Chương 66: Khách từ đâu không mời mà tới. (4)
Chương 66: Khách từ đâu không mời mà tới. (4)
" Có thể cho tôi chút thời gian để suy nghĩ không?" Tạ Kỷ Phong không dại tùy tiện đồng ý như thế, đối phương dám cọc những 100 vạn, hơn nữa không cần trả lại vụ này phải lớn cỡ nào, ít nhất phải biết bối cảnh của đối phương đã chứ, ai dại gì đâm đầu vào thứ mơ hồ như vậy:
" Được thôi." Giám đốc La thu lại nụ cười thường trực trên môi, xòe năm ngón tay ra, nói rất dứt khoát:" Năm phút thôi, anh nhất định sẽ thắc mắc lai lịch của tôi, cũng tò mò rốt cuộc tôi muốn làm gì, đúng không? Nói không chừng anh đã điều tra bối cảnh của tôi rồi, thực ra không cần thiết, nếu chúng ta cùng đường, vậy thì không phải là bí mật nữa, tôi sẽ đem toàn bộ ra nói với anh, như thế đôi bên mới có thể chân thành hợp tác. Nếu chúng ta khác đường, dù anh có nghe ngóng cũng chẳng có ý nghĩa gì, anh nói đúng không?"
Bị người ta nói trúng tim đen, Tạ Kỷ Phong vậy mà chẳng lúng túng hay xấu hổ gì, còn nâng cổ tay lên xem đồng hồ thật, bình tĩnh nói:" Vậy thì còn bốn phút rưỡi nữa, vừa rồi anh nói với tôi, tâm tình của anh rất cấp thiết, còn chúng tôi là lựa chọn số một."
Giám đốc La hơi bất ngờ, chỉ Tạ Kỷ Phong nói với thư ký:" Cô xem đi, tìm đúng người rồi đấy, anh ta còn hiểu tôi hơn cả nữ nhân ngủ cùng với tôi."
Cô thư ký cười, cười rất duyên, răng không lộ ra ngoài, không có cảm giác thiếu tự nhiên. Giám đốc La lại cười to, hỏi tới Đường Anh:" Mỹ nữ, cô có nhìn ra điều gì không?"
" Tôi, không nhìn ra gì cả." Đường Anh lắc đầu, cô không quen lắm với phương thức thể hiện khoa trương của tay giám đốc La này:
" Hẳn là cô nhìn ra rồi, con người tôi nông cạn lắm, giám đốc Tạ đang nghĩ xem đòi bao nhiêu tiền mới thích hợp, bảo ai tới làm mới thích hợp, anh ta sớm nhìn ra tôi sẽ không mặc cả rồi ... Đúng không giám đốc Tạ?" Giám đốc La vẫn cười thoải mái, nhưng hắn không nói bừa, đang uyển chuyển biểu đạt suy nghĩ của mình:
Hắn chắc chắn là kẻ khó ưa, nhưng tuyệt đối không phải là kẻ nông cạn, bất ngờ Tạ Kỷ Phong nói:" Anh nhầm rồi, chúng tôi không định tiếp nhận hợp đồng này."
Ơ, ngoài dự liệu rồi, giám đốc La và cô thư ký đồng loạt tròn mắt, đây là biến cố mà bọn họ không nghĩ tới, cái giá họ đưa ra đủ động lòng bất kỳ công ty điều tra thương vụ nào, loại công ty kiểu này họ không lạ gì, không thể có quy mô quá lớn, loại chuyện lặt vặt ủy thác một hai vạn cũng không bỏ qua, sao lại không nhận ủy thác này.
Chỉ có một khả năng thôi, chuyện lớn quá làm đối phương sợ rồi, tương ứng là trình độ của cái công ty điều tra Cáp Mạn này cũng chẳng ra gì nốt.
Cô thư ký thất vọng, định nói gì đó, nhưng mà chuyện này cô không tiện nói, giám đốc La mất hứng, kiểu đang ba hoa sướng khoái bị người ta chặn họng, chẳng khách khí nể nang gì nữa:" Thật cụt hứng, sớm biết như vậy tôi ngủ nướng thêm một giấc, dậy sớm chẳng được việc gì hết."
" Nhưng tiền đặt cọc thì chúng tôi vẫn lấy, 100 vạn, tiền mặt, không qua sổ sách." Tạ Kỷ Phong tiếp tục nói:
Đường Anh sớm biết kết quả sẽ là thế này mà, tên giám đốc La đó lai lịch bất minh, mưu đồ quá lớn, hệ số nguy hiểm quá cao, nên giống như trước kia, giám đốc Tạ lựa chọn phương thức giải quyết an toàn nhất. Cô không kìm được kích động, mới làm phó tỏng nửa tháng, vậy mà có vụ làm ăn lớn tới tay mình rồi.
Giám đốc La và cô thư ký lần nữa sửng sốt, không hiểu ý Tạ Kỷ Phong là sao, không nhận việc mà vẫn lấy tiền.
" Có nhìn tôi cũng vô ích, chúng tôi không làm loại chuyện này, nhưng chúng tôi sẽ tìm cho anh nhân tuyển thích hợp nhất, do chúng tôi truyền đạt, còn do các anh đích thân chỉ huy, như vậy có tốt hơn không?"
" Nếu như các anh có bất kỳ sự không hài lòng nào với bọn họ, chúng tôi sẽ trả lại toàn bộ tiền đặt cọc, nếu bọn họ không đạt được bất kỳ kết quả nào, chúng tôi cũng trả lại toàn bộ tiền đặt cọc, nếu bọn họ hoặc các anh muốn dừng công việc này giữa chừng, chúng tôi cũng trả lại toàn bộ tiền đặt cọc ... như thế hai vị sẽ không có bất kỳ tổn thất nào cả, có còn gì muốn bổ xung không?" Tạ Kỷ Phong nói chuyện rất dứt khoát, ý tứ lời này đương nhiên là có vấn đề thì tôi trả lại không dính dáng, chuyện thành thì tôi đút túi, đây là tính toán an toàn nhất:
Một loạt điều kiện như thế đưa ra, ngay giám đốc La thích ra bài bất ngờ cũng phải động lòng, thậm chí thấy quá khó tin:" Xem ra giám đốc Tạ cực kỳ tự tin vào nhân tuyển của mình."
" Đương nhiên rồi, bọn họ là át chủ bài trong những át chủ bài, tôi không lo bọn họ có hoàn thành được ủy thác hay không, tôi chỉ lo anh không kiểm soát được họ mà thôi." Tạ Kỷ Phong nói thế làm Đường Anh đến cạn lời, đối với giám đốc Tạ mà nói khả năng luôn đợi cơ hội làm giá này:
" Tốt, ha ha ha, quá tốt rồi, tôi thích loại người coi thường phép tắc đó, có điều để tôi chỉ huy cũng không thích hợp lắm." Tâm tình giám đốc La rõ ràng là tốt hơn hẳn:
Tạ Kỷ Phong nhìn sang cô thư ký:" Kiếm một thế thân như vậy với anh mà nói dễ như trở bàn tay, quá trình chi tiết của chuyện này, cả tôi và anh đều không cần phải biết rõ làm gì."
Cô thư ký lườm Tạ Kỷ Phong chắc là trong lòng đang chửi thầm hắn, giám đốc La thì lại cười tươi như hoa nở:" Nhìn đi, nhìn đi, rốt cuộc gặp được người còn xấu xa hơn tôi rồi, ha ha ha ... Thư ký Lang, rút tiền từ tải khoản riêng của tôi, làm theo lời giám đốc Tạ đi ... À phải rồi, không cần lấy giấy thu tiền đâu, đây là chuyện riêng giữa tôi và giám đốc Tạ, như thế có được không, giám đốc Tạ?"
" Không thành vấn đề, đây chính là phương thức mà tôi thích." Tạ Kỷ Phong đưa tay ra:
Giám đốc La nắm lấy tay hắn, một tay khác lại đưa về phía Đường Anh, Đường Anh có chút xấu hổ cũng bị hắn nắm lấy, bàn tay đó còn không chịu thật thà, khẽ gãi gãi lòng bàn tay cô, cô có thể nhìn ra trong ánh mắt hắn đang truyền đi ám thị không liên quan tới chuyện làm ăn.
Ám thị gì thì còn cần phải nói sao?