Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 657 - Q4 - Chương 76: Miếu Nhỏ Hương Ít Yêu Quái Lớn. (1)

Q4 - Chương 76: Miếu nhỏ hương ít yêu quái lớn. (1) Q4 - Chương 76: Miếu nhỏ hương ít yêu quái lớn. (1)

Ở cái đất Bắc Kinh này mua xe không bằng thuê xe, thuê xe không bằng chẳng có xe, điều này Cừu Địch lấy chính bản thân ra trải nghiệm rồi. Trên đường đi bọn họ gặp một vụ xe cộ vào nhau, hai lái xe một nam một nữ nhảy ra, không ai chịu thua ai, ai cũng cho là mình đúng, chỉ mặt nhau chửi bới. Kết quả là tắc đường mất mười mấy phút, khi cảnh sát giao thông tới giải tỏa ách tắc thì cũng hơn một tiếng, tới được điểm đến thì đã qua trưa, đành phải cùng Thôi Tiêu Thiên ăn cơm trước tính sau.

Kiếm bừa một cái quán cơm nhỏ ăn qua loa, Cừu Địch rõ ràng là thiếu tập trung, còn Thôi Tiêu Thiên thì tâm sự trùng trùng, hắn biết Cừu Địch đã tiếp nhận một vụ làm ăn lớn, hơn nữa bây giờ vừa mới đích thân đi đón Mã Thụ Thành ra, lại còn đi tìm một hacker nữa, chuyện có vẻ không ổn. Từ khi Cừu Địch nhảy vào cái giới này, y là thứ chim lạ vào rừng, đã không chỉ một lần phá vỡ quỹ tắc trong nghề, dù là dây thần kinh to tới đâu cũng khó tránh khỏi có chút lo lắng.

" Không biết mấy người kia làm ăn thế nào rồi nhỉ?" Thôi Tiêu Thiên thử dò hỏi một câu, mấy vị kia thực sự quá nát, Cừu Địch to gan làm bừa thì chớ, ít nhất y còn biết hậu quả mà tránh, chứ đám kia càng vô pháp vô thiên, không biết chữ chết như thế nào:

" Ánh mắt của anh hẳn là sẽ không để ý tới bọn họ mới đúng chứ?" Cừu Địch nhìn ra sự bất an của Thôi Tiêu Thiên:" Có phải là muốn biết rốt cuộc tôi làm cái gì, đúng không?"

Đúng, bị người ta nhìn ra rồi, Thôi Tiêu Thiên gật đầu.

Mà cũng không đúng, Cừu Địch lắc đầu:" Tôi không nói cho anh được, tôi cũng không rõ."

" Bản thân anh còn không rõ mà dẫn chúng tôi làm à?" Thôi Tiêu Thiên không vui vẻ gì:

Cừu Địch nhún vai:" Rất nhiều chuyện đâu có diễn ra theo kế hoạch, để tôi kể cho anh, xem anh sẽ làm gì ở tình huống này."

Đem tình huống ngày hôm qua kể ra, trừ việc giấu đi tên của đối phương, Cừu Địch nói luôn cả chuyện liên quan tới Tạ Kỷ Phong, tình hình là thế đấy, anh nói xem có nên làm hay không?

Tò mò cùng với lợi nhuận là quá đủ tạo thành động lực cho việc này rồi, còn chưa làm gì cả đã lấy được từ phía trung gian 25 vạn, nghe đủ biết không phải vụ làm ăn tầm thường đâu. Thôi Tiêu Thiên suy nghĩ một lúc rồi gập ngón tay liệt kê mấy loại khả năng:" Thứ nhất là thù oán riêng, cái này không cần nói, thù hận là thứ khó xóa bỏ nhất trên đời. Thứ hai là cạnh tranh thương nghiệp, muốn kéo sập đối phương để chen chân vào, loại thủ đoạn bất chính như thế phố biển lắm. Thời buổi bây giờ cùng nghề là oan gia, cho nên dùng thủ đoạn gì thì cũng không phải là lạ."

" Đúng rồi, tôi cũng hiểu rõ hai tình huống anh nói, bất kể là anh muốn kiếm tiền hay là muốn biết rõ mục đích của đối phương, chỉ có thể đi tiếp thôi." Cừu Địch cười:" Là anh thì anh cũng nhận thôi, đúng chứ?"

Đúng là thế, việc này chắc chắn là phải nhận, cho dù không thể hoàn thành đi chăng nữa, cũng phải thăm dò một chút, thông tin thu được có thể không hữu ích cho việc này, biết đâu dùng tới lần khác. Thôi Tiêu Thiên vội tra thông tin ba xí nghiệp thực phẩm kia liền hiểu ngay vì sao Cừu Địch muốn tìm một hacker đỉnh cấp, gặp phải tập đoàn thương nghiệp quy mô lớn như thế, mấy chiêu trộm gà bắt chó cấp thấp khó mà phát huy được hiệu quả.

" Trong giới này hacker gọi là Châu Tử đúng không?" Cừu Địch nhớ lại cuộc nói chuyện với Quản Thiên Kiều tối ngày hôm đó hỏi:" Trình độ người mà chúng ta sắp gặp so với Yêu Cơ thì thế nào?"

" Không thể so sánh được, Yêu Cơ có danh tiếng lớn là vì cô ấy hoạt động rất tích cực lại giảo hoạt, nhiều người biết tới, nếu so sánh thủ đoạn gián điệp thương nghiệp, Yên Cơ có thể tính top đầu. Nhưng chỉ so sánh kỹ năng hacker thì cô ấy không là gì với người này, trong vòng tròn nhỏ đó, cao thủ thực sự thì không hiện thân, không ăn lương nhà nước thì cũng bị nhốt lại ăn cơm tù rồi." Thôi Tiêu Thiên trả lời:

" Nói như anh thì người này vừa không bị nhốt, lại không ăn lương nhà nước thì trình độ không quá cao à?" Cừu Địch càng đi sâu vào giới này thì càng thấy nhiều bí ẩn:

" Không, hắn chính là cao thủ trong cao thủ, loại khác với số đông đấy." Thôi Tiêu Thiên khẳng định:

" Lợi hại thế cơ à?"

" Đương nhiên rồi, vào cái thời nước ta vừa mới có internet, cả nước đang chập chững vào nghề thì hắn đã chiến đấu trực diện với hacker nước ngoài, đánh vào trang web chính phủ và thương nghiệp của quốc gia đối phương. Cụ thể tới trình độ nào thì tôi cũng không rõ, sau hắn bị bắt rồi xử tù một năm rưỡi, tiền đồ gì đó coi như vứt đi hết rồi, sau đó nữa thì bắt đầu nghiên cứu tiền ảo, trộm được cái gì thì trộm cái đó, rồi lại bị xử ba năm nữa. Tiếp sau đó là thời đại game online, hắn liền bán phần mềm hack, lại bị tù thêm ba năm ..."

" Khoan, khoan khoan!" Cừu Địch nghe mà dở dóc dở cười, loại cao thủ gì vậy hả trời, nửa đời người ăn cơm tù rồi:" Nghe như thể hắn vẫn còn ở trong tù hả?"

" Lát nữa gặp là anh sẽ hiểu, hắn chỉ bị phạt tù nhiều thôi chứ ăn cơm tù không mấy, mỗi lần vào trại là hắn lại bị đuổi về, lần thông minh nhất là hắn tự làm cho mình toàn thân ghẻ lở, ngay cả lúc xét xử cũng không bị giam mà được cho về rồi." Thôi Tiêu Thiên giải thích sơ qua tình huống:

Oa, Cừu Địch kinh ngạc vô cùng:" Thế thì thằng cha đó đúng là hàng cực phẩm rồi."

" Phải nói là siêu cấp cực phẩm trong cực phẩm, chỉ cần là có vụ trộm cắp trên mạng, cảnh sát mạng sẽ bắt hắn đầu tiên, hắn là khách quen của cục công an. Tôi biết phần mềm diệt virus đầu tiên trong nước có không dưới lập trình viên tìm hắn thỉnh giáo ... Mấy năm qua hắn sống ẩn dật ít xuất hiện, cho nên danh tiếng không được như xưa nữa."

Thôi Tiêu Thiên nói xong thấy Cừu Địch nhíu mày càng chặt hơn, hiểu lo lắng của y, hạ thấp giọng nói:" Hắn là tên quái thai theo chủ nghĩa vô chính phủ kiêm nhân cách rối loạn, đã phải vào bệnh viên tâm thần mấy lần rồi, hắn có thể làm ra bất kỳ chuyện gì, nhưng tuyệt đối không làm những chuyện bình thường."
Bình Luận (0)
Comment