Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 700 - Q4 - Chương 119: Ngày Qua Ngắn Ngủi Tới Xa Xăm. (4)

Q4 - Chương 119: Ngày qua ngắn ngủi tới xa xăm. (4) Q4 - Chương 119: Ngày qua ngắn ngủi tới xa xăm. (4)

" Đương nhiên là có rồi, tôi nghe nói hình như chỗ anh xảy ra chuyện, vậy mà không thông báo cho tôi. Thế Thành, anh làm thế là không đúng đâu, chúng tôi đặt cả lòng tin vào anh, gia sản cũng đặt hết lên người anh đấy." La Thành Nhân trách móc:

" Ý anh nói tới chuyện tuần trước sao, chẳng qua là chút sự cố nhỏ thôi." Du Thế Thành nói qua loa, đó đương nhiên không phải chuyện nhỏ, nhưng hắn kiểm soát được, không cần để người khác hoang mang:

" Một chút sự cố nhỏ mà sập cả ngày trời, nếu là gặp phải sự cố lớn thì phải làm sao?" La Thế Thành lo lắng hỏi:

" Ha ha, nghe giọng điều này thì giám đốc La không còn tin tưởng vào chúng tôi nữa ... Thế này đi nếu anh muốn rút vốn, tôi có thể lo liệu xong trong ngày hôm nay. Có điều theo quy củ, sẽ cắt bớt phần vi phạm trong hợp đồng của chúng ta, anh thấy sao?" Du Thế Thành có chút xem thường, non gan như thế thì tham gia làm gì, lợi ích cao luôn song hành với nguy hiểm tương ứng:

Phía bên kia im lặng mấy giây rồi thỏa hiệp một cách bất đắc dĩ:" Bỏ đi, tôi không tin anh thì còn tin tưởng được ai nữa? Tuần này tụ tập nhé, đã một thời gian không gặp nhau rồi, hôm qua Lão Nhâm nói, vài cổ phiếu ở Hong Kong không tệ, có thể kéo lên thử xem, tôi thấy có cơ may đấy ... Còn vài người bạn nữa, muốn đầu tư ít tiền ra ngoài, tôi giới thiệu cho anh làm quen."

" Cám ơn giám đốc La, yên tâm đi, để tôi an bài."

Du Thế Thành hàn huyên vài câu rồi cúp điện thoại, cúi đầu xuống ôm lấy mỹ nữ vào lòng, chiếc áo ngủ hết sức gợi cảm khoe ra từng phần da thịt trắng hơn tuyết, hắn cầm di động bấm nút, chụp một tấm ảnh. Mỹ nhân hờn giận đánh vào tay hắn một cái, trách:" Đừng suốt ngày chụp bừa bãi như thế ... Em xem anh chụp có đẹp không?"

Du Thế Thành đưa di động cho cô, nhưng chỉ là bức ảnh chụp lưng mà thôi, cô chuyển sang chế độ camera trước, tạo dáng một hồi chụp mình, giơ lên khoe:" Thế nào, đẹp không?"

" Đẹp." Du Thế Thành cười gật đầu, triền miên trong phòng ngủ cũng là thú vui, đặc biệt là loại hình lên giường bảo sao nghe vậy, rời giường không nghe không hỏi tới anh:

Chụp ảnh xong cô gái đó thuận tay xem những bức ảnh đã chụp, thấy đủ các loại nữ nhân phong cách khác nhau, cô không dám nhìn nhiều, sợ nhìn thấy người không nên nhìn, biết thứ không nên biết, lè lưỡi làm mặt xấu, trả lại cho Du Thế Thành.

" Ghen rồi hả bảo bối?" Du Thế Thành nhận lại điện thoại, khéo miệng nói:" Trong này không một ai xinh đẹp bằng em."

" Vậy anh thích ai nhất? Không được nói là em nhé, em vĩnh viễn là tiểu bảo bối của anh." Cô gái làm nũng:

" Là cô ấy, mối tình đầu của anh." Du Thế Thành mở ành của Đới Lan Quân, gương mặt đầy ôn nhu, cho dù có mang theo chút nuối tiếc:

Cô gái trong lòng xem kỹ, bình thường thôi mà, gương mặt xinh xắn chút, nhưng mà làm sao so được với người mẫu thân hình chuẩn mực như cô, ảnh giống như chụp trộm vậy, góc độ không chuẩn:" Anh yêu cô ấy lắm à?"

" Đương nhiên, anh phải theo đuổi cô ấy rất lâu đấy, em biết bao lâu không?" Du Thế Thành làm động tác rùng mình, xòe năm ngón tay lên:

" Ừm, đoán không ra, tính bằng ngày hay là tính bằng tuần thế?"

" Tính bằng năm, những năm năm đấy."

Oa, cô gái kia kinh ngạc, không tin được:" Năm năm là tính tới lúc cô ấy nhận lời anh hay lên giường?"

" Nhận lời thôi."

" Đã tốn công như thế, vậy mà anh nỡ đá cô ấy à?"

" Không phải anh bỏ cô ấy, mà là cô ấy đá anh, em không tin chứ gì?" Trước mặt một cô gái mà Du Thế Thành lại thản nhiên kể về một cô gái khác:

Cô gãi khẽ vuốt má hắn:“ Soái ca bị đá, anh thật đáng thương.”

“ Ha ha ha, em nhầm rồi, người đáng thương là nam nhân tiếp theo của cô ấy cơ, cô ấy đá anh không phải vì hết yêu anh mà vì cô ấy cho rằng anh phạm sai lầm … anh dám nói, người cô ấy yêu nhất vẫn là anh, nói không chừng khi lên giường bạn trai mới, lúc đạt tới cao trào, cái tên cô ấy gọi ra lại là tên anh, không phải tên hắn.” Du Thế Thành kiêu ngạo nói:

Cô gái nằm trong lòng Du Thế Thành có thể nhận ra, đó chỉ là lời giữ sĩ diện của nam nhân khi tự tôn tổn thương thôi, có điều hoàn toàn không hiểu, đẹp trai, nhiều tiền, gia thế, quyền tiền có đủ, vậy mà bị người ta đá à? Thật vô lý. Du Thế Thành cười, tay vuốt ve mái tóc cô người mẫu:" Em không hiểu đâu, có một loại người sống vì tín ngưỡng, anh là loại đã phản bội tín ngưỡng, nên cô ấy ... Á, em làm gì thế?"

Mỹ nữ chui vào chăn, dùng chiếc lưỡi khéo léo khiêu khách vị trí mẫn cảm của hắn, khiến toàn thân hắn thả lòng, phát ra tiếng kêu thỏa mãn. Không lâu sau cô gái lại chui ra, hai tay quấn quanh cổ Du Thế Thành, đôi mắt lúng liếng:" Nhưng em biết cái này, cô ấy có biết không?"

" Ở chuyện này cô ấy hơi vụng về, không so với em được."

" Anh thích chứ?"

" Đương nhiên là thích rồi."

Thế là bài tập thể dụng buổi sáng lại tiếp tục, cái chăn nhấp nhô, Du Thế Thành nằm ngửa người khéo mắt, bộ dạng thư thái thả lỏng. Lại có điện thoại rồi, hắn thuận tay nhận máy, cấp dưới gọi tới, báo cáo sự cố lần trước đã tra ra chút manh mối, camera giám sát ở đầu đường tìm ra hai người nghi đã giở trò với đường ống, tra mất một tuần mới ra manh mối.

" Một kẻ tên Bao Tiểu Tam, một tên Hoàng Minh Minh, là hai tên lưu manh đường phố, có tiền án lưu giữ ở đồn công an."

Chắc chắn là được thuê, vậy là đối thủ giở trò rồi, hai tên lưu manh đó không quan trọng, ai thuê mới là quan trọng, nhưng kẻ đứng sau không dễ tìm đâu, Du Thế Thành dặn:" Anh biết phải làm sao rồi đấy ... Không sao, tìm người xử lý chúng đi, không cần ngại hậu quả, thích chơi cỡ nào tôi chơi cỡ đó, tôi chiều hết."

Đối phương không nói gì cả, cúp điện thoại luôn.

Tìm ra rồi, Du Thế Thành hưng phấn hẳn, hất chăn sang bên, cô gái đang chuyên tâm bú mút giật mình, hắn đưa tay ra ấn đầu cô gái xuống cười nói:" Tiếp tục đi bảo bối, cái lưỡi của em đúng là có ma lực thần kỳ."

Cô gái đó nghe vậy ngẩng đầu cưới lấy lòng, phục vụ càng nhiệt tình, đầu cúi xuống, tay cởi váy ngủ quai đeo, chỉ mặc mỗi chiếc quần lót xanh ra trời, mông lộ ra ngoài mép quần, nằm úp lên trên chiếc giường hoa lệ, chiếc mông vừa tròn vừa vểnh, mông tròn cố ý chổng lên cao, miệng phát ra tiếng kêu làm người ta tưởng cô mới là người đang được chăm sóc.
Bình Luận (0)
Comment