Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 659 - Q4 - Chương 78: Miếu Nhỏ Hương Ít Yêu Quái Lớn. (3)

Q4 - Chương 78: Miếu nhỏ hương ít yêu quái lớn. (3) Q4 - Chương 78: Miếu nhỏ hương ít yêu quái lớn. (3)

" Nào nào, để cho anh nhìn cái bụng nhỏ của em đi."

" Tiếp đi, tiếp đi, thẹn thẹn thò thò như làm anh đây ngứa quá trời."

" Mau lên, mau lên, cởi hết ra đi, phía dưới chắc chắn là ướt hết rồi ..."

" Khà ... Chặt thật đấy, xem anh kẹp vào như thế nào ..."

Cạch, phím cuối cùng gõ xuống, toàn bộ màn hình biến thành trang mua sắm nào đó, chỉ thấy Lão Phiêu nhanh chóng tắt máy, mở lại, vào mạng bình thường thì điểm số uy tín của cửa hàng online kia đã tụt xuống. Còn về phấn đánh giá, toàn bộ là đánh giá thấp với những lời bình phẩm tục tĩu vô cùng hạ cấp. Lão Phiên bị chính thành tích của mình làm cười tới toàn thân rung chuyển, tiếng cười đó vừa dâm đãng vừa phóng túng, Cừu Địch nghe mà da gà da cóc nổi lên từng cơn.

Chắc là cái cửa hàng online kia khóc mất rồi, Thôi Tiêu Thiên ghé đầu nhìn, không ngờ lại là cửa hàng bán đồ nội y nữ, mãi mới nói lên lời:" Anh có thù oán gì với người ta thế hả?"

" Hừ, tôi hỏi bọn họ có quần lót mang mùi vị của mỹ nữ không, vậy mà bọn họ chửi tôi là biến thái, vậy tôi cho bọn họ biết biến thái là thế nào." Lão Phiêu liếm môi dưới, cười the thé, hai mắt chỉ còn lại đúng cái khe hẹp:

" Lão Phiêu, hôm nay chúng tôi tới đây là ..."

" Cút cút, không hứng thú, lại muốn tôi làm mấy cái chuyện phạm pháp chứ gì? Không biết bây giờ tôi đang thời kỳ bảo lãnh đợi xét xử à? Mỗi tuần còn phải tới chỗ tư pháp báo danh, không đi là bọn họ tìm tới tận cửa ... Nhìn tôi đẹp trai tới mức này, sao có thể làm mấy chuyện dơ bẩn cùng với các cậu." Lão Phiêu tức lắm, rõ ràng là tuyên bố, tao với thằng gay mày không cùng đường, xéo đi đỡ ngứa mắt, chẳng qua sợ "bạn gái" thằng gay mà cố kiềm chế thôi:

" Tôi có đồ lót mùi mỹ nữ đấy." Cừu Địch bỗng nhiên nói:

" Cút, cút ... Hả? Cái gì?" Hai mắt Lão Phiêu sáng lên nhìn về phía Cừu Địch:

Cừu Địch nghiêm túc đưa tay ra nói:" Làm quen một chút, kẻ hèn này biệt hiệu Dâm Ma Đêm Khuya, đồ lót nguyên vị từ thiếu phụ, loli, ngự tỷ, tất cả các loại hình, muốn cái nào tôi cũng kiếm được, có hứng thú không?"

Hai bên mép Lão Phiêu từ từ mở ra, biến thành tiếng cười vô cùng ghê rợn, hưng phấn dùng cả hai tay nắm lấy tay Cừu Địch, thốt ra đúng một chữ:" Có!"

" Thế thì tốt, đừng cho rằng tôi nói đùa với anh, tôi dẫn anh đi gắp mấy mỹ nữ, sau đó họ cởi ngay trước mặt đưa cho anh." Cừu Địch tự tin tuyên bố, hỏi:" Đảm bảo toàn là mỹ nữ hạng nhất, tuyệt đối không có hàng giả, có làm không?"

Hai mắt Lão Phiêu cứ như phát sáng thật vậy, không nói một lời nhảy ra khỏi ghế ... À, nói nhảy thì hơi khoa trương rồi, hắn bò nhanh ra khỏi ghế mới đúng, mặc vào cái quần siêu kích cỡ, mặc vào cái áo gió ngoại cỡ, chớp mắt đã vũ trang đầy đủ, sẵn sàng xuất phát ...

Lúc này là nửa sau buổi chiều, nhiệt độ ngoài trời dưới 10 độ C, gió bắt đầu thổi, những chiếc lá đỏ cố níu kéo trụ lại đầu cành, trời tối đi một cách nhanh chóng, ở nhóm khác, tình cảm nhanh chóng ấm lên, quan hệ cũng đạt tới trình độ như keo với sơn.

Buổi trưa cùng nhau đi ăn bữa cơm, ăn xong lại cùng nhau đi tắm rửa, đợi tắm rửa khoan khoái đi ra, thay quần áo mới, ba tên lưu manh trở thành ba chàng trai tháo vát, cuộc sống từ ăn mày lên tới cấp bình dân, làm ba người cảm kích vô cùng, tuyên bố muốn cùng Tam ca đi lên núi đao biển lửa.

Mấy cái lời ấy đừng có tin, mấy tên này đều là loại từ nhỏ đã lang thang đầu đường xó chợ, lọc lõi lắm rồi, ai cho bú thì gọi là mẹ, ai cho tiền gọi là cha. Bao Tiểu Tam à, hắn cũng có ngốc đâu, quen mấy chuyện này quá rồi, nghe cho vui, cười ha hả chứ chẳng để trong đầu, định gom ít tiền từ hai người bạn cho họ cải thiện cuộc sống đuổi đi. Không ngờ Đinh Nhị Lôi cản lại, lén lút nói với Bao Tiểu Tam: Bọn họ thu nợ ở khu vực này, nói không chừng là biết chuyện kia đấy.

Chuyện gì? Thì chính là chuyện mà bọn họ đang làm mà bị tắc ấy.

Bao Tiểu Tam sáng mắt, đúng rồi, dân bản địa, à, lưu manh bản địa, không hỏi sao được, hói một phát đúng người luôn. Cương Đậu nói, quá biết ấy chứ, qua Tết tuyển người, em còn vào nhà máy làm việc vặt cơ mà. Tóc vàng nói, em cũng từng làm, chỗ quỷ quái đó không phải nơi giành cho con người, làm một ngày đi ra ăn cái gì cũng vô vị, toàn thân là mùi xúc xích, tắm mấy ngày không hết.

Tên cuối cùng là Cát Tiểu Quân, được gọi là Mặt Lõm, vì mặt hắn có hơi lõm, cũng từng làm việc ở trong nhà máy chế biến thịt Tân Hoa luôn.

Không thể nào, sao lại có chuyện trùng hợp như thế được, trực giá mách bảo Bao Tiểu Tam, thế nào cũng có vấn đề rồi, vừa đe dọa vừa truy hỏi. Ấp úng một hồi Cương Đậu mới kể ra, Tết năm ngoài ba tên này chuẩn bị trộm ít thịt chân giò mang ra ngoài bán kiếm tiền tiêu Tết, kết quả là bị phát hiện, thế là làm nửa tháng không công, còn bị bảo vệ tẩn cho một trận tống ra ngoài.

" Còn có chuyện đó à? Mẹ nó chứ, dám bắt nạt huynh đệ anh đây, nói xem, tình hình bên trong đó thế nào, anh mày quen với ông chủ lớn, đang định xử bọn chúng." Bao Tiểu Tam nói dối không cần soạn trước kịch bản:

Ba thằng lưu manh nửa vì thù hận, nửa vì báo đáp, tranh giành nhau nói ra.

Cương Đậu giơ hai tay ra, nhớ chuyện qua gần năm rồi, không còn chứng cứ nữa, giọng chưa hết hãi hùng:" Chỗ đấy hại người ghê lắm, bất kể là lóc xương hay xẻo thịt, chỉ được vài ngày là thịt trên tay bị thối rồi, bôi thuốc gì cũng vô ích, thứ nước ngâm thịt ở trong nhà máy đó, dính vào một cái là nguy ngay."

Tóc vàng nhảy vào nói chen ngang:" Xúc xích trong đó cho tinh bột, còn phơi lộ thiên, thường xuyên đem đồ mốc xanh mốc đổ ném vào máy xay nát, em nhìn tới mức bây giờ không dám ăn xúc xích nữa."

Mặt Lõm cũng đóng góp:" Các anh tránh được thịt lợn thì tránh, đừng ăn, toàn là loại lợn bệnh nuôi bằng thức ăn tăng trọng, lợn đem đến căn bản không đứng nổi, có con chưa đợi đưa lên giá mổ đã chết rồi, vết tiêm trên người bọn lợn đó còn nhiều hơn cả đám nghiện hút nữa."

" Chưa hết chưa hết đâu." Cương Đậu cũng chen ngang:" Còn cả chuyện này nữa, có người tới đây phỏng vấn, từ ô nhiễm, thịt kém chất lượng, điều kiện làm việc, hỏi nhiều người lắm, ai nấy nhiệt tình phản ánh. Kết quả là phỏng vấn không được đăng, công nhân được phỏng vấn bị đuổi hết, sau đó nhà máy mới xây tường cao, lắp giám sát, bên trong muốn làm gì thì làm, không ai dám nói nữa."

" Chỗ này đen tối thế!" Cảnh Bảo Lỗi giật mình, cái xĩ nghiệp nhìn xa trông đàng hoàng quy củ như thế cơ mà:
Bình Luận (0)
Comment