Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 702 - Q4 - Chương 121: Dòng Chảy Cuồn Cuộn Muốn Nổi Sóng. (1)

Q4 - Chương 121: Dòng chảy cuồn cuộn muốn nổi sóng. (1) Q4 - Chương 121: Dòng chảy cuồn cuộn muốn nổi sóng. (1)

Khi trong lòng đó thứ gì đó để trông đợi thì thời gian thường trôi đi rất chậm, dày vò người ta, nhưng chân tướng đại đa số giống như những ca sinh khó, chỉ mang tới người sinh nở những cơn đau đớn cùng khó chịu mà thôi.

Thời gian hai tuần đã qua được ba ngày rồi nhưng không có động tĩnh nào cả, cứ như vậy trôi qua trong lặng lẽ, La Trường Hoan thì bặt vô âm tín, Lang Nguyệt Tư thì im như thóc. Trong cái thành phố rộng lớn này, bất kể có bao nhiêu đôi mắt cũng không nhìn thấy được những dòng chảy ngầm dưới lớp sương mù kia. Cừu Địch đã rút Lão Phiêu và Thôi Tiêu Thiên về, đây là hai thứ vũ khí sắc bén nhất của y, không tùy tiện dùng tới.

Cùng với thời gian khiêu chiến hacker tới gần, Lão Phiêu ngày một đứng ngồi không yên, Cừu Địch thì khỏi phải nói, cũng như lửa đốt đít, đã lâu như vậy rồi mà đối phương chưa xác định được thời gian.

Thực ra dù quá ba ngày thì căn bản cũng không phải là dài, nhưng mà chuyện phiền lòng lại tăng trưởng gấp bội, Cảnh Bảo Lỗi tán tỉnh được một em nữ sinh, theo lời hắn nói thì hắn tìm được tình yêu chân chính rồi, muốn làm lại từ đầu.

Bao Tiểu Tam và Đinh Nhị Lôi gắn với nhau như hình với bóng cũng xảy ra vấn đề, hai người kết bạn tới một dải Hậu Hải kiếm gái, kết quả bị người ta coi là người vùng ngoải xẻo một vố, hai người đánh nhau với quán bar, một tên vỡ đầu một tên chảy máu, cùng vào đồn công an. Nếu không phải là có Phí Minh ra mặt thì đã ngồi trong đồn nửa tháng.

Cừu Địch cũng chẳng rảnh rang, về sau chuyện giữa y và Đường Anh tăng nhiệt nhanh chóng, ba ngày cùng cô ăn bốn bữa cơm, đi dạo trung tâm thương mại ba lần, còn thuê phòng hai lần, chuyện ướt át này đến không đúng lúc chút nào, mỗi lần trong đầu có ý tưởng gì đó, đều bị thân thể ngọc ngà bên cạnh làm quên sạch.

Ôi nữ nhân, trước khi lên giường thì anh theo đuổi người ta, dỗ dành người ta vui vẻ, nịnh cho người ta cười, thực ra mục đích đều là vì đưa người ta lên giường.

Nhưng sau khi lên giường rồi thì ngược lại, người ta quấn lấy anh, bám lấy anh, dính lấy anh, quan tâm tới anh, thực ra mục đích là vì muốn anh tiếp tục đưa lên giường.

Cho nên Cừu Địch có cảm giác, hình như mình trong lúc vô tình bị Đường An tán vào tay rồi. Thật đấy, là y bị tán, họ đi dạo trung tâm thương mại không tiêu tiền của y, Đường Anh quẹt thẻ, không mua quần áo của Đường Anh, lại còn mua cho y vài bộ, nhất định phải biến Cừu Địch thành hình tượng hoàng tử bạch mã trong lòng.

Cho dù hiện giờ có không phải thì Cừu Địch sợ thể nào cũng có một ngày bị dạy dỗ thành bộ dạng đó, bây giờ y không được nói bậy, không được có hành động tùy tiện, không được ... Nói chung nếu không nghe theo sẽ không được lên giường.

Cừu Địch nhìn mình, áo vest mới tinh, giày da bóng loáng, trên cổ tay còn theo một cái đồng hồ đeo tay không rẻ. Đường Anh nói, gu của nam nhân đều thể hiện ở đồng hồ, nếu không có một cái đồng hồ ra dáng thì sao được.

Nhưng mà ăn mặc thì đẹp đấy, có điều chẳng thoải mái tẻo nào, như lúc này đây ngồi trong xe chở hàng, vừa không phù hợp lại không thoải mái, Cừu Địch há miệng ngáp một cái lớn sái quai hàm. Mới sáng ra mà ngáp như thế tên lái xe bên cạnh cười gian, nói tám phần do nữ nhân rồi.

Hắn nói đúng thật, cơ mà người làm Cừu Địch mất ngủ là Quản Thiên Kiều, không phải Đường Anh, lý do cũng không hay ho gì như tên đó nghĩ, bất kể hắn nghĩ gì trong đầu.

Đêm qua 3 giờ sáng, đang lúc ngủ ngon nhất thì Cừu Địch có điện thoại từ Quản Thiên Kiều, y sợ hết hồn, cứ tưởng đêm hôm khuya khoắt gọi điện như thế có chuyện gì không hay, ai ngờ cô nàng đó lên cơn, nói tìm ra được nhân vật cấp truyền thuyết trên mạng rồi, người đó biến mất gần mười năm, bây giờ mới xuất hiện.

Đại khái sau đó Cừu Địch muôn vàn đau khổ ngồi nghe sự tích về thằng cha nào đó gần một tiếng liền, cô nàng đó xem ra chả thay đổi gì, vẫn thích làm cú đêm như xưa.

Tại sao Cừu Địch phải chịu đựng như thế cũng là vì có nguyên nhân sâu xa.

Cừu Địch và Quản Thiên Kiều nghiêm túc mà nói, bọn họ đã suýt thành một đôi rồi. Bắt đầu từ lúc ở trấn Truân Bình cho tới Hàng Châu, tình cảm hai người phát triển rất thuận lợi, Quản Thiên Kiều là cô gái thứ hai khiến Cừu Địch rung động.

Thế nhưng đúng lúc đó Đới Lan Quân xuất hiện rồi một chuyến đi dài, bọn họ tới Trường An, nơi y gặp lại Trang Uyển Ninh sau nhiều năm. Một loạt sự kiện lớn liên tục diễn ra, Cừu Địch thay đổi rất nhiều.

Chính vị đoạn giời gian chia cắt đầy biến cố đó, tình cảm Cừu Địch và Quản Thiên Kiều không thể tiến thêm, không có khả năng chuyển biến thành quan hệ nam nữ nữa, trở thành thứ quan hệ khá đặc biệt.

Cừu Địch trở về không thể giải thích gì cho Quản Thiên Kiều, vì bọn họ thậm chí chưa thành đôi, chưa thổ lộ, mà Quản Thiên Kiều nhận ra nên về sau không nhắc tới nữa. Có điều sự mẫn cảm và kiêu ngạo của một cô gái thích làm khó dễ y, và Cừu Địch vì chút áy náy nên nhường nhịn cô.

Hậu quả cho mối quan hệ kỳ lạ của bọn họ chính là đêm hôm qua.

Đúng như Tạ Kỷ Phong nói, lúc này Cừu Địch ở đường Tây Uyển, cách nội thành 40 km, nơi này đã là ngoại ô rồi.

Trước mặt y là cơ sở sản xuất của tập đoàn Thịnh Hoa, tựa như một tòa thành lũy từ dưới đất trồi lên, đem so với khu dân cư xung quanh thành sự đối lập rõ rệt. Đại đa số thị trấn không thể thấy được loại xĩ nghiệp hiện đại hóa như thế này, nhưng chỉ cần có một cái thôi sẽ đủ duy trì sự phồn hoa của cả một vùng cũng không phải là quá lời.

Công nhân viên tổng cộng hơn một vạn ba nghìn người, công ty con mười sáu cái, nghiệp vụ chủ yếu là rau củ, thực phẩm ăn liền cùng với nguyên liệu chế biến sẵn. Nơi này sáng nghiệp từ làm mỳ ăn liền, vậy mà bây giờ đã chen chân vào rất nhiều ngành nghề như kinh doanh khách sạn, dịch vụ ăn uống, cả địa ốc nữa. Đối với tập đoàn giá trị thị trường lên tới 5 tỷ này, Cừu Địch không có khái niệm rõ ràng, nhưng nhìn loại nhà máy quy mô lớn thế này làm y chấn động vô cùng.

Ít nhất thì đây không phải loại công ty vỏ bọc, mà là xĩ nghiệp thực nghiệp thực sự, quản lý rất quy củ, tới mức Cừu Địch đã thử mấy lần đều không vào được.

Lần này học khôn rồi, thuê một chiếc xe hàng lớn, lái tới chỗ phòng bảo an, lái xe ngồi bên cạnh Cừu Đich hô to:" Lấy hàng!"

" Đặt trước hay là tiền mặt?" Bảo an hỏi:

" Tiền mặt, chúng tôi là hộ cá thể." Lái xe đáp:

" Vậy đỗ ở khu ba, đợi kê khai hóa đơn." Bảo an tay cầm dùi cui chỉ chỗ:
Bình Luận (0)
Comment