Q4 - Chương 71: Tôn trọng không có nghĩa là nhường. (5)
Q4 - Chương 71: Tôn trọng không có nghĩa là nhường. (5)
À, chẳng qua là muốn thăm dò bài tẩy của người ta mà thôi, Cừu Địch biết muốn kiếm được chút tiền từ trong tay loại người cực kỳ có tiền này không dễ dàng, đem so ra những ông chủ có chút tiền như Tôn Chí Quân lại rộng rãi hơn nhiều.
Có điều yêu cầu của đối phương đưa ra rất hợp lý, Cừu Địch đủng đỉnh nói:" Nếu như cô thực sự muốn tôi thể hiện, vậy thì cô đừng để bụng nhé."
" Đương nhiên không để bụng rồi, số gián điệp thương nghiệp mà tôi từng gặp nhiều hơn anh nghĩ đấy, cũng cao minh hơn anh nhiều." Mỹ nữ khích nhẹ:" Nếu là cao thủ thực sự, tiền kiếm được sẽ không ít, không tới mức sống tệ như anh, phải không?"
" Ha ha ha." Cừu Địch cười dài rồi thình lình trở mặt:" Vậy thì mời cô xéo xa một chút, mời chính chủ ra đây cho tôi, một nha hoàn cầm chìa khóa chẳng quyết định nổi việc gì mà ngồi đây khoe khoang không thấy ngượng à?"
" Anh ..." Mỹ nữ tức thì mắt hạnh trợn tròn, ngực nâng cao lên hẳn là chứa đầy tức giận trong đó rồi, khe chữ V lõm xuống, có điều rốt cuộc không nói tục, mà chỉ ra ngoài cửa:" Get out!"
Cừu Địch chẳng nhúc nhích, nhếch mép khinh thường:" Chỉ cô biết nhìn người, tưởng người khác mù đấy à? Tôi vào cửa một cái, cô liền xoay lưng về phía ánh nắng tạo dáng, rất có mỹ cảm đấy, nhưng chỉ có loại ngu ngốc mới nhìn màn hình máy tính ngược sáng như thế, cô nhìn ra được cái gì? Còn tờ danh sách kia, đem mục tiêu giấu trong đó chứ gì? Có ngu mới đi gây thù chuốc oán với cả chín nhà đó, nuốt không trôi đâu, chẳng qua là che đậy một hoặc vài mục tiêu thật mà thôi. Mấy trò đó thì kiểm tra được cái gì, người mới vào nghề à?"
" Muốn phỏng vấn, được thôi, không sao cả, nhưng gọi người đủ trình độ đánh gia tôi ra đây."
" Còn về phần cô, tôi nói thật nhé, lộ liễu quá mức, nhìn đôi tay đẹp đẽ kia của cô, cắt tỉa vừa vặn, không có đồ trang sức, đầu ngón tay hơi bẹt ... Tôi nói này mỹ nữ, đó không phải là ngón tay của bà chủ đâu, thường gõ phím chứ gì, tay phải cong cong kìa, khuynh hướng biến thành chuột máy tính luôn ..."
Mỹ nữ bất giác rụt tay lại.
Cừu Địch vẫn chưa nói hết, chỉ tay về phía cô ta:" Tôi ngồi ở nơi này, cô ở đó, khoảng cách nói chuyện không thoải mái, cô vẫn giữ thân thẳng tắp, vẻ mặt và tư thế từ đầu tới cuối đều không đổi ... Chậc, có bà chủ nào lại đi bức hại bản thân như thế không? Không quen ngồi ở vị trí đó đã đành, còn chứng tỏ trong tâm lý cô cái ghế đó có vị trí rất cao, cô biết mình không xứng nên không thả lỏng được."
" Mỹ nữ, không cần kinh ngạc, chắc bận rộn lắm nhỉ, không có thời gian giải trí chứ gì. Tôi dạy khôn cho cô, không cần cao thủ mới nhìn ra mấy cái tôi nói đâu, thời buổi này đám đa cấp thuê quần áo, thuê xe đóng giả chủ tịch lên mạng khoe khoang nhiều lắm, cư dân mạng phân tích nát mấy động tác tư thế gượng gạo đó rồi. Hôm nay may là cô biểu diễn cho tôi xem thôi đấy, về sau ra ngoài đừng vờ vịt người ta cười cho bẽ mặt lắm ... Bất kể cô ăn mặc đẹp đẽ thế nào, đa phần người ta nhìn một cái là biết thân phận của cô rồi."
Mỹ nữ mặt trắng bệch, có điều cô ta phản ứng cũng rất nhanh, nói:" Anh nói không sai, nhưng tôi có quyền lực quyết định anh đi hay ở."
" Bớt vờ vịt đi, quyền quyết định nằm ở cái tên ngoài kia kìa, tên lái xe ấy. Làm trò cho ai xem vậy, lái xe nhà phú quý mà thiếu giáo dưỡng thế à, gặp người ta hỏi linh tinh vớ vẩn, còn dám bình phẩm cả về dung mạo bà chủ. Nếu thật sự đó là lái xe thì tôi khuyên cô nên đuổi hắn đi, nếu không phải là lái xe thì vào đây, đừng rình rập nghe trộm ... Trong tai cô có cái gì thế kia, móc ra đây đi, để lâu bên trong không sợ hại màng nhĩ à?" Cừu Địch tỏ vè chán chẳng muốn nói nữa, ngồi dựa vào lưng ghế, vắt chân chữ ngũ ngó nghiêng xung quanh:
Còn mỹ nữ càng nghe càng chột dạ, tới câu cuối cùng kia bất giác đưa tay lên che tai, vừa che một cái mới phát hiện ra Cừu Địch ngồi ở ghế sô pha, góc độ của y không thể nhìn thấy tai nghe bên kia, ngay từ đầu cô cố ý làm thế để đối phương không thấy, ai ngờ bị lời nói của đối phương làm mất tự chủ như vậy.
Quả nhiên mỹ nữ vừa giơ tay lên, Cừu Địch bật cười:" Cám ơn cô nhé, cô giúp tôi xác định rồi, xem ra mỹ nữ cũng từng làm gián điệp thương nghiệp hả? Thứ đó không bán công khai."
Rầm, mỹ nữ vỗ bàn, bị coi như đứa ngốc những hai lần, không giận mới lạ.
Tạch, cửa mở ra, tên lái xe cười ha hả đi vào, nhìn nữ thư ký xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu của mình, tựa hồ thấy vui lắm, vừa đi vừa cười liên hồi, chẳng có chút nghiêm chỉnh nào:" Thú vị, quá thú vị, Nguyệt Tư, cô đã tin dân gian có cao nhân chưa ... Hì hì, ngồi đi, ngồi đi, cứ ngồi chỗ đó cũng không sao."
An ủi mỹ nữ bị xỉ nhục ngồi xuống, người kia kéo bừa một cái ghế ngồi gần với Cừu Địch:" Tôi bảo Tạ Kỷ Phong không nói cho anh đấy ... Thực ra thì hắn cũng chẳng biết tôi là ai, có điều tôi có thể nói với anh. Kẻ hèn này tên La Trường Hoan, đây là thư ký riêng của tôi Lang Nguyệt Tư. Anh Cừu, anh cho tôi một bất ngờ rất lớn đấy."
" Chơi cái trò này hay lắm sao?" Cừu Địch không thoải mái:
La Trường Hoan vậy mà gật đầu:" Hay chứ, rất hay là khác, anh Cừu, có thể cho tôi biết anh luyện ra chiêu này không? Rất là ngầu, nhìn một cái là nhận ra ngay cô ấy là hàng giả ... Cho anh biết nhé, tôi dùng cách này thử rất nhiều người đấy, về cơ bản gặp Nguyệt Tư là thua rồi, cô ấy đóng giả bà chủ rất nhiều lần, tôi có thấy cô ấy có chỗ nào thiếu tự nhiên đâu chứ? Sao mắt anh nhìn chuẩn vậy?"
Thực ra lợi hại nhất không phải đôi mắt Cừu Địch, mà là đầu óc kết hợp với cái miệng của y kìa, luôn nói cho người ta chóng mặt chứ thực sự thứ y nhìn ra không nhiều, y thấy một nhưng dám nói ba:" Dễ lắm, tôi từng đi qua mười mấy tỉnh thành trên toàn quốc, gặp gỡ rất nhiều người, cảm giác thôi, không phải luyện."
" À, cuộc sống của anh thực sự làm tôi hâm mộ đấy, tôi cũng đã đi qua mười mấy quốc gia, vì sao tôi không có nhãn quang như anh?" La Trường Hoan không tin:
" Vì mắt anh đặt ở trên đỉnh đầu, anh đâu cần nhìn người khác ... Tôi thì khác, chỉ có một cái ba lô trên lưng, nếu không biết nhìn mặt đoán ý, quan sát tình hình, có lẽ bỏ mình lại trên đường rồi." Cừu Địch trả lời:
" Ha ha ha, hình như là đúng như thế thật, nhưng bây giờ thì tôi không dám để mắt trên đỉnh đầu nữa. Quay về chuyện chính thôi ..." La Trường Hoan đưa tay ra, nhận lấy tư liệu trong tay nữ thư ký, gạch ba nhà trên đó, đưa cho Cừu Địch:" Chính là ba nhà này, trong vòng một tháng, tôi muốn biết tin tức chi tiết nhất, đem tất cả mọi thứ anh biết được đều báo cáo cho tôi ... Nói đi, anh muốn bao nhiêu tiền?"
" Không vội, đợi khi nào có tin tức xác thực, tôi sẽ bàn bạc giá cả với anh ..." Cừu Địch nhận lấy tài liệu, thong thả gấp lại rất vuông vức, cho vào túi áo vest, chuẩn bị cáo từ:" Đây cũng không phải là mục tiêu cuối cùng đúng không? Anh muốn thử năng lực của tôi, sau đó mới dựa vào đó trả thù lao ... Yên tâm đi, không mất đến một tháng đâu."
Nói xong bắt tay hẹn gặp lại, ung dung rời khỏi phòng.
(*) Không biết mọi người để ý không, tên chương có điều đặc biệt đấy, Q1 có 4 chữ, Q2 có 5 chữ, Q3 có 6 chữ, Q4 có 7 chữ, đến Q5 sẽ là 8 chữ. Bộ này còn đỡ trong bộ Hương Sắc Khuynh Thành tên chương kết hợp thành bài thơ thất tuyệt luôn, mãi sau mình mới nhận ra thì bỏ lỡ phần đó rồi nên không dịch đúng.
Dư Tội là Tứ Tuyệt, Hắc Oa là Ngũ Ngôn, Đối Dịch là Bát Cú, Hương Sắc là Thất Tuyệt, phục Lão Thường luôn.