Q4 - Chương 133: Nguy hiểm khắp nơi chỉ treo chuông. (2)
Q4 - Chương 133: Nguy hiểm khắp nơi chỉ treo chuông. (2)
" Khoan ... Khoan ... Chờ chút đã, anh nói đùa, anh nói đùa thôi, câu trả lời thực sự phải thế này, sự an toàn của máy vi tính cần có thật nhiều hacker duy trì, ý nghĩa sự tồn tại của hacker chính là khiến không gian mạng mỗi ngày trở nên an toàn và hoàn thiện hơn. Hacker thực sự phải là người có tinh thần kiến thiết, nhìn thấy sơ hở, nhìn hấy bug cảnh báo cho cơ cấu hữu quan biết để khắc phục chứ không phải phá hoại.”
“ Chính nhờ có hacker mà chúng ta phải không ngừng tiến bộ, về lý luận mà nói, Steve Jobs, Bill Gates, đều tính là một thành viên của giới hacker. Không có những người mang tính hiếu kỳ mạnh mẽ không ngừng phủ định kỹ thuật hiện hữu đó, làm sao thế giới có sự phồn vinh hiện nay ... Anh rất tôn kinh những hacker chân chính, bọn họ là nghĩa sĩ trong thế giới kiếm hiệp, giống như tinh thần mà họ luôn nêu cao, tự do, bình đẳng." Vương Trác trả lời rất trang trọng:
Quản Thiên Kiều thì nghe mà chân tay muốn co quắp hết lại, cô mới tư tưởng chính trị một tháng, đi làm chưa tròn ba tháng, hội nghị tham dự đủ đếm trên một bàn tay, sao tiêu hóa nổi mấy lời kiểu này chứ?
Vương Trác phản ứng cũng nhanh, vừa thấy sắc mặt Quản Thiên Kiều có chút khác thường, hắn lần nữa đổi giọng:" Đương nhiên, đó chỉ là lý luận mà thôi, giống như khi chúng ta học tập sự tích tiên tiến vậy, có chút xa xôi. Hiện thực là ngày càng có nhiều hacker coi phá hoại là mục đích, dùng kỹ thuật mưu lợi, bọn họ đã xa rời tinh thần của hacker chân chính, bọn họ không phải là hacker, mà la cracker."
Đó là hiện thực, không hay nhưng Quản Thiên Kiều miễn cưỡng tiếp nhận, lại hỏi:" Anh đã bao giờ nghe nói tới Tiểu Lý Phì Phiêu chưa?"
" Đương nhiên rồi, anh ta là thủ lĩnh đầu tiên của nhóm Honker Union, từng lập tổ đội đánh trả cuộc tấn công mạng của nước Mỹ nhắm vào chúng ta, là nhân vật cấp thần thoại. Về sau các Red hacker bọn họ lần lượt hiện thân, nếu không phải là nhân vật cấp đại lão trên mạng thì cũng tiến vào lĩnh vực an ninh mạng ..."
" Chỉ có Tiểu Lý Phì Phiêu là biến mất, không một ai biết anh ta là ai. Sau đó anh ta đơn thương độc mã tấn công trang web thương mại của Nhật, chuyện này khiến anh ta nhận cả lời khen và chê lẫn lộn ... Sau đó nữa thì anh ta không còn lộ diện, vô số người giả mạo cái tên này, nhưng không đạt được tới tầm cao như anh ta ..." Vương Trác ngưỡng mộ nói:" Đó thực sự là nhân vật cấp thần thoại, một người hết sức thuần túy, không mang chút mục đích nào, thuần túy theo đuổi kỹ thuật, xứng đáng được tôn kính."
Những lời này hợp khẩu vị Quản Thiên Kiều, cô vỗ tay nhè nhẹ khen:" Nói hay!"
Vương Trác tò mò hỏi:" Sao em lại đột nhiên nhắc tới anh ta, em quen người đó à?"
" Không quen, nghiêm khắc mà nói, tôi vì cuộc sống ép buộc nên mới bước chân vào nghề này, cùng lắm chỉ được tính là cracker mà anh nói thôi, kém anh ta một khoảng cách không cách nào san bằng được." Quan Thiên Kiều cảm thán, người đặt chân vào lĩnh vực này, chỉ cần biết tới Tiểu Lý Phì Phiêu, có ai là không ngưỡng mộ chứ:" Có điều bây giờ có hi vọng thử làm quen rồi, anh ta đã xuất hiện."
" Cái gì?" Đây đúng là một tin bom tấn, Vương Trác hỏi ngay:" Ở đâu?"
Quản Thiên Kiều bật màn hình lên, giải thích:" Anh ta đang tổ chức tấn công mấy máy chủ của China Telecom, China Mobile và China Unicom, ở khu vực ngoại ô phía nam."
" Thế thì không phải là anh ta đâu, nếu anh ta tấn công, căn bản sẽ không để em bắt được, đợi khi em nhận ra thì anh ta đã kết thúc rồi." Vương Trác lắc đầu, bao năm qua người giả mạo Tiểu Lý Phì Phiêu đâu có ít:
" Không đâu, lần này là ngoại lệ, đây là một lời mời, được bắt đầu từ hai tuần trước, điều kiện hạn định là thế này, không phải mã nguồn do tự mình viết, out! Sử dụng phần mềm hacker đã biết, out! Cho nên người nhận lời mới tham gia phải công khai dữ liệu với anh ta." Quản Thiên Kiều làm mấy động tác cứa cổ rất ngầu:
Trong mắt Vương Trác lại chỉ thấy đáng yêu, chuyện này hắn chỉ thấy không thật:" Không phải người đó đang kiếm lao động miễn phí chứ?"
" Tôi cũng nghĩ như thế, cho nên tôi thử tham gia, kết quả là anh ta đem code của tôi sửa lại không ít ... Tôi xem lại, phát hiện ra chênh lệch so với đồ của mình thực sự là quá lớn, trong nhóm có rất nhiều người được anh ta chỉ điểm, cho nên mọi người đều khẳng định, thực sự là Tiểu Lý Phì Phiêu." Quản Thiên Kiều mở một đoạn mã lập trình:
Vương Trác cúi người xuống nhìn, rất ngắn gọn rõ ràng, là dân trong nghề, hắn lập tức bị thu hút, mới đầu xem thì tặc lưỡi liên hồi, trình độ của người viết những dòng lệnh này thực sự rất cao. Nhưng khi xem xong thì hắn im lặng, vì đây là loại chương trình tấn công đã được lệnh cấm viết.
" Hình như anh có vẻ không được thoải mái nhỉ?" Quản Thiên Kiều hỏi:
Vương Trác thừa nhận:" Chuyện này cũng bình thường, chúng ta cũng khó tránh khỏi phải dùng những phương thức không đúng để làm những việc đúng."
" Vậy bây giờ chúng ta có thể thương lượng chuyện này rồi ... Xâm nhập vào thư mục gốc của máy chủ, người có thể tiến vào đều được thường 10 vạn, tôi không nhịn được tò mò nên tiến vào, vì thế phát hiện ra, Tiểu Lý Phì Phiêu lại thiết lập một khảo nghiệm nữa ..." Quả Thiên Kiều gõ bàn phím, dùng bốn mươi phún tiến vào máy chủ, thư mục gốc là một đoạn code:
Chuyện càng lúc càng thú vị rồi, kể cả không phải nhân vật truyền thuyết kia cũng là người trình độ cực cao, nhưng việc làm quá đáng ngờ, cho nên tới giờ Vương Trác vẫn không tin tưởng là người đó:" Đây là bàn đạp nối với mục tiêu, anh ta đã thiết lập sẵn backdoor xâm nhập rồi ..."
Quản Thiên Kiều xì một tiếng:" Ra vẻ đàng hoàng, còn dám nói anh chưa từng nghiên cứu kỹ thuật hacker không?"
" Ha ha, ra thực chiến không thể thiếu được cái đó mà, từ khi gặp được em, anh liền phát hiện ra mình thua kém thế nào." Vương Trác tranh thủ nịnh một câu:
" Khi anh gặp được anh ta, anh sẽ phát hiện, đó không chỉ là thua kém thôi đâu ... Đây là mục tiêu được liên kết, tôi tiến vào, sau đó phát hiện ra cái này ..." Quản Thiên Kiều tiếp tục xâm nhập sâu hơn:
Hai mắt Vương Trác từ từ mở lớn, đó là các loại tài khoản ngân hàng, cùng với lịch sử đăng nhập, chuyển khoản, có cả lịch sử giao dịch trên thị trường chứng khoán, một loạt con số chi chít xuất hiện ở cùng một IP làm hắn nghĩ ngay tới một thứ đáng sợ. Chính là nó, không thể có lời giải thích nào hợp lý hơn:" Đây chính là tiền trang ngầm sao?"
" Đúng thế, các loại cổ phiếu cùng với tiền mặt, trị giá ít nhất 1.4 tỷ, với một hacker đã mở ra cánh cửa vào kho báu, nhưng đứng ở một bên chứ không lấy bất kỳ một chút nào, nếu như không phải chính là Tiểu Lý Phì Phiêu, còn có thể là ai? Chẳng lẽ đã giả mạo rồi lại còn làm thế?" Quản Thiêu Kiều phấn khích:
Vương Trác thấy đầu óc mê muội, hắn bị mấy con số làm cho không sao bình thường được, cảm giác miệng mình hơi khô:" Nhưng, nhưng ... Số tiền này không liên quan gì tới chúng ta, em không thể ..."
" Anh nói linh tinh gì thế, anh nghĩ tôi muốn tiền trong đó à, ngay cả ngồi nhìn tội ác xảy ra mà không ngăn cản là đồng mưu ... Rất nhanh thôi sẽ có thêm nhiều người nữa xâm nhập vào đây, anh nghĩ sẽ không có ai nổi lòng tham à? Chỉ cần tiền trong tài khoản biến mất, sẽ xảy ra huyết án lớn cỡ nào? Những hơn 1.4 tỷ đó, nhìn vào lịch sử giao dịch rõ ràng đã phản ánh, có kẻ đang thao túng cổ phiếu để mưu lợi. Vì che giấu tấm màn đen này, anh cho rằng bọn chúng sẽ làm gì ?" Quản Thiên Kiều lòng như lửa đốt, chuyện này quá lớn, cô không biết xử lý thế nào:
Đợi mãi, đợi mãi không thấy Vương Trác có phản ứng gì cả, hắn trừ líu lưỡi nhìn số tiền kia, tay xòe ra lại nắm vào tựa hồ đang đấu tranh nội tâm dữ dội thì không đưa ra cho cô một ý kiến nào nữa.
Quản Thiên Kiều thất vọng, trong lòng chợt nghĩ tới Cừu Địch, nếu là anh ấy, nhất định có cách.