Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 704 - Q4 - Chương 123: Dòng Chảy Cuồn Cuộn Muốn Nổi Sóng. (3)

Q4 - Chương 123: Dòng chảy cuồn cuộn muốn nổi sóng. (3) Q4 - Chương 123: Dòng chảy cuồn cuộn muốn nổi sóng. (3)

Gọi tới bảy tám cú điện thoại La Thành Nhân mới ném cái điện thoại đi, bực bội một lúc mới bình tĩnh lại, nhìn thấy Cừu Địch thí ngớ ra, mất một giây mới nhớ là người vào lúc nãy, nhưng không nhận ra :" Cậu là ai? Ở bộ phận nào, tại sao không đeo thẻ nhân viên?"

Cừu Địch cười giải thích:" Tôi không phải cấp dưới của anh?"

La Thành Nhân vắt óc cũng không nhớ ra mình có cuộc hẹn nào ở đây:" Vậy cậu tới đây làm gì?"

" Tôi tới bái phỏng anh." Cừu Địch nói chuyện rất bình thản:

Quan sát Cừu Địch một lượt, La Thành Nhân cũng không có ác cảm gì, chẳng qua nghi ngờ hỏi:" Hôm nay tôi tới đây là đột xuất, không có kế hoạch trước, vậy mà cậu biết tôi đến để bái phỏng à? Sao cậu vào được đây, tôi không thấy thư ký thông báo."

" À tự tôi đi vào đấy, chỗ của anh an ninh lỏng lẻo quá, thế nên tôi cứ vậy đi vào thôi." Cừu Địch cười đáp:

À hiểu, loại khách không mời mà tới, La Thành Nhân không muốn nhiều lời, cúi xuống nhặn điện thoại, định gọi bảo an lên đuổi đi. Cừu Địch không để hắn gọi điện, nói:" Giám đốc La không định hỏi tôi tới đây làm gì à, cứ thế định đuổi đi sao? Chẳng lẽ anh không tò mò, công ty an ninh nghiêm ngặt như thế, vì sao tôi có thể nghênh ngang vào văn phòng của anh?"

" Cho cậu một phút." La Thành tạm thời không gọi điện nữa, hắn cũng muốn biết vì sao Cừu Địch vào được:" Nói đi, tới làm gì, vì sao trà trộn vào được tới đây?"

" Tôi đã đợi ở ngoài nhà máy mười ngày, tới hôm nay mới thấy chiếc xe giá trị không nhỏ của anh, cho nên tôi mua chuộc một lái xe chợ hàng, đi tới khu phân phối hàng. Từ khu phân phối hàng tới khu văn phòng làm việc chỉ cách nhau một cái cổng, bảo an thấy tôi ăn mặt thế này thì không dám hỏi nhiều ... Sau đó tôi đi vào, đơn giản lắm, dùng lối thoát hiểm là được, đứng bên ngoài cửa an ninh, đợi có người đi qua thì đi theo thôi ..." Cừu Địch trừ việc cho người theo dõi nơi này ra thì đều nói thật hết:

" Đơn giản thế thôi à?" La Thành Nhân có vẻ tức giận, nhìn bộ dạng này thì tám phần là lát nữa bảo an công ty sẽ ăn chửi té tát:

" Nếu tôi đã đứng trước mặt anh rồi chẳng phải đã chứng minh vào đây thực sự không khó sao? Anh có muốn nghe thứ tôi thấy được thời gian qua không?"

" À thú vị đấy, nói thử xem cậu thấy cái gì rồi?"

" Không đợi được anh, cho nên tôi rảnh rang điều tra công ty anh một chút, khả năng là nhìn thấy rất nhiều thứ không nên nhìn. Ví như xuất hàng bằng tiền mặt, hóa đơn, khách hàng có giá khác nhau, nếu đút tiền cho bên phân phối hàng, giá cả càng thấp ... Tôi nghĩ mảng này chắc là chiếm dụng không ít phân ngạch thị trường của các khách hàng lớn chính thống."

La Thành Nhân không phản ứng gì, nước quá trong không có cá, công ty nghiêm ngặt tới mấy cũng có sơ hở thôi, chẳng nói lên điều gì.

Cừu Địch tiếp tục nói:" Tất nhiên đó chỉ là chuyện nhỏ, như khu văn phòng làm việc sáng đèn cả đêm, ví như rác chất đầy lối thoát hiềm, hay như trong giờ đi làm còn có người tụ tập chơi đấu địa chủ."

La Thành Nhân cho rằng mình đã hiểu ý đồ của Cừu Địch rồi, đó là phát hiện vấn đề của công ty, thể hiện bản thân, không ít người trẻ tuổi bạo dạn đều làm như thế, đợi khi được lãnh đạo nhìn với con mắt khác là mục đích đã thành rồi, hơn là chạy khắp nơi rải hồ sơ xin việc. Nghĩ tới đó La Thành Nhân nói:" Cậu còn thấy gì nữa không, chứ chỉ bằng chừng đó thôi thì chưa đủ để kiếm một công việc ở chỗ tôi đâu. Cho dù là công ty top 500 trên thế giới cũng không thể chặn đứng hết những vấn đề cậu nói, đây là hiện tượng phổ biến."

" Nếu còn vấn đề nghiêm trọng hơn thì sao?"

" Thế hả, nói đi, tôi không có nhiều thời gian đâu, cậu nên đi vào vấn đề chính đi, nếu không tôi tiễn khách đấy."

" Tổng cộng Thịnh Hoa thiết lập chín văn phòng làm việc ở Bắc Kinh, chủ yếu phụ trách phân phối hàng, marketing, quan hệ công chúng và kết nối với thị trường bán lẻ rộng lớn của Bắc Kinh. Trong số những giám đốc tiêu thụ của mấy nơi này, tôi phát hiện hai người lái xe Audi trị giá trên 40 vạn, ra vào toàn nơi giải trí cao cấp, mỗi bữa ăn hàng nghìn là thấp nhất ..." Cừu Địch thấy La Thành Nhân định lên tiếng, như biết trước hắn định nói gì, nói trước:" Tôi có ảnh chụp chứng minh, còn có ảnh bọn họ buổi tối tới đường phố Hậu Hải tán gái ..."

" Theo tính toán sơ bộ của tôi, chi phí của họ mỗi tháng ít nhất phải mười mấy vạn mới đủ thỏa mãn được, hẳn là lương của công ty không đủ đáp ứng đâu."

Nói rồi đẩy di động về phía La Thành Nhân, trong máy đã mở sẵn sảnh rồi.

La Thành Nhân vừa lướt qua vài tấm ảnh thì mắt đã mở to, gia nghiệp quá lớn khó tránh khỏi xuất hiện sâu mọt trong đội ngũ, mảng tiêu thụ là cái bánh lớn, ai chẳng muốn cắn một miếng, nhưng ăn quá tham thì không người chủ nào chịu nổi. Trả lại di động cho Cừu Địch, La Thành Nhân không thể hiện quá nhiều cảm xúc, hắn bắt đầu nghiêm túc rồi:" Còn gì nữa không?"

" Xuất nhập hàng bằng tiền mặt có lợi cho việc làm sổ sách, ai cũng biết đây là hiện tượng tồn tại khách quan, nhưng một khi đặt lên bàn thì nó sẽ thành vấn đề trốn lậu thuế, chất lượng an toàn thực phẩm, đủ một đống rắc rối kéo theo ..." Cừu Địch lần nữa chặn lời La Thành Nhân:" Đừng hiểu lầm, tôi không có tư cách uy hiếp anh, điều tôi muốn nói có một vài vấn đề tồn tại, bị những kẻ ăn trong rào ngoài tiết lộ ra vào thời điểm nhạy cảm, sẽ khiến anh bị động lắm đấy."

Từ hứng thú thành nghiêm túc, từ nghiêm túc thành vài phần nóng nảy, La Thành Nhân chép miệng, vẫn câu đó:" Còn nữa không?"

Cừu Địch không đáp mà hỏi trước:" Những lời tiếp theo còn khó nghe hơn đấy, anh chắc chắn vẫn muốn nghe chứ?"

Loại khẩu khí này trước tiên đã khiến La Thành Nhân khó nghe rồi, bực mình nhìn Cừu Địch:" Rốt cuộc cậu là ai? Phải rồi, sao cậu lại bỏ nhiều công sức như thế để làm những việc này, theo dõi, chụp trộm nhiều như thế, không ít công sức đâu."

Cừu Địch giới thiệu:" Đó là công việc của tôi, gián điệp thương nghiệp, anh đã nghe nói tới chưa?"
Bình Luận (0)
Comment