thù hận sang nhà hàng lẩu, Định Đại Sơn càng nghĩ càng thấy đúng, do dự một lúc liền bỏ đi.
Thoát rồi, thoát rồi, Cừu Địch toát mồ hôi chứ không phải đùa đâu, đoán chừng tên Đinh Đại Sơn này uống nhiều nhất, cho nên phản ứng đặc biệt mạnh, người khác nào đến nỗi. Di chuyển thù hận lên người Hồ Hồng Diễm là hay nhất, đoán chừng Đinh Đại Sơn không dám trêu chọc vào cô gái trong mộng của Kỳ Liên Bảo đâu.
" Cừu Địch, lợi hại đấy, nếu không phải là tôi biết do chúng ta làm thì đã tin vào lời của cậu rồi." Cảnh Bảo Lỗi thời gian qua làm việc ở dưới bếp nhà khách, tiếp xúc toàn với kẻ thô lỗ, ăn tục nói phét suốt cả ngày, cũng đã tha hòa không ít:
" Mẹ nó, thằng cha này rốt cuộc phải XXOO bà nương dữ thế nào mà năm ngày mới đi làm được chứ?" Bao Tiểu Tam hâm mộ vô cùng
" Ai mà biết, nhưng mà chắc sau này không làm bà nương thỏa mãn được nữa đâu, hắn thảm rồi, nói không chừng bị đội vài cái nón xanh lên đâu."
" Cậu cười đi, nếu để Thiên Kiều biết cậu vu oan giá họa cho Diễm Hồng thế nào cũng không thả cho cậu, gần đây hai cô ấy thân thiết với nhau lắm."
" Tốt nhất cả hai cùng không tha cho tôi."
" Ha ha ha ..."
Ba người choàng vai ba cổ đi về nhà trọ, tiếng cười không dứt.
Không lâu sau, ba hộp xương sườn, hai xâu bánh bao, một hộp dưa chuột dầm, một hộp khoai tây xào cà chua, một hộp rau cải xào, một hộp thịt gà rang, đều bày lên bàn của Quản Thiên Kiều. Quản Thiên Kiều cảm kích nhìn ba chàng trai, thời gian qua toàn dựa vào Bao Tiểu Tam tay chân không sạch sẽ kiếm cơm về cho cô, hôm nay thăng cấp rồi, cả ba đều kiếm món ngon về.
" Lời cám ơn thì tôi không nói nữa nhé, dù sao thì các anh cũng có bỏ tiền đâu." Quản Thiên Kiều thản nhiên ăn uống, sau đó quan tâm nhìn Cảnh Bảo Lỗi:" Sao rồi, có chịu nổi không?"
" Vẫn ổn, thiếu chút nữa là không chịu nổi rồi." Cảnh Bảo Lỗi ngượng ngùng nói, trong ba người thì hắn yếu nhất, không có hai người anh em gánh đỡ cho thì gục lâu rồi:
Nói tới chuyện này, Bao Tiểu Tam liền có đề tài để nói, xen vào:" Tôi thích cái nơi này rồi đấy, chỉ cần chịu khó bỏ công sức thì có tiền để kiếm, có thịt để ăn, không giống cái thủ đô quỷ quái, chỉ biết làm việc chưa đủ, còn kén chọn tướng mạo nữa."
Có lẽ đã trải qua quá nhiều lần tướng mạo thay đổi vận mệnh, khiến cho Bao Tiểu Tam thấy nơi này không tệ, ít nhất tướng mạo của hắn ở nơi này không hề nổi bật, trong lòng có thỏa mãn hay không thì chưa biết chứ cân bằng tâm lý thì chắc rồi.
Hai người kia trêu chọc Bao Tiểu Tam vài câu, Cừu Địch hỏi Quản Thiên Kiều:" Tuần thứ hai sắp kết thúc rồi, phía công ty có tin tức gì không?"
" Đúng, chuyện tăng tiền thì sao, Kiều, em đã nói với bọn họ chưa?" Bao Tiểu Tam cái gì có thể quên chứ tiền thì nhớ lắm:
Cảnh Bảo Lỗi mắng:" Đừng lúc nào cũng chỉ biết tới tiền, chúng ta chưa có hợp đồng chính thức, biểu hiện tốt một chút có lợi hơn."
" Được mày không cần tiền, vậy đưa tiền của mày cho tao, tao không nói nữa."
Trả lời Bao Tiểu Tam là ánh mắt u oán như thiếu phụ xa chồng lâu năm của Cảnh Bảo Lỗi, đây là tuyệt chiêu xin bao nuôi của hắn, làm toàn thân Bao Tiểu Tam sởn gai ốc, không dám trêu chọc vào nữa.
" Được rồi, các anh đừng đùa nữa, có một tin tức tốt và hai tin tức xấu đây, các anh muốn nghe cái nào trước?" Quản Thiên Kiều bây giờ mất luôn khí chất thục nữ rồi, dùng đũa cắm bánh bao, đũa xiên dưa góp vừa ăn vừa nói:
" Tin tức tốt trước đi." Bao Tiểu Tam nóng lòng muốn xem có tăng tiền không, tính hắn là thế, vui trước, buồn tính sau:
" Không, nghe tin xấu trước đi, đang vui nghe tin xấu bực lắm, mất cả vui, nghe tin xấu trước, dù sao còn có tin tốt an ủi." Cảnh Bảo Lỗi thì có ý kiến trái ngược:
" Tôi cũng muốn nghe tin xấu trước, chuyện không hay cần biết sớm." Cừu Địch nói ngắn gọn:
Thế là tỉ lệ hai một, ba người đồng loạt nhìn Quản Thiên Kiều đợi cô báo tin dữ.