Q4 - Chương 125: Bởi vì trục lợi mà điên cuồng. (1)
Q4 - Chương 125: Bởi vì trục lợi mà điên cuồng. (1)
Quay về nhà máy Thịnh Hoa, Cừu Địch bị áp giải tới phòng bảo an, bốn thanh niên to khỏe chia ra đứng bốn góc vây y vào giữa, đợi ông chủ xử lý. Bọn họ cũng đã bắt đầu kiểm tra camera giám sát, xác định Cừu Địch đúng là lợi dụng xe lấy hàng trà trộn vào nhà máy, không có ai khác đi cùng, tên bảo an hút thuốc bị cho vài cái tát.
Tên khốn kiếp này, vì y mà bọn họ khả năng cao mất thưởng rồi, không cho vài phát thật có lỗi với lương tâm.
Trong phòng tổng giám đốc, đội trưởng bảo an tuổi quá bốn mươi đem tình huống báo cáo lại, thư ký tra chứng minh thư của đối phương, chẳng có gì cả, chỉ là một người vùng ngoài kiếm ăn ở Bắc Kinh mà thôi. Có điều sắc mặt La Thành Nhân càng lúc càng âm u. Một người tự ý xông vào văn phòng tổng giám đốc, nói ra cũng chẳng phải chuyện gì to tát, nhưng thất chức thì chắc chắn là có, đội trưởng đội bảo an hơi run, cẩn thận hỏi:" Tổng giám đốc La, anh thấy chuyện này nên xử lý riêng hay là báo cảnh sát?"
Loại chuyện này thường xử lý riêng, đưa lên đồn công an chăng nữa cũng chẳng xác định được tội gì, cách xử lý riêng trực tiếp nhất là đánh cho rơi răng để lần sau không dám mò tới nữa.
Gương mặt La Thành Nhân như vậy không phải vì tức giận với bảo an, mà chuyện khác, càng nghĩ càng thấy nhiều nghi vấn, càng thấy nguy cơ bốn bề. Công ty nà đúng là vấn đề trùng trùng, ít nhất bất kể chó mèo gì đó cũng dễ dàng vào được văn phòng tổng giám đốc, còn chưa phải là vấn đề hay sao? Huống hồ, y nói tới mình gặp xui xẻo lớn, vừa vặn đúng với tình trạng hiện nay công ty đang gặp phải, còn nhấn mạnh hai lần, xem ra không giống dọa dẫm để vòi tiền.
" Người đang ở đâu?" La Thành Nhân hỏi:
" Ở phòng bảo vệ ạ." Đội trưởng bảo an khẩn trương nói:
Tên nhãi ranh đó bị người ta bắt đi mà vẫn nhìn hắn cười, cười khiến cho La Thành Nhân gai gai trong lòng, người này không thể xử lý tùy tiện được, hắn rốt cuộc cũng ra quyết định, đứng dậy nói:" Trông coi cho tốt, tạm thời đừng đụng vào."
" Dạ?" Đội trưởng bảo an giật mình:
" Tôi nói không đụng vào người đó, chưa nghe rõ à?" La Thành Nhân nổi giận:
" Vang, vâng!" Đội trưởng bảo an vội vàng gọi điện cho cấp dưới:
Có điều muộn mất rồi, đợi tới chỗ nhốt người, gặp lại Cừu Địch thì trên mặt y đã có vài dấu tay, âu phục đắt tiền đã có mấy vết bẩn, đoán chừng bị người ta đè xuống đánh một trận. La Thành Nhân phất tay:" Cút đi, xéo ra xa một chút."
Đám bảo an nhãi nhép chạy cả, chỉ có tên đội trưởng ở lại, lo lắng không dám đi, La Thành Nhân quát:" Không nhìn ra đây là loại kiếm cơm bằng cái mồm à, cần phải ra tay không, ra ngoài.
Toàn bộ đã ra ngoài rồi, La Thành Nhân kéo cái ghế ngồi xuống đối diện với Cừu Địch, nhìn bộ dạng nhếch nhác thê thảm của y. Cừu Địch tuy đang ngồi bệt dựa vào tường, nhưng trừng mắt lại nhìn La Thành Nhân không chịu thua kém.
La Thành Nhân lấy ra di động, ví tiền, mấy tấm thẻ ngân hàng, trong ví còn có một xấp tiền dầy, ví cũng là loại đắt tiền, phải mấy nghìn, càng nhìn càng không thấy giống loại túng quá làm liều, chính vì thế mới phiền phức. Có điều La Thành Nhân không thể tỏ ra yếu thế:" Sao, không ngờ tới kết quả này phải không? Cậu có vẻ gặp xui xẻo trước cả tôi rồi đấy, có biết tôi sẽ làm thế nào không? ... Tôi sẽ phạt lương của bảo an một tháng, sau đó bọn họ sẽ đem toàn bộ lửa giận phát tiết lên người cậu, phát tiết xong đưa tới đồn công an, có vô số nhân chứng chứng minh cậu vào đây để trộm đồ, tôi muốn cậu vào tù sáu tháng một năm dẽ lắm."
Cừu Địch cười khẩy, thong thả phủi vết bẩn trên người, còn lấy ra một cái khăn tay ở túi ngực, trước kia y không có thứ này đâu, nhưng Đường Anh nói một quý ông ra ngoài phải có khăn tay cố nhét vào, đúng là dùng tới thật, lau vết bẩn trên mặt:" Vậy còn đợi gì mà chưa bắt đầu đi?"
" Hình như cậu đúng là không phải người muốn gây bất lợi cho tôi, liệu có thể cho tôi biết, rốt cuộc là chuyện gì không?" La Thành Nhân nghiêm túc nói:" Tôi biết loại người như cậu, yên tâm, thông tin có giá trị, tôi sẽ trả cho cậu một cái giá xứng đáng."
Cừu Địch không coi lời hứa của hắn ra gì:" Nếu chúng ta đổi vị trí, anh có chấp nhận loại phương thức nói chuyện này không?"
" Vậy cậu muốn thế nào đây, hay là tôi lái xe đưa cậu tới nhà hàng năm sao, hầu hạ như cha nuôi tôi nhé?" La Thành Nhân giễu cợt:
Vốn chỉ là câu nói đùa, có điều Cừu Địch lại gật đầu:" Thế cũng miễn cưỡng được, quy cách chưa phải là quá cao."
Hít hơi ... La Thành Nhân bị thái độ láo xược của đối phương chọc giận, mắt trừng trừng nhìn Cừu Địch:" Cậu ăn đòn là đáng lắm."
" Vậy thì đổi một phương thức khác, trả tôi 500 vạn, tôi sẽ nói ra ngọn nguồn sự việc." Cừu Địch tựa hồ buồn chán chơi đùa ngón tay:
La thành Nhân suýt hét lên:" 500 vạn? Cậu thèm tiền tới điên rồi hả?"
Cừu Địch thản nhiên như không:" Đừng nghĩ là tôi đang hét giá trên trời, anh tra thẻ ngân hàng của tôi đi, tiền gửi trong đó có gần 200 vạn rồi ... Tra tiếp di động của tôi đi, có số liên lạc là người của An ninh quốc gia, trong đó có một vị là phó cục, bọn họ đều là bạn của tôi đấy ..."
Nghe tới An ninh quốc gia, La Thành Nhân sợ cứng người rồi, chọc nhầm người rồi, tên này lai lịch không đơn giản.
Cừu Địch dọa được La Thành Nhân, thong dong nói:" ... Trừ công ty ra, anh nhất định có tiền ở chỗ khác nhỉ? Như cổ phiếu, hợp đồng tương lai gì đó ... Nhưng không phải là chơi qua con đường chính đáng, hơn nữa anh ném rất nhiều tiền vào đó chứ gì?"
" Ha ha ha, định dụ tôi à?" La Thành Nhân mặt tái nhợt rồi, vấn đề càng lúc càng lớn, nhưng bề ngoài vẫn tỏ ra cứng rắn:
" Không, tôi đang giúp anh đấy ... Cần dừng tay thì dừng đi, nếu không anh không đơn giản là trắng tay thôi đâu, còn thảm hơn tôi đấy, lúc đó muốn kiếm chỗ khóc cũng không có đầu." Tình thế càng lúc càng xoay chiều cán cân ngả về phía Cừu Địch:
" Rốt, cuộc cậu là ai?" La Thành Nhân bất giác bỏ vi tiền, di động của Cừu Địch xuống, như đang cầm than nóng, chuyện này xem ra phải dùng tới vài biện pháp phi chính quy để xử lý: