Chương 65: Khách từ đâu không mời mà tới. (3)
Chương 65: Khách từ đâu không mời mà tới. (3)
" Cám ơn anh, tạm thời tôi không có ý định đổi chỗ làm, khi nào có nhất định sẽ liên hệ với anh." Đường Anh cười nhẹ, trực giác cô nói đây là tên phú nhị đại rất ngang ngược, chuyên làm việc theo cảm xúc, loại này rất phiền:
" Ha ha ha, được, cứ quyết định như thế đi, ông chủ Tạ không có ý kiến gì chứ?" Giám đốc La hỏi:
Biểu đạt trần trụi như vậy làm Tạ Kỷ Phong cũng khó trả lời, đành phải khách khí nói:" Không dám, chúng tôi là quần thể yếu thế, đại đa số thời điểm làm việc cho người thuê đều chấp nhận."
Giám đốc La cười to, nói hai người họ thú vị, phất tay ra hiệu cho thư ký đem tài liệu cho bọn họ, đồng thời nói thêm:" Các vị chỉ có thể xem ở đây, không được mang khỏi phòng, đây là bí mật thương nghiệp, hai vị không thấy vấn đề gì chứ?"
Hai người đều gật đầu, đó là chuyện hiển nhiên thôi, cô thư ký xinh đẹp đưa tới hai trang giấy mỏng, Tạ Kỷ Phong xem rất nhanh, mặt không thể hiện ra bất kỳ điều gì, sau đó đưa cho Đường Anh. Khi bọn họ xem nội dung ủy thác thì phía ủy thác cũng nhìn bọn họ, không hề thấy cau mày, không thấy ngạc nhiên, càng chẳng thấy vẻ khó xử, đừng nói tay giám đốc Tạ có vẻ là người tâm tư kín đáo, cả cô gái xinh đẹp quá mức trông như loại hình bình hoa trưng bày, đều thản nhiên.
Tạ Kỷ Phong và Đường Anh không có biểu hiện gì làm giám đốc La và cô thư ký không kìm được nhìn nhau ngạc nhiên, vô hình trung đánh giá Cáp Mạn cao hơn một bậc.
Người giỏi kinh doanh không tính là thương nhân thực sự, mà người giỏi làm việc mới tính.
Mất vài phút để xem xong, mặc dù Đường Anh ngoài mặt không thể hiện ra, thế nhưng trong lòng thì kinh ngạc vô cùng, trên tài liệu đó là điều tra từ danh sách hàng, phương thức phân phối, kênh nhập hạng, số liệp xuất nhập kho, không cần biết liên quan tới công ty nào thì đều là bí mật thương nghiệp. Nói trắng ra vậy, đây không phải là ủy thác anh đi tra cái gì, mà là ủy thác anh đi ăn trộm của người ta.
" Xem xong tài liệu, tôi tin các vị hẳn là sinh ra hoài nghi nhân phẩm của tôi rồi hả?" Giám đốc La cười thoải mái, chẳng đỏ mặt chút nào:
Tạ Kỷ Phong không trả lời thẳng:" Nhân phẩm của thương nhân đều có vấn đề, chuyện đó không cần hoài nghi. Có điều giám đốc La, yêu cầu của anh là công việc gián điệp thương nghiệp, đó là khái niệm khác hoàn toàn với điều tra thương nghiệp."
Giám đốc La phất tay:" Có câu thương nhân và kẻ trộm cùng thờ chung một vị thần, nước ta có vũ khí hạt nhân là vì ăn trộm của nước Mỹ, vậy anh nói xem nên hổ thẹn hay là nên thấy tự hào dân tộc? ... Mỹ nữ cái nhìn của cô như thế nào?"
" Anh hỏi tôi sao?" Đường Anh không thích cách xưng hô xuồng xã của đối phương, vẫn nhoẻn miệng cười:" Thắng làm vua, thua làm giặc thôi."
" Hay, rất hay, mỹ nữ nói đúng lắm, tôi rất thích." Giám đốc La vỗ tay bôm bốp, người hai ngả ra sau dựa vào lưng ghế, hai tay giang rộng nhìn bọn họ:" Con người tôi rất thành thật, ngay cả khi làm chuyện xấu cũng thành thật, cho dù là ông chủ của ông ty bị điều tra có ngồi đây, tôi cũng nói thẳng với họ, đừng để tôi tóm được cơ hội, nếu không tôi sẽ kéo sập bọn họ ... Hai vị có đồng ý giúp tôi kiếm cơ hội này không?"
Câu hỏi khó trả lời rốt cuộc cũng bày ra trên bàn rồi, người ta muốn tuyển người làm gián điệp, đi lấy tình báo hạch tâm, dùng để làm gì cũng nói rõ luông, đó chính là kéo sập đối phương.
Tạ Kỷ Phong cũng chẳng nghĩ quá lâu, mỗi khi gặp chuyện cần quyết định, con người hắn trở nên rất dứt khoát:" Giá!"
" 100 vạn!" Giám đốc La đưa một ngón tay lên:
" Không thể nào." Tạ Kỷ Phong từ chối thẳng luôn:
" 100 vạn là tiền đặt cọc, chỉ cần các vị cho tôi nhìn thấy rằng các vị đang nỗ lực, cho dù không đạt được mục tiêu, tiền đặt cọc cũng không cần trả về. Còn về phần đạt được mục tiêu bao nhiêu thì ngay cả tôi cũng không chắc, cứ theo đơn vị trăm vạn mà tính." Giám đốc La phất tay hào phóng:
Tạ Kỷ Phong không bị mấy con số làm mờ mắt, giơ tài liệu lên:" Nhưng trên này không có mục tiêu rõ ràng, quá chung chung."
Giám đốc La và thư ký đều bật cười, hắn tựa hồ đang khiêu khích người ta:" Nếu tìm được tin tức có giá trị, anh nhất định tìm tôi để đàm phán, tôi không tin giám đốc Tạ anh lại không có cái nhãn quang đó."
Được lắm, Tạ Kỷ Phong cũng cười, xem ra mình hơi xem thường đối phương rồi, đây không phải là người mới vừa xuất chuồng, nếu không phải là người đã thao túng những vụ làm ăn lớn thì không có được khí độ này. Trông như hắn đang xem xét kỹ lại nội dung uy thác, lại giống như đánh giá được mất, còn Đường Anh thì đã sớm dự liệu được kết quả của ủy thác này rồi.
Tất nhiên là sẽ tiếp nhận thôi, Tạ Kỷ Phong dẫn cô theo chính là với mục đích này mà.
" Cô Đường hình như không có chút kinh ngạc nào nhỉ, xem ra các vị từng làm loại chuyện này rồi." Giám đốc La nhìn Đường Anh, ánh mắt của hắn không phải của kẻ háo sắc, mà kiểu đầy tính xâm lược, như tự tin thứ hắn muốn sẽ có, không cần thèm khát, giọng trêu ghẹo:
Đường Anh bình tĩnh đón nhận ánh mắt đó:" Tôi không thể thành thật như giám đốc La, cho nên tôi chỉ có thể nói thế này, đây đúng là lần đầu tiên tôi gặp phải chuyện này."
" Ha ha ha, tôi càng ngày càng thích cô rồi đấy ... Chẳng trách Hạ Diệc Băng lại tiến cử các vị cho chúng tôi. Thực ra thì các vị thiệt thòi rồi đấy, nếu như chúng ta sớm quen biết nhau, nói không chừng tôi đã mua lại phim trường Đại Tây Bắc. Con người tôi rất thành thật, cho nên thẳng thắn mà nói nhé, tôi đã phái người đi tra các vị rồi, quý công ty trong giới này làm việc rất chắc chắn đáng tin, tiếng tăm rất tốt, có thể nhìn ra trong tay các vị có người tài ... Thế nào giám đốc Tạ, anh nên quyết định rồi đấy." Giám đốc La quay sang Tạ Kỷ Phong nhắc nhở:
"Chuyện này sẽ rất lớn, lớn tới mức không thể tưởng tượng được." Ngay cả Tạ Kỷ Phong cũng phải cố gắng áp chế nhịp tim của mình:
" Không phải câu này của anh đang có hàm ý nói, chúng tôi không giống người làm việc lớn đấy chứ?" Giám đốc La hỏi ngược lại:
" Không, tôi chỉ đang lo hậu quả thôi." Tạ Kỷ Phong thẳng thắn thừa nhận:
Giám đốc La chỉ Đường Anh:" Vừa rồi cô Đường có nói, thắng làm vua thua làm giặc, khi một tòa nhà tài phú đổ xuống, ai còn quan tâm tới những con sâu đáng thương đã rơi xuống đáy vực chứ?"