Thương Hải Điệp Ảnh (Bản Dịch)

Chương 73 - Chương 73: Lời Nói Tiên Tri. (1)

Chương 73: Lời nói tiên tri. (1) Chương 73: Lời nói tiên tri. (1)

" Chú A Nạp, chú A Nạp!"

Xe đi ngang qua một đàn dê, ba chàng trai cùng đứng dậy vẫy tay với ông già chăn dê, ông già giơ gậy lên vẫy vẫy tay chào họ, con chó bên cạnh còn sủa vài tiếng.

Ông già đó là A Nạp Thất Thất Lý, người duy nhất còn lại trong trấn vẫn kiên trì nghề chăn thả của tổ tiên, đàn dê của ông có hai mươi con, nhiều lần đoàn làm phim muốn thuê dê của ông làm đạo cụ, ông đều không chịu. Đây là ông già người Mông truyền thống, rất hiếu khách.

Lộ trình chỉ có mười lăm kilomet, không hề xa chỉ là đường đi thì chẳng dễ dàng gì, xe đi trên thảo nguyên bị sa mạc hóa, lúc thì cao lúc thì thấp, xe liên tục chồm lên như cưỡi bỏ rừng. Khoang sau lại hút bụi, chẳng bao lâu trên người đã phủ một lớp cát mịn, ba người thi thoảng lại phải đứng dậy phủi đi.

Thi thoảng đứng lên khoang xe nhìn ra thật xa, đường chân trời đất vàng nối với bầu trời xanh ngăn ngắt, những ngọn núi bị gió cát ăn món thành tảng đá hình thù kỳ dị, khung cảnh rộng lớn bao la làm người ta chỉ muốn hét lên thật to cho thỏa sự sướng khoái trong lòng.

Bầu trời rộng, mảng có xanh, trời và đất tạo thành hai bức tranh phong cảnh khác biệt hoàn toàn, bên trên là bầu trời xanh thẳm điểm xuyết mây trắng, phía dưới là đất vàng bao la lấm chấm những mảng xanh. Dù giữa ánh mặt trời nóng rực, hơi nóng cũng trở thành phong cảnh, làm chúng ta toát mồ hôi vẫn thoải mái.

" Chiều về thương lượng với Thiên Kiều, tôi kiến nghị chúng ta kéo dài thời gian ở lại đây một chút." Cừu Địch đột nhiên nói:

" Hả, vì sao?" Cảnh Bảo Lỗi thì khác, hắn không thích nơi này, nguyên nhân thì nhiều lắm, ví như chuyện vừa mới rồi, thực sự tới giờ vẫn còn chột dạ, thần kinh hắn không làm bằng dây thừng như Bao Tiểu Tam:

" Còn vì sao nữa, ở thêm một ngày là có thêm một phần tiền chứ sao, hiện giờ lương đang tốt như thế, tội gì mà về sớm, trì hoãn vài ngày ..." Cứ nói tới mấy chuyện gian lận với tiền bạc là Bao Tiểu Tam tinh lắm:

" Đúng rồi đấy, chúng ta ở đây Cáp Mạn còn cần tới chúng ta, chứ về thủ đô rồi, ai biết thế nào, ở đó đông người, chúng ta không có ưu thế gì, chỉ ở những nơi khỉ ho cò gáy này người ta mới cần chúng ta." Cừu Địch nói nhỏ, nói cho cùng tới giờ y vẫn không tin vào Thương vụ Cáp Mạn, lo người ta dùng một lần rồi bỏ:

Cảnh Bảo Lỗi cũng động lòng, làm sao mà không động lòng cho được, nhưng hai phần tiền công đấy, đi đâu kiếm chuyện tốt như thế, hơi miễn cưỡng gật đầu:" Vậy thì ở lại, chừng nào họ gọi thì về."

" Phải thế chứ, Bảo Lỗi, mày phải học được cách vô sỉ như tao mới sống được ..." Bao Tiểu Tam khoác vai Cảnh Bảo Lỗi, làm ra đàn anh chỉ bảo:" Vui lên chứ, mặt bí xị vậy, để tao tính cho mà nghe, Cáp Mạn trả mỗi ngày 400, ông chủ Mã mỗi ngày trả 140, một ngày kiếm được hơn 500, một tháng kiếm được vạn sáu ... Úi cha mẹ ơi, anh đây sắp bước vào giai cấp tư sản rồi."

Nói tới đó Bao Tiểu Tam ôm lấy ngực, cứ như là sợ không cẩn thận tim nhảy ra ngoài vậy. Cừu Địch và Cảnh Bảo Lỗi nhìn nhau cười, xem ra đề nghị này không thành vấn đề, chỉ cần làm công tác tư tưởng với Quản Thiên Kiều nữa là xong. Dù sao bao lâu mới điều tra xong, ai mà nói chắc được.

" Nhìn kìa ... Công trường ở đằng kia!" Bao Tiểu Tam hô lên:

Xa xa trên mảnh đất trống nhô lên ba cái lô cốt, đường hào, lưới thép, đã hình thành quy mô nhất định rồi, người qua lại như kiến. Cảnh Bảo Lỗi chưa gì đã mắc bệnh nghề nghiệp, ước chừng:" Dùng hơn 200 người thi công, có tay nghề 300, chân tay thì 180, nơi này thiếu nước, nước phải đưa từ thị trấn tới, lại còn phải dùng máy phát điện ... Chậc, riêng bối cảnh thôi đã phải đầu tư trên trăm vạn."

" Bây giờ một bộ phim đầu tư trên trăm triệu nhiều lắm, chút tiền này với họ hẳn không là gì." Cừu Địch cảm thán, với những người vừa rồi còn hí hửng mỗi ngày kiếm vài trăm bọn họ thì như thế giới khác:

" Này tao nghe Mã béo nói, sao quay phim lại ra sức quay phim nát, thế là sao nhỉ?" Bao Tiểu Tam thắc mắc:

" Người trong nghề lừa người ngoài nghề thôi, phía nhà đầu tư không hiểu, nhưng bên chế tác hiểu, cả bộ phim lớn trăm triệu, bóp nặn chỗ nào chẳng ra tiền. Cứ theo ý nhà đầu tư mà quay, quay xong không qua được thẩm định cũng không thể trách bên chế tác, dù sao thì anh kiếm được tiền thì tôi cũng kiếm, anh có lỗ thì tôi vẫn kiếm." Cảnh Bảo Lỗi bổ xung:" Thậm chí trong cái ngành này, nhiều bộ phim chỉ là để rửa tiền, thành lập mấy chục cái công ty rỗng ruột, nào là làm kịch bản, làm đạo cụ, làm hoạt hình, tiền căn bản là của mình hết, chạy một vòng quay về túi sau đó liền thành thu nhập hợp pháp rồi ... Muốn thẩm tra à, một bộ phim không qua được thẩm duyệt vứt xó rồi, cậu tra ra nổi người ta đầu tư trăm vạn hay trăm triệu không? Chỗ này loạn thế nào cậu tự biết."

Cừu Địch vừa nghe vừa suy ngẫm, không ngờ tới nơi này cũng học được không ít, vũng nước này sâu thật, bao sao đoàn làm phim qua lại không dứt, khả năng được chiếu chẳng mấy bộ.

Bao Tiểu Tam không thích động não, phán một câu xanh rờn:" Đếch hiểu mày nói gì!"

Cảnh Bảo Lỗi nói khô cả cổ, toàn lời tâm huyết vậy mà nhận được kết quả như thế, tức xì khói:" Thế thì lần sau đừng hỏi nữa."

" Nhưng tao hiểu được kịch bản."

" À, cậu hiểu được gì nói ra xem nào, chúng ta tìm tiếng nói chung." Cảnh Bảo Lỗi mỉa mai rõ ra mặt:

" Tao hiểu thật mà, kịch bản có gì mà khó đâu, cảnh nóng kinh điển, nữ chính từ nơi cao lỡ chân rơi xuống, nam chính ngay lập tức phi thân lên cứu. Sau đó là cảnh quay chậm, nam nữ chính nhìn nhau, camera xoay tròn, âm nhạc du dương. Rơi tới nửa tiếng mới đáp đất, nữ chính tỏ ra xấu hổ, hai người nhanh chóng tách nhau ra, biểu thị nam nữ thụ thụ bất thân."

" Rồi lại một cảnh bất cẩn trượt chân ngã xuống, vừa vặn ngã lên người nữ chính, môi chạm môi, tiếp đó ống kính đặc tả, hai mắt trên hai mắt dưới nhìn nhau không chớp, rồi lại nhanh chóng đứng dậy, làm bộ lúng túng xấu hổ." Bao Tiểu Tam hoa chân múa tay minh họa, kể xong rú lên như sói tru:" Con mẹ nó chút, chỉ hôn một cái mà bay mất một tập, mỗi lần tao xem tới cảnh đó là muốn đập mẹ nó TV."

Cảnh Bảo Lỗi và Cừu Địch ngạc nhiên tới lồi cả mắt ra, không biết Bao Tiểu Tam còn xem loại phim này, mấy cái phim não tàn thể loại đó người ta quay phim cho bác gái với nữ sinh xem, ai bảo mày xem còn kêu ... Cơ mà bảo hắn đi xem không não tàn lại làm khó hắn rồi.
Bình Luận (0)
Comment