Chương 65: Tin xấu tin tốt.
Chương 65: Tin xấu tin tốt.
Trời mới tối chưa lâu, nhưng khác với Bắc Kinh, trấn Truân Binh không có cái gọi là cuộc sống về đêm, chưa nói tới nơi này thiếu thốn nơi giải trí, đại đa số mọi người đã trải qua một ngày vất vả, đều về nhà nghỉ ngơi, nên đường phố chỉ có lác đác khách du lịch dạo chơi. Nhiệt độ lúc này là 7 độ C, bên ngoài gió mạnh, thi thoảng làm cửa sổ đập sầm sầm, khiến căn phòng nhỏ dưới ánh đèn sợi đốt vàng nhạt càng thêm cảm giác ấm áp.
Quản Thiên Kiều rất thích mọi người tụ tập trong phòng cô thế này, cô thích không khí gia đình nhỏ như vậy, lông mi hơi thưa, gương mặt nhỏ trắng mịn, cái môi dưới lúc nào cũng hơi vểnh lên, đôi mắt to đen trắng rõ ràng tựa hồ đang lấp lánh niềm vui, cô nuốt nốt miếng bánh bao mới nói:" Tôi vừa mới nói chuyện với chị Đường Anh, chị ấy đưa ra yêu cầu điều tra mới, ngoại trừ khu phong cảnh thành chính ra, chúng ta còn phải tìm hiểu mấy khu phong cảnh nhỏ như núi Mã Phỉ, Hoàng Kim Câu ở xung quanh đây. Yêu cầu vẫn thế, tìm hiểu vị trí, hiện trạng, năng lực doanh lợi, cùng với có giá trị khai phát không? Đây là tin tức xấu thứ nhất."
Ai ngờ vừa nghe xong cả ba chàng trai cùng cười, Bao Tiểu Tam khịt mũi nói:" Đây mà là tin tức xấu à, dễ như trở bàn tay vậy, tranh thủ lúc nào đó rảnh rỗi đi một vòng là được. Mấy cái chỗ đó bình thường chẳng có ai, vắng tanh vắng ngắt, cùng lắm có đoàn làm phim nhỏ tới đó quay bối cảnh, xe chở cơm chính là đồ ngụy trang thiên nhiên, đi tới đâu cũng không sợ."
" Với lại chỉ cần tra ghi chép lượng tiêu thụ cơm hộp ở mấy nơi đó, vậy là gần như có thể biết những khu phong cảnh ngoại vi đó một măm có bao nhiêu người tới. Sổ sách thì ngay ở trong bếp, mỗi ngày ông chủ Mã thu phiếu ăn kết toán đều ghi lại vài chữ." Cảnh Bảo Lỗi bổ xung:
Cừu Địch chả thèm bình luận, đang tranh thủ gặm xương kia kìa, rõ ràng đây là chuyện chẳng đáng bận tâm.
Oa, thật dễ dàng, thế thì tốt rồi, mấy anh chàng này giờ tự tin quá, Quản Thiên Kiều thở phào, nói ra tin tức thứ hai:" Công ty báo tin tức mới nhất, còn có một nhóm nữa cũng đang làm chuyện giống như của chúng ta, là nhân viên điều tra thương vụ chuyên nghiệp hẳn hoi. Chỉ là bọn họ tới bao nhiêu người, tới bao lâu thì chúng ta chưa biết."
" Cái gì, còn có loại chuyện này nữa à?" Bao Tiểu Tam nổi nóng, thế này không phải tới cướp bát cơm của lão tử à:
" Có hậu quả gì không?" Cừu Địch cau mày, ngậm miếng xương trong miệng mà không nhai:
" Đơn giản thôi, cùng nghề là oan gia, cho dù là đồng nghiệp cùng công ty cũng là oan gia. Chúng ta có thể giả thiết thế này, nếu như Cáp Mạn phái đi một nhóm khác, với trình độ chuyên nghiệp của bọn họ, khẳng định là đã đi trước chúng ta, vậy thì giá trị của chúng ta suy giảm, hơn nữa nếu có sai sót gì, chúng ta rất có thể bị đá khỏi cuộc chơi ..." Quản Thiên Kiều phân tích, em gái này một khi làm gương mặt nghiêm túc rất có uy:" Giả sử không phải người của Cáp Mạn, mà là của công ty điều tra thương vụ khác thì hậu quả càng nghiêm trọng."
" Nghiêm trọng cỡ nào?" Cảnh Bảo Lỗi bất an, công sức bỏ ra không ít, không phải là chuyện đùa đâu:
" Khả năng bọn họ có tiến bộ nhiều hơn chúng ta, tin tức lấy được nhiều hơn chúng ta, vậy thì kết quả điều tra của chúng ta không đáng một đồng. Hoặc tệ hơn nữa, bọn họ tiết lộ thân phận của chúng ta, vậy thì hậu quả là gì?" Quản Thiên Kiều hỏi ngược lại:
Còn là gì nữa, cảnh tượng mấy tên cẩu tử đội bị người ta đánh như chó giữa phố, bọn họ vẫn còn chưa quên đâu.
" Chắc là phán đoán thôi, không nhất định là có đâu." Cảnh Bảo Lỗi tự an ủi bản thân:
" Tôi thấy khả năng có cao hơn đấy, nếu như là một lần thực tập thôi thì bọn họ hẳn là có tư liệu để so sánh rồi, không thể nào chúng ta nói sao là vậy, nếu chúng ta đánh lừa họ thì sao? Nếu như là thực chiến, vậy thì mọi chuyện hợp lý hơn, một công ty tiến hành điều tra thương vụ, ủy thác cho hai công ty khác nhau để có dữ liệu đối chiếu, không phải là bình thường sao?" Quan Thiên Kiều rất có thiên phú phân tích thông tin:
Trong phòng im phăng phắc, cả ba chàng trai đều không nói gì, mặt mày đều âm trầm. Quản Thiên Kiều khẽ cắn môi, thế này xem chừng phải rút, cô ở phía sau phân tích dữ liệu còn đỡ, ba người Cừu Địch trực tiếp ở tuyến đầu lấy thôn tin, nếu tinh thần không tốt, dễ xảy ra chuyện bất trắc lắm.
An toàn là trên hết!
" Chúng ta phải tìm ra bọn chúng trước, đánh cho chúng một trận mới được!" Bao Tiểu Tam thình lình hung hăng tuyên bố:
Quản Thiên Kiều mắc nghẹn, cô đang lo bọn họ sợ, chưa hết, đến Cừu Địch lạnh lùng nói:" Tao cũng nghĩ thế, phải ra tay trước mới an toàn, không thể sống trong nơm nớp lo sợ được."
Hai người này, thật là hết nói nổi, tin tức xấu này hình như không là vấn đề gì với họ, quay sang nhìn Cảnh Bảo Lỗi đang cười méo xẹo, Quản Thiên Kiều yên lòng một chút, ít nhất còn một người bình thường.
Phía bên kia Bao Tiểu Tam đã bắt đầu lên kế hoạch loại bỏ đối thủ cạnh tranh cùng Cừu Địch rồi, giống như khi cướp mối giao hàng vậy, canh tại cửa khách hàng, nhẹ thì xì lốp xe, nặng thì ném xe xuống mương, vẫn chưa biết điều thì đánh cho nó không còn biết trời nam đất bắc gì nữa.
" Được rồi, được, đừng khoe mấy chuyện thối nát của anh nữa, lời không hay tôi nói trước nhé, lần này chúng ta ra ngoài, phải chú ý nhiều hơn, chẳng may có chuyện, cũng còn có cách mà ứng phó." Ánh mắt Quản Thiên Kiều dừng ở chiếc bánh bao ăn dở trên bàn, lòng dâng lên cảm giác khó tả, thậm chí khiến cô có ảo giác như đang ở nhà, vốn định răn dạy hai người kia, giọng cũng vì thế mà dịu xuống:" Nếu không cần thiết thì đừng gây thêm chuyện, bình an ở về quan trọng hơn tất cả."
" Kiều, em yên tâm đi, với bọn anh mà nói chỉ là chuyện nhỏ thôi, bọn anh biết cách bảo vệ mình." Bao Tiểu Tam không ba hoa nữa, trấn an cô:
" Chuyện này cũng không khó giải quyết đâu, cùng lắm chúng ta chạy thôi, vậy tin tức tốt là ..." Cừu Địch nói tới đó tự tỉnh ngộ:" Tôi biết rồi, tiền tăng lên phải không?"
" Đúng, tăng gấp đôi tuần trước rồi." Quản Thiên Kiều hít sâu một hơi công bố tin mừng:
" 4000 à?" Bao Tiểu Tam sững sờ, sốc tới mức đưa tay lên nhẩm tính mới tin được:" Một ngày 400 à?"
Quản Thiên Kiều gật đầu khẳng định, đúng là nhiều thế đấy.