Q4 - Chương 70: Tôn trọng không có nghĩa là nhường. (4)
Q4 - Chương 70: Tôn trọng không có nghĩa là nhường. (4)
Phòng số 1999 gian phòng theo kiểu căn hộ, có đầy đủ trang thiết bị gia đình, chuyên phục vụ cho nhân vật thượng lưu đáp ứng sự thuận tiện và riêng tư. Đi vào cửa một cái thấy ngay phòng khách, ánh mắt trời xuyên qua cửa sổ sát trần chiếu tấm thảm lông cừu dày, trang trí trong văn phòng phối hợp với ánh sáng càng tăng thêm cảm giác sang trọng.
Ngồi xoay lưng về phía ánh sáng là một cô gái, tuổi chừng trên 20, mặc trang phục ở nhà đơn giản, áo len mỏng dài tay, quần thụng ống rộng, đang hơi nhíu mày chăm chú viết gì đó, trên sống mũi xinh xinh là chiếc kính gọng bạc, tóc dài uốn cong buông xõa xuống vai.
Khi Cừu Địch đi vào, cô vẫn chăm chú làm việc, chỉ vẻn vẹn đưa tay mời ngồi, vẫn giữ nguyên tư thái ưu nhã. Cừu Địch nhìn một lúc lâu mới rời ánh mắt đi, chiếc áo len cổ chữ V khá sâu, ôm lấy vóc dáng uốn lượn, khi cô chống cánh tay nhìn người ta, cảm giác như mang cả mùa xuân tới, nụ cười rạng ngời, hương thơm dễ chịu, tựa như một bữa tiệc thị giác thịnh soạn, làm người ta không nỡ rời mắt đi.
Đúng là một mỹ nữ nhìn kiểu gì cũng thấy đẹp.
" Anh Cừu phải không?" Mỹ nữ hỏi:
" Vâng, cô là giám đốc La?" Cừu Địch hỏi:
" Đúng thế, có người tiến cử anh với chúng tôi, tiếp theo đây phải làm chút việc nhỏ, ở một số phần chi tiết, chúng ta cần phải đạt thành nhận thức chung, anh không có ý kiến gì chứ?" Mỹ nữ dùng tiếng phổ thông không được sõi cho lắm, có điều rất dễ nghe, giọng nói đẹp lại có sức hút, tựa như có một loại ma lực nào đó khiến Cừu Địch bất giác gật đầu:
Trước khi bắt đầu là nhấn mạnh các điều khoản liên quan tới bảo mật, thương nhân mà, bọn họ thích cái phương thức lén lén lút lút này.
Dừng chốc lát, mỹ nữ đó nhìn Cừu Địch đúng một phút không nói gì, Cừu Địch cũng không nói gì cả, yên tĩnh chờ đợi. Hết một phút mỹ nữ mới mỉm cười:" Rất tốt, có vẻ anh không có sự hiếu kỳ mạnh như người khác, cũng không nóng lòng biểu hiện, điểm này rất tốt ... Không giống người trẻ tuổi ở Đại Lục, quá nóng vội, hơn nữa còn thực dụng, mở miệng ra là nói tới thù lao, như thế sẽ khiến người ta phản cảm."
" Cám ơn đã khen ngợi." Cừu Địch bình thản đáp, chẳng biết vì sao có vẻ thiếu nhiệt tình:
" Không, anh đúng là khác biệt với số đông đấy, có vẻ đáng thử một lần." Mỹ nữ đưa tới một tờ giấy in, mời Cừu Địch xem:
Cừu Địch xem lướt qua rất nhanh, sau đó đặt lên bàn đợi đối phương hỏi, vẻ mặt vẫn không có biểu hiện gì nhiều.
Mỹ nữ thì ngược lại, càng hứng thú hơn:" Tôi tin giám đốc Tạ đã nói với anh rồi, anh có thấy khó không?"
" Phong Nam, Ngoại Mậu, Cố Đô, Đông Phong, Vọng Kinh, Kim Liễn, Xuân Phong, Tân Hoa, chín nhà cung ứng này có dân doanh, có tập thể, thậm chí còn có cả quốc xĩ lâu năm, moi tin tức từ chín xí nghiệp này không phải là vấn đề có khó hay không, mà là rất khó đấy." Cừu Địch sửa lời:
" Tôi biết!" Mỹ nữ có hơi bất ngờ, cô thấy Cừu Địch đọc rất nhanh, thậm chí còn nghi ngờ y chưa xem hết, vậy mà y đọc ra được liền chín cái tên trong danh sách, đổi đề tài:" Chuyện khắc phục khó khăn là của các anh, điều chúng tôi quan tâm là thời gian, thù lao, ở mặt này anh có thể đưa ra yêu cầu."
Mỹ nữ hơi nghiêng người, đổi tư thế ngồi khác, đặt kính xuống bàn, đợi Cừu Địch ra giá.
" Đây là một cuộc phỏng vấn công việc đấy à?" Cừu Địch bất ngờ đặt câu hỏi:
" Anh nói gì?" Câu hỏi ngoài dự kiến nhất thời làm giám đốc La không kịp phản ứng:
" Tôi nói là, có phải cô đang phỏng vấn thôi không?"
" Đương nhiên là phải phỏng vấn rồi."
Cừu Địch hỏi:" Vậy tôi có hợp cách không?"
" Vẫn thiếu một chút." Mỹ nữ đưa hai ngón tay trỏ và tay cái lên khép lại thành khe nhỏ:" Anh là người chững chạc, ít nói, không nóng lòng biểu hiện, những thứ đó là ưu điểm ... Hơn nữa tôi nhìn ra anh Cừu hình như sống rất bình thường thì phải."
" Vậy sao?"
" Từ lúc anh đi vào cửa tới nay đã mấy lần cựa vai, rõ ràng là anh không quen kiểu ăn mặc chính thức, nói cách khác anh cũng không mấy khi xuất hiện ở trường hợp chính thức ... Điều ấy cũng có nghĩa là anh còn cách giới nhà giàu hơi xa đấy. Một người có tiền sẽ bất tri bất giác bồi dưỡng lên gu cá nhân, nhưng nhìn trên người anh Cừu, tôi không nhìn thấy đặc điểm cá nhân nào, bộ vest chỉ là hàng rẻ tiền, áo sơ mi có nếp nhăn, không biết có phải là cất trong tủ lâu ngày, lâm thời dùng tới lấy ra mặc, thậm chí trong nhà anh không có sẵn bàn là? Vậy tức là anh sống khá tạm bợ, cho thấy cuộc sống của anh không chắc chắn. Móng tay anh cắt tỉa không đều, thậm chí từ góc độ của tôi thấy được cả lông mũi, râu của anh ... Chậc chậc ..." Mỹ nữ chép miệng, tỏ vẻ hết sức không hài lòng:
" Điều ấy có ảnh hưởng gì tới chuyện tôi làm chứ?" Cừu Địch tò mò hỏi, cái quái gì vậy, định tuyển người mẫu nam đấy à:
" Không, vừa vặn ngược lại, chính bởi vì những đặc điểm này tôi cho rằng anh Cừu hẳn là người vì cuộc sống mà bôn ba, chính là loại người mà chúng tôi đang cần ... Nếu như anh không có những đặc điểm ấy thì có lẽ tôi sẽ hoài nghi anh là kẻ lừa đảo đấy, ở thủ đô này có không ít kẻ lừa đảo." Mỹ nữ điệu đà vươn tay ra, giống như tiếp nhận Cừu Địch rồi:" Anh thể hiện năng lực của mình đi, tôi sẽ cho anh một cái giá hợp lý:
Đây là công việc không đơn giản, người ta đặt ra yêu cầu cao cũng là bình thường, Cừu Địch hỏi:" Thể hiện năng lực gì?"
" Lấy luôn sự kiện này ra để nói đi, một gián điệp thương nghiệp ưu tú sẽ có phản đoán trực quan chuẩn xác đối với sự vật. Khi xem xong nội dung ủy thác, sẽ có ngay một kế hoạch đại khái, ví như, anh có loại nhân thủ nào trong tay, trang thiết bị loại gì, ở mảnh đất thủ đô dưới chân thiên tử này có đủ loại quản lý với quy cách rất cao này, làm sao lấy được tình báo cần thiết ... Anh chỉ cần cho tôi thấy những cái đó là được." Mỹ nữ ngửa lòng bàn tay ra, mời tới lượt anh: