Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 694 - Q4 - Chương 113: Thương Trường Tình Trường Chốn Tranh Đấu. (4)

Q4 - Chương 113: Thương trường tình trường chốn tranh đấu. (4) Q4 - Chương 113: Thương trường tình trường chốn tranh đấu. (4)

Thú vị đây, khẳng định là do bản năng thúc đẩy rồi, làm cầm thú một lần, hình như cũng không thấy lương tâm khiển trách gì. Cừu Địch nằm nghiêng người trên giường, từ cửa tới phòng ngủ, quần áo tới giày dép đồ lót rải đầy đất, chắc khi đó uống quá say, được hơi men thúc đẩy, cuộc chiến diễn ra chắc chắn rất kịch liệt.

Đáng tiếc, khi đó say quá, chẳng còn nhớ cái gì cả.

Chừng nửa tiếng sau, Đường Anh tắm xong, mặc quần lót vào, phủ lên người chiếc váy ngủ trong nhà tắm, vừa vặn che mông, chẳng mặc áo lót, toàn thân uể ỏa rời phòng tắm. Bất ngờ không thấy Cừu Địch đâu cả, trong lòng có chút tức giận, nam nhân đều là loại như thế, kéo quần lên một cái là không nhận chuyện mình làm nữa, dậm chân mắng:" Cái đồ ..."

Nhưng lời còn chưa nói hết, miệng Đường Anh đã bị bịt lấy, đồng thời thân thể mềm mại bị một đôi tay rắn chắc ôm chặt.

Cừu Địch ở bên cửa không nói không rằng ôm lấy Đường Anh.

" Ư ... Ư ..." Đường Anh vùng vẫy, nhưng miệng đã bị Cừu Địch mút chặt, cánh tay y quá mạnh mẽ cô không thoát được cả người chỉ có bờ mông đung đưa một chút nhưng không ích gì:

Eo của Đường Anh bị cánh tay phải của Cừu Địch xiết lấy, cô không giãy giụa được, tay còn lại xòe ra chẳng chút kiêng dè cách áo ngủ xoa nắn bầu ngực đầy đặn. Miệng bị hôn cuồng nhiệt, núm vú truyền tới từng cơn đau đau tê tê, kích thích mạnh mẽ dữ dội đó làm Đường Anh ngay cả lời đều đã nói không rõ rồi.

Nụ hôm đó kéo dài mấy phút, Đường Anh không nhớ nữa, khi cảm giác sắp ngộp thở thì Cừu Địch mới chịu nới lỏng, cô vất vả lắm mới thoát khỏi Cừu Địch, hai tay ôm ngực, rum ró:" Cậu, cậu muốn làm cái gì?"

Muốn làm cái gì à? Bộ dạng khẩn trương, sợ hãi của Đường Anh càng làm dục vọng Cừu Địch cháy ngùn ngụt, không nói không rằng bế xốc Đường Anh lên đi về phía giường.

"Á . ." Đường Anh lá hét, đấm đá, la hét, giọng càng lúc càng cao, dần dần tiếng kêu thay đổi, hai thân thể quấn chặt lấy nhau không có khe hở. Tiếng kêu từ nhỏ tới lớn, từ phấn khích tới đứt quãng, tới nức nở đau đớn, rồi thành tiếng thở dốc, lại như khóc như than thay cho khoái cảm tuyệt diệu khó nói nên lời.

Dừng lại rồi, căn phòng quay lại yên tĩnh, chiếc giường màu kem sữa rất mềm, thân thể Đường Anh còn mềm hơn, cặp đùi dài trơn bóng thẳng tắp của cô lúc này gác trên vai Cừu Địch, thở như muốn đứt hơi:" Cừu Địch, Cừu Địch ... Đồ khốn kiếp ... Cậu, cậu lại không mang bao cao su."

Cừu Địch thở dốc như trâu, xoay lưng Đường Anh lại nằm úp lên người cô:" Bắn rồi chị mới kêu, vừa mới rồi chỉ cưỡi lên người tôi nhiệt tình như thế sao không nói?"

" Cậu, cậu ..." Đường Anh lại lần nữa không nói thành lời, toàn bộ âm thanh trong miệng chỉ là những từ ngữ hỗn loạn vô nghĩa:

Chiến trường thay đổi, từ trên giường xuống đất, lại vào phòng tắm.

Rất lâu sau cửa mở tạch một cái, Đường Anh chạy ra, sau đó cách cửa ném từng món đồ vào bên trong cho Cừu Địch. Cô như sợ lại bị phi lễ lần nữa, lau mình qua loa, lục tủ lấy đồ lót mặc vào, đi khi Cừu Địch đi ra thì cô đã mặc xong bảy tám phần. Cừu Địch không có gì phải vội vàng, ngồi nhìn Đường Anh mặc quần áo, cũng là một sự hưởng thụ khác.

" Mấy giờ rồi ... Muộn giờ làm mất rồi." Đường Anh ngẩng đầu lên, lườm Cừu Địch chỉ quấn mỗi cái khăn tắm ở hông, cô chỉ tay một cái:" Cậu ..."

Cừu Địch rất thức thời:" Chị yên tâm, tôi tuyệt đối không tiết lộ chuyện giữa hai chúng ta, tôi thề chết bảo vệ danh tiết của chị."

" Vậy không nghĩ tới chuyện cưới tôi à? Cậu phải nói, tôi sẽ chịu trách nhiệm với chị chứ." Đường Anh vốn định cấm Cừu Địch không được nói ra, ai ngờ khi nói trước, cô lại ấm ức như mình thiệt thòi lắm vậy:

" Nói vậy không phải lừa chị à? Tôi nói chị cũng đâu có tin." Cừu Địch u oán nửa dựa người vào đầu giường:

Đường Anh đi giày xong, lấy áo khoác ngoài, xem giờ, lại nhìn Cừu Địch nằm lười nhác ở trên giường, vốn định đi rồi lại quay ngoắt người, ngồi xuống bên giường, mắt nhìn chằm chằm Cừu Địch.

Môi hồng mũi ngọc, mắt hạnh mày liễu, lại thêm vẻ xuân tình còn chưa phai ấy, Đường Anh xinh đẹp quyến rũ hơn thường ngày vài phần, làm Cừu Địch nhìn mà lòng rạo rực. Có điều mỹ nữ lại không có tâm tình ấy, chất vấn:" Vậy cậu phải nói câu gì để tôi tin chứ, không thể cứ như thế ngủ với người ta ... Tôi tìm cậu ngăn tên lưu manh, kết quả tìm phải tên háo sắc ... Chuyện đêm qua đã đành, sáng nay cậu còn ..."

Cừu Địch phì cười, Đường Anh mỗi lần kêu đừng, kết quả về sau thành y muốn dừng không được, bà chị này đúng là trong độ tuổi hổ lang, đụng chút là không chịu nổi. Đường Anh biết y nghĩ cái gì trong đầu, nhéo tay y thật mạnh. Cừu Địch đau chảy nước mắt:" Được rồi, chị nói đi, làm sao mới khiến chị vui vẻ đây, tôi sẽ làm theo."

" Cái đó còn phải cần tôi nói à?" Đường Anh khoác áo ngoài lên, dùng giọng điệu ra lệnh nói:" Tôi đã trên ba mươi rồi, còn không kiếm người gả mình đi thì muộn mất ... May cho cậu đó, về chuẩn bị nhẫn cầu hôn đi."

Uỵch, trong phòng vang lên tiếng va chạm mạnh, Cừu Địch ngồi đầu giường sợ tới ngã lăn ra đất rồi.

Nhìn Cừu Địch tựa hồ hóa đá, Đường Anh liền trở nên cao hứng, cười tới toàn thân run rẩy:" Tôi biết ngay câu này có thể dọa chín chín phần trăm nam nhân sợ tới liệt dương mà ... Dọn dẹp nhà tôi cho sạch sẽ nhé, tôi đi làm ... Bái bai, đừng nằm trên mặt đất như thế, mau dậy dọn dẹp đi."

Cạch, cửa đóng lại rồi, sau đó là tiếng cười như chuông bạc của Đường Anh, Cừu Địch bật người dậy tức thì, vừa rồi chẳng qua cũng chỉ biểu diễn cho Đường Anh xem mà thôi, nếu nói chuyện cưới xin thật ấy à, nếu nói nghiêm túc chưa chắc ai đã hoảng hơn ai đâu.

Dù sao kết quả rất tốt, cứ coi như vô số câu chuyện tình một đêm ở trong thành phố này vậy, hai người quen biết nhau, không hề có ác cảm, nhưng không thể phó thác được cả đời, cũng chỉ đành dùng kích thích, vụng trộm, hoặc tình một đêm, để che đậy gánh nặng tình yêu không thể nhắc tới.

Cừu Địch uể oải thu dọn bãi chiến trường, gối rồi chăn, ga trải giường gì đó ném hết vào máy giặt, quét nhà một lần, ngồi trên ghế sô pha uống mấy cốc nước nóng, đợi máy giặt tắt rồi mới đi.

Lại một ngày mới bắt đầu rồi, xưa nay y là người rất nghiêm túc trong chuyện nam nữ, Cừu Địch hết sức ngạc nhiên vì sự bình thản lúc này của mình, tựa hồ vừa rồi chỉ là mình tự xử mà thôi, chẳng có gì khác biệt. Cho dù bây giờ có một mỹ nữ đứng trước mặt, y tin mình sẽ hết sức đường hoàng lịch thiệp, để lại ấn tượng cực tốt cho đối phương, sau đó đợi cuộc gian tình bất ngờ nữa tới.

Đây chính là nam nhân.

Đây chính là cuộc sống.

Vừa mới có tuyên ngôn cuộc sống hùng hồn thì có điện thoại gọi tới, chuông reo liền mấy lượt mà Cừu Địch không dám nhận máy, tên hiển thị trên màn hình là.

Đới Lan Quân!
Bình Luận (0)
Comment